Đối mặt với dị năng nghịch thiên như vậy, Nghê Dương lắp bắp: "Nếu như Lục Thời Minh quả thật...mang thai, vậy, vậy, nó làm thế nào để khiến cậu ta...mang thai?"

Mọi người kinh sợ.

Chẳng lẽ đây là nhìn ai người đó mang thai trong truyền thuyết?

Tô Nhuyễn Nhuyễn tin chắc rằng nếu con zombie này mà mở bệnh viện chữa vô sinh, tuyệt đối sẽ buôn may bán đắt, tiền vào không xuể, đếm tiền tới mỏi tay.

"Tôi cũng nhìn ..." Nghê Dương đột nhiên run rẩy, hoảng sợ đưa tay che bụng mình.

Sắc mặt Tiêu Trệ cũng trở nên khó coi. Mấy ngày trước anh còn nói chuyện với zombie nữ hoàng, huống chi là mặt đối mặt lâu như vậy.

Tô Nhuyễn Nhuyễn vui vẻ nói vì cô tương đối thấp nên tuy có kiễng chân muốn nhìn dáng vẻ zombie nữ hoàng nhưng vẫn bị đám cao kều bọn họ chặn.

"Con nhỏ ngu ngốc này! Bây giờ là lúc để vui sao?"


Nghê Dương kí đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn.

Tô Nhuyễn Nhuyễn: Tủi thân.

Tô Nhuyễn Nhuyễn đáng thương tự đội lên đầu mình một chiếc mũ xanh, sau đó sụt sịt ôm Lục Thời Minh rồi nói anh đừng để động thai.

Lục Thời Minh nhìn cái mũ xanh trên đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn: ...Con mẹ nó chứ.

Tô Nhuyễn Nhuyễn thút thít, "Chúng ta sinh đứa nhỏ ra đi. Con của anh chính là con của em, anh sinh con vất vả như vậy, em sao còn có thể quan tâm nó là con của ai nữa chứ."

"Im miệng. Anh phải đi làm thịt nó."

Hắn cầm rìu lên, sắc mặt vô cùng hung ác. Lại không ngờ chỉ mới đi vài bước, thân thể đã lảo đảo sắp ngã.

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhanh chóng đỡ anh, "Đừng đừng đừng để động thai."

Sắc mặt hắn trắng bệch.

Tô Nhuyễn Nhuyễn lo lắng nói: "Sao vậy? Sao vậy? Có phải là sắp sinh rồi không?"

"... Em đè lên bụng anh."


"À."

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhanh chóng rụt lại cái mông đang vểnh ra của mình.

Cô đâu phải sợ anh đứng không vững đâu.

Bầu không khí rơi vào sự yên ắng lạ thường.

Nghê Dương mở miệng, "Chỉ có nam mới...mới mang thai nhỉ?"

Tiêu Trệ gật đầu, "Ừm."

Nghê Dương lập tức nhẹ nhàng thở phào một hơi, buông lỏng cánh tay vẫn luôn che bụng mình, sau đó dường như cô nghĩ đến điều gì, lại lập tức bắt lấy cánh tay Tiêu Trệ, "Cái đó, anh...anh không..."

Tiêu Trệ nhìn Lục Thời Minh rồi lại nhìn Nghê Dương, "Tôi chắc là không..."

Dù sao con zombie nữ hoàng kia chỉ thích đàn ông có vẻ ngoài đẹp đẽ. Những con zombie nam mang thai đều là những con có bề ngoài điển trai.

"Cái đó, tôi có một câu hỏi." Tô Nhuyễn Nhuyễn run rẩy giơ tay lên.

"Đàn ông sinh con thì sinh ra từ đâu?"

Lục Thời Minh:...

Mọi người:...


Tiêu Trệ với vẻ mặt trắng bệch mở miệng : "Cái này tôi biết. zombie con sẽ xé bụng, từ trong bụng chui ra. Thông thường mà nói, zombie nam sẽ không vì bị xé bụng mà chết. Nhưng con người..."

Tô Nhuyễn Nhuyễn:... Cuối cùng cũng đến lượt cô trả lời cái câu hỏi nên giữ người lớn hay giữ đứa nhỏ rồi!

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhào qua ôm lấy Lục Thời Minh, khóc ròng, "Chúng ta đánh chết nó đi!"

Lục Thời Minh nghiến răng nghiến lợi, "Anh không có mang thai."

"Nhưng, nhưng mà anh ói kìa, anh có muốn ăn chua không? Hay là ăn cay?"

Cô nghe nói chua nam cay nữ. Nghĩ tới đây, Tô Nhuyễn Nhuyễn còn định xốc áo Lục Thời Minh lên.

"Em nghe nói bụng tròn là con gái, bụng nhọn là con trai."

Lục Thời Minh đè lại đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn, sau đó kéo áo mình xuống.

Con mẹ nó em ngậm miệng đi.

Dưới tầm mắt quỷ dị của mọi người, Lục Thời Minh đưa tay ra làm lộ cổ tay trắng nõn gầy nhưng có lực của mình, vẻ mặt có chút vặn vẹo, "Mạch tượng của tôi, không có thai."
"Nhưng mà..." Tô Nhuyễn Nhuyễn yếu ớt nói: "Không phải anh học tây y sao?"

Từ khi nào mà biết bắt mạch rồi?

Lục Thời Minh:...

Ánh mắt của mọi người càng quỷ dị hơn.

Sắc mặt Lục Thời Minh trầm xuống, giống như sấm chớp nơi chân trời tháng sáu.

Tô Nhuyễn Nhuyễn dè dặt nói: "Em nghe nói tính tình của phụ nữ mang thai không phải lúc nào cũng tốt."

Sắc mặt hắn lại đen hơn.

Tiêu Trệ nhanh chóng đứng ra hòa giải: "Mọi người trước tiên nghỉ ngơi ở chỗ tôi một chút đi. Chúng ta thương lượng sau."

Chỗ ở của Tiêu Trệ tuy xập xệ nhưng rất lớn. Mỗi người đều chiếm một phòng.

Tô Nhuyễn Nhuyễn bị Lục Thời Minh kéo vào không gian. Cô nhìn Lục Thời Minh đè lên người mình, nói: "Không được không được, sẽ động thai đó, gần đây chúng ta phải cấm chuyện phòng the."

Lục Thời Minh: ...
Hắn hung dữ trừng mắt với Tô Nhuyễn Nhuyễn, vô cùng tức giận, sau đó nướng heo mẹ bị kẹt ở trên cây.

Tô Nhuyễn Nhuyễn vừa cắn miếng thịt đùi vừa run run nói tính tình thai phu thật là tệ.

"Tô Nhuyễn Nhuyễn, anh lặp lại lần nữa, anh không mang thai."

"Em biết rồi, em biết rồi, anh đừng nóng giận." Động thai rồi con zombie con kia xé bụng chui ra thì làm sao giờ QAQ.

Tô Nhuyễn Nhuyễn hồi hộp cực kì. Lần đầu tiên làm mẹ, mặc dù là mẹ đổ vỏ nhưng cô vẫn rất hồi hộp.

"Em nhớ lần trước trong trung tâm thương mại anh lấy cho con gái chúng ta rất nhiều váy."

Tô Nhuyễn Nhuyễn chu cái miệng bóng mỡ, cẩn thận hỏi: "Anh thích con trai hay con gái vậy? Nếu là con gái, chúng ta không thể vứt bỏ con bé... ưm ưm ưʍ..."

Thai phu Lục Thời Minh tính tình cực không tốt đè lại đầu nhỏ Tô Nhuyễn Nhuyễn, hung dữ hôn xuống.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đầu tiên là vùng vẫy một lúc, sau đó nằm ngửa.

Nghe nói thời điểm mang thai sẽ rất muốn làm chuyện đó, thì ra là thật.

Sau đó Tô Nhuyễn Nhuyễn lại cảm thấy vô cùng buồn rầu.

Bình thường cô đã không thể thỏa mãn cái thận inox của Lục Thời Minh, bây giờ càng khó hơn.

Haizz.

Làm phụ nữ thật khó.

Làm người phụ nữ của thai phu còn khó hơn.

...

Ngày thứ hai, trong đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn chỉ quẩn quanh ca khúc yêu thích "Làm nứt thận, làm nứt thận, làm nứt thận", cô cảm thấy thận mình cực kỳ không ổn, run rẩy bước ra từ không gian.

Bên ngoài, Tiêu Trệ và Nghê Dương đang bàn với nhau làm thế nào để gϊếŧ chết zombie nữ hoàng.

"Theo tôi quan sát, con zombie nữ hoàng kia chỉ có một dị năng."

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhanh nhau cướp lời, "Nhìn ai người đó mang thai." Nói xong, Tô Nhuyễn Nhuyễn cẩn thận lén liếc nhìn Lục Thời Minh.
Hắn ngồi ở bên cạnh, sắc mặt cực kỳ âm trầm, rìu nhỏ trong tay không biết đã mài bao nhiêu lần, sáng bóng như có thể chém đứt đầu con zombie nữ hoàng kia.

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn chiếc rìu kia, không hiểu sao có chút rùng mình. Anh nhanh chóng di chuyển ánh mắt, nói: "Thực ra tôi cảm thấy không khó để đối phó với zombie nữ hoàng, mà là những con zombie có dị năng cấp cao bên người nó cơ."

Nghê Dương hỏi, "Anh đã từng thử bọn chúng chưa?"

Tiêu Trệ lắc đầu, "Chưa từng thử."

Nghê Dương nhíu mày, "Tôi cảm thấy chúng ta tốt nhất vẫn nên thử trình độ dị năng của bọn chúng. Như vậy cũng có cơ sở để tiêu diệt từng đám bọn chúng."

"Nhưng bây giờ chúng ta đi đầu tìm con chuột bạch này đây?" Tô Nhuyễn Nhuyễn tiếp tục đặt câu hỏi.

Ánh mắt Nghê Dương vừa chuyển đã nhìn thấy con zombie ném đá đang ở trong góc chơi với hoa trắng nhỏ.
Zombie ném đá: Không hiểu sao bỗng nhiên cảm thấy đầu mình lành lạnh.

Nó đỡ cái đầu của mình.

...

Kế hoạch này áp dụng cũng không có gì khó khăn, bởi vì với trí thông minh của zombie ném đá thì cơ bản là chỉ đâu đánh đó. Hơn nữa, nó lại nóng lòng muốn tinh hạch trong đầu những con zombie dị năng kia.

Phương pháp khiêu chiến của nó vô cùng đơn giản, chính là ném đá, sau đó zombie dị năng bị nó chọc giận sẽ đánh nhau với nó.

"Con zombie này có dị năng hệ gió..."

Nghê Dương cau mày nhớ kỹ.

Bên kia, zombie ném đá đánh không lại bèn co cẳng chạy. Không ngờ từ phía khác lại xuất hiện thêm một con zombie.

"Con zombie này là hệ nước..."

Nghê Dương càng nhíu mày, "Mấy con zombie dị năng này hình như đều là zombie nữ."

"Cái đó, chúng ta có cần ra giúp không..."

Nghê Dương vừa nói vừa đi ra. Tô Nhuyễn Nhuyễn quay đầu nhìn con zombie ném đá bị đè dưới đất, nghĩ một lát rồi cũng đi theo.
Trong nhà có thai phu hay ghen thật sự không thể trêu vào. Cô cũng không thể nhìn những người đàn ông nhiều hơn một chút, dù cho đó là một con zombie.

Tô Nhuyễn Nhuyễn buồn bã kéo cái mũ xanh trên đầu mình.

...

Trải qua ba ngày ba đêm đánh nhau, mọi người cuối cùng đã nắm rõ dị năng của phần lớn những con zombie xung quanh con zombie nữ hoàng.

"Zombie nữ hoàng cứ năm ngày sẽ đi tuần tra một lần, tìm kiếm những zombie nam điển trai nhốt vào trong lồng, sau đó..." Khiến bọn chúng mang thai.

Tiêu Trệ nói đến đây, ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: "Lúc này sẽ có rất nhiều zombie, tình huống lúc đó tương đối loạn, là một cơ hội rất tốt."

Hơn nữa, Tiêu Trệ biết, bản thân anh không thể kéo dài thêm nữa, anh sợ chính mình lúc nào đó sẽ biến thành zombie. Như vậy không chỉ liên lụy mọi người mà thậm chí còn vô tình làm mọi người bị thương.
Nghê Dương gật đầu nói: "Một người trong chúng ta dụ zombie dị năng ra, một người phụ trách đi gϊếŧ zombie nữ hoàng."

Bên người zombie nữ hoàng có tất cả năm con zombie, ngoại trừ hai con đã bị zombie ném đá móc tinh hạch, vậy còn lại ba con.

"Tôi đi gϊếŧ zombie nữ hoàng." Tiêu Trệ trực tiếp nhận việc.

Nghê Dương nói: "Không được, em đi."

Tiêu Trệ còn muốn nói nhưng Nghê Dương đã nói tiếp, "Nam sẽ mang thai."

Sắc mặt Tiêu Trệ cứng đờ, vô thức nhìn về phía Lục Thời Minh.

Lục Thời Minh sắc mặt âm trầm: "Tôi không phải."

Tô Nhuyễn Nhuyễn nhanh chóng trấn an.

Anh nói không phải thì là không phải, em không dám có ý kiến.

————————————————

Trời ơi lú lẫn kiểu gì mà chưa up 46-2 đã up hết 2 chương 47 rồi. Vậy mà mọi người cũng k nhắc tui nữa 😢😢😢