Buổi tiệc vừa được diễn ra, nhưng lại không thấy Diệp Ảnh Quân đâu cả, ba Diệp gọi điện cho anh ta thì cũng không hề bắt máy,
Vì anh ta đang ở cùng với Chu Huệ Di, cô ta đã tính kế hoạch từ trước là giả vờ khóc lóc để cho anh ta đến bên cô ta,
Tất nhiên Diệp Ảnh Quân sẽ ngay lập tức bỏ buổi tiệc mà chạy đến bên cạnh cô ta, lúc anh ta đến thì nhìn thấy cô ngồi gục đầu vào đầu gối khóc lóc,
Anh ta nhanh chóng chạy đến xem và hỏi, "Huệ Di, em bị làm sao vậy "
Cô ta nghe tiếng của anh liền ngước lên nhìn, sau đó mới hét toáng lên, sau đó còn đưa cho anh ta một thứ,
Diệp Ảnh Quân cầm lấy thì mới biết đó là một chiếc que thử thai, anh nhìn bên trên còn có hai vạch đỏ đậm nét,

Anh ta nhìn thấy liền trong lòng rất vui, nhưng anh ta cần chứng xác thực lại mà nhìn cô hỏi, "Em thật sự có thai rồi à "
Chu Huệ Di mới nhanh chóng gật đầu lên tiếng, "Em vừa mới phát hiện, tại anh đó em còn trẻ như vậy lại mang thai, đã vậy em còn có thai khi em chưa là gì của anh "
Nói xong cô ta hét toáng khóc thật lớn trước mặt anh ta, Diệp Ảnh Quân nhìn cô khóc lóc anh ta liền ôm chặt lấy cô ta vui mừng nở nụ cười,
Sau đó anh ta liền dổ dành cô nói, "Anh chắc chắn sẽ cho em thân phận của mình, em yên tâm "
Chu Huệ Di nghe vậy liền nở nụ cười sau lưng anh ta, rồi mới trở lại diễn tiếp, "Anh! Anh nói thật không "
Anh ta sau đó mới gật đầu ngay, mặc dù lời nói của anh ta để xoa dịu cô và niềm vui có con cùng với Chu Huệ Di, đã khiến anh ta quên mất là mình còn có Cố Hạ Phi,
Diệp Ảnh Quân thì vui mừng, nhưng anh ta lại không biết kế hoạch này là do Chu Huệ Di làm, cô ta là có thai thật sự, nhưng cô ta đã dùng đứa bé để kéo anh về với cô ta,
Cứ thế mà giả vờ giả tạo khóc đến mệt mỏi, còn giả vờ khiến anh ta đêm nay ở cùng cô,
Khoảnh khắc lúc này tại buổi tiệc, người nhà từ lúc bắt đầu đã không nhìn thấy Diệp Ảnh Quân đâu cả, gọi điện thì anh ta cũng không bắt máy,
Cố Hạ Phi vì lo lắng cho anh, nên đã ra ngoài tìm kiếm, thì lúc này có hai tên đàn ông rất to con đến gần cô với gương mặt đáng sợ hỏi cô, "Cô là phu nhân của Diệp gia có đúng không "
Cố Hạ Phi thấy họ hỏi cô, cô cũng rất sợ hãi tay run lên một chút, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh nhìn họ hỏi lại, "Đúng vậy, hai anh là ai "
Chưa kịp phản ứng chờ hai tên đó trả lời thì cô đã bị một tên đàn ông đánh ngất đi, rồi còn bị bê lên vai vác đi,
Mẹ của Cố Hạ Phi lúc nay từ xa nhìn thấy con gái mình bị bắt đi bà liền hét lên kêu gào chạy theo, thế nhưng cũng bị người đàn ông khác đánh ngất giống hệt như cô vậy,

Cả hai mẹ con được hai tên đàn ông đưa đến ngôi nhà bỏ hoang được vài tiếng, vì chờ lệnh tiếp theo của cô ta,
Lúc này Cố Hạ Phi mới chợt tỉnh dậy, thì nhớ ra chuyện mình bị bắt cóc, sau đó cô mới hốt hoảng khi nhìn thấy mẹ của mình cũng đang bị trói và nằm cạnh mình,
Lúc này cô mới nhanh chóng lây bà dậy thì phát hiện trên khuôn mặt của bà đã có những vết máu trên miệng và vết bầm trên khuôn mặt, mà đang nằm bất tỉnh,
Cố Hạ Phi mới đau lòng khóc lên kêu gọi bà, lúc này hai tên bắt cóc cô mới nghe thấy tiếng la hét của cô mà đi vào với gương mặt lạnh lùng lên tiếng, "Bà già đúng là cứng đầu, ồn ào nên bị chúng tao đánh cho ngất rồi "
Sở dĩ Mẹ Cố Hạ Vân bị chúng đánh là vì bà cố gắng bảo vệ con gái đang bị ngất, vì chúng nhìn thấy Cố Hạ Phi xinh đẹp nên muốn sàm sỡ một chút,
Vì vậy với sự bảo vệ cố gắng can ngăn của bà, nên đã bị chúng tức giận mà bị đánh đến ngất đi, thì chúng mới mệt mà bỏ qua,
Cố Hạ Phi nghe vậy thật sự rất đau lòng, cô liền cau mày nhìn chúng nói, "Mấy! Mấy thật tàn nhẫn, đồ độc ác, các người muốn gì sao lại bắt cóc tôi chứ hả "
Chúng nhìn cô lúc này mới khẽ cười lên tiếng, "Có một người nhìn thật cô em chướng mắt nên bảo bọn này xử lý "

Cố Hạ Phi nghe bọn họ không nói rõ tên, nhưng vẫn đoán được người đó là ai, nên lập tức lên tiếng, "Có Phải là Chu Huệ Di có đúng không "
Hắn ta nghe xong liền vổ tay hoan hô với cách trả lời đúng của cô, sau đó anh ta liền ngồi xuống trước mặt cô cùng với vẻ mặt cười khẽ nói, "Đúng vậy, là cô ta, nhưng hình như tôi được biết là cô ta đang ở cạnh chồng của cô em đấy "
Lúc này hắn ta mới làm ra vẻ giả vờ đáng thương cho cô để giễu cợt cô, "Cô em thật đáng thương, vợ mình bị bắt cóc mà lại không biết, đã vậy còn đang ở cùng với tình nhân "
Cố Hạ Phi không tin những lời của hắn ta vừa nói, cô liền cất giọng quát lên, "Không đúng! Tôi! Tôi muốn gọi điện cho anh ấy "
Hắn ta nghe vậy liền nhún vai một cái nói, "Được, như ý nguyện cô em "
Nói xong hắn ta liền lấy điện thoại ra để gọi cho Diệp Ảnh Quân, phía Cố Hạ Phi cô là đang mong chờ cuộc điện thoại sẽ gọi được cho Diệp Ảnh Quân chứ không phải Chu Huệ Di bắt máy,.