Lãnh địa Phương gia.
Một tháng qua sau khi kết thúc mùa vụ công tước đã tiến hành mở rộng binh lực.

Bây giờ tổng binh lực trên lãnh địa đã mở rộng tới bốn mươi nghìn và con số này vẫn tiếp tục tăng.
Bên ngoài thành Vĩnh Xuân đã có thêm không ít doanh trại được dựng lên, trong những doanh trại này bây giờ đều đang gấp gáp huấn luyện quân đội.

Binh lính hầu hết đều là phàm nhân số lượng siêu phàm giả tuyển được đều rất ít.

Đã qua một tháng tổn thất của trận chiến tấn công lục hoàng tử vẫn chưa thế bù đắp, những tổn thất này chủ yếu tới từ siêu phàm giả, không phải muốn liền bù đắp được.
Phải biết siêu phàm giả ở đâu cũng cực kỳ quan trọng chỉ cần có siêu phàm giả xuất hiện trong lãnh thổ của mình các quý tộc đều hết sức lôi kéo tìm mọi cách để những người này làm việc cho mình.

Chính vì thế số lượng siêu phàm giả bị kiểm soát rất chặt chẽ hầu hết siêu phàm giả có thể gia nhập quân đội đều đã gia nhập những người khác không muốn gia nhập một là lựa chọn rời đi hai là tìm một công việc khác, muốn nhanh chóng bổ sung thêm lực lượng tổn thất cho quân đoàn ma pháp quả thật cực kỳ có khăn.
Về phía phàm nhân, tuy rất yếu ớt nhưng nếu được trang bị đầy đủ cùng huấn luyện tốt hoàn toàn có thể đe dọa được siêu phàm giả.

Trong những doanh trại huấn luyện này cũng như vậy, bọn hắn hiện tại đang được huấn luyện chiến thuật để đối phó với siêu phàm giả.
Trong những phương pháp đối phó với siêu phàm giả một phương pháp tốt nhất chính là dùng sàng nỏ, không phải sàng nỏ thông thường mà là một loại sàng nỏ ba cánh cùng trong đó có một cách cùng ngược.

Nếu Long có mặt ở đây liền có thể nhận ra loại sàng nỏ này chính là tam cung sàng nỏ.
Tam cung sàng nỏ có tầm bắn lên tới năm trăm mét lực xuyên phá của nó có thể khiến ma pháp phòng thủ các siêu phàm giả học đồ thi triển bị xuyên thủng.


Bình thường chỉ cần dính hai phát sàng nổ ở khoảng cách hai trăm mét ma pháp phòng thủ của siêu phàm giả học đồ sẽ bị phá hủy.
Đương nhiên mọi chuyện không đơn giản như vậy, sàng nỏ tuy tầm bắn xa nhưng độ chính xác lại không tốt, đặc biệt khi mục tiêu chỉ lớn bằng một người độ chính xác lại càng không tốt.

Các siêu phàm giả thông thường khi tác chiến cũng di chuyển liên tục, nó lại để lộ ra một điểm yếu về khả năng ngắm bắn của sàng nỏ.

Vì thế khi dùng sàng nỏ đối phó với siêu phàm giả thường chỉ xảy ra trong những trận chiến lớn, siêu phàm giả tham gia những trận chiến đó cũng phải đủ nhiều khi đó sàng nỏ có thể dùng số lượng để bù đắp vào điểm yếu của mình cũng như tăng tỷ lệ bắn trúng mục tiêu.
Hiện tại trong những doanh trại này một nửa binh lính đều đang được huấn luyện sử dụng tam cung sàng nỏ phần còn lại đang được huấn luyện chiến trận để đối phó kẻ địch.

Kẻ địch ở đây đương nhiên không phải siêu phàm giả rồi, chiến trận của ngươi có tốt đến mức nào nếu không có ma pháp phòng thủ chỉ cần một hỏa cầu liền có thể đánh tan.
Phàm nhân nếu muốn đánh ngã một siêu phàm giả chỉ bằng vũ khí cầm tay thì chỉ có một cách đó là dùng mạng đến đắp, đắp cho đến khi siêu phàm giả hết sạch ma năng mới thôi lúc đó siêu phàm giả cũng không khác gì phàm nhân thậm chí bởi vì ma năng hao hết bọn hắn còn yếu ớt hơn cả phàm nhân chỉ cần một chém cũng bay đầu.
Giữa những doanh trại đang tiến hành hoạt động huấn luyện rầm rộ này có một doanh trại khá yên ắng.

Toàn bộ doanh trại bị vây trong một bức tường đá cao, hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài không ai biết bên trong doanh trại đang làm gì.

— QUẢNG CÁO —
Đây chính là doanh trại của quân đoàn ma pháp dưới trướng công tước.
Đoàng, đoàng, đoàng!
Ba tiếng nổ lớn vang lên trong doanh trại.
Sân huấn luyện của quân đoàn ma pháp lúc này toàn bộ tướng lĩnh của lãnh địa công tước đều có mặt.

Nhị hoàng tử, công tước cùng cả người quản lý quân đội của lãnh địa Phương Tùng cùng người quản lý hành chính Hoài Chương đều có mặt ở đây.
Phía trước một người lính của quân đoàn ma pháp đang đứng đưa lưng về phía bọn họ, khẩu M1 tựa trên vai hắn nòng súng đang bốc khói hiển nhiên nó vừa được khai hỏa qua.
Một trăm mét trước người lính bia tập bắn bằng thép đã được tháo tới giao cho Phương công tước.
Trên tấm thép có một vết lõm khá rõ ràng, hiển nhiên ba phát bắn vừa rồi chỉ có một phát trúng vào bia.
Phương công tước không hiểu quá nhiều về sức sát thương liền giao lại cho ái tướng của mình Phương Tùng.

Phương Tùng nhận lấy tấm bia từ tay công tước ông ta chậm rãi quan sát đánh giá, bên cạnh nhị hoàng tử cũng phóng tầm mắt tới muốn xem thứ vũ khí này rốt cuộc hiệu quả tới đâu.
Quan sát một lúc Phương Tùng mới lên tiếng.
“Quả là kì tích, thần cho rằng chỉ cần được trang bị loại vũ khí này ngay cả binh lính phàm nhân bình thường cũng có thể gi3t chết siêu phàm giả.”
“Nói rõ hơn đi.”
Phương công tước nghe vậy trong lòng cũng mong chờ hơn.


“Theo thần nếu dính khoảng năm phát bắn như thế này một siêu phàm giả học đồ cũng không sống được.”
Phương Tùng không nhanh không chậm đưa ra nhận định của mình, nhưng lời của hắn khiến tất cả mọi người xung quanh xôn xao.

Phải biết để có thể đe dọa được siêu phàm giả cần một lượng lớn sàng nỏ, mỗi sàng nỏ như vậy cần ít nhất bốn người thao tác.

Hơn nữa vì sự cồng kềnh của sàng nỏ khiến khả năng cơ động của nó rất kém, chúng rất dễ trở thành mục tiêu cho các ma pháp tầm xa.

Nhưng nếu binh lính được trang bị súng lại là chuyện khác, phải biết đây là vũ khí đơn binh sự cơ động của nó hoàn toàn ở một tầm cao khác so với sàng nỏ, hơn nữa không như sàng nỏ súng là vũ khí đơn binh hoàn toàn có thể trang bị cho toàn quân quy mô là sàng nỏ không thể so sánh.

Cho dù uy lực của loại vũ khí này không bằng sàng nỏ nhưng những ưu điểm khác hoàn toàn có thể áp chế sàng nỏ.
Những người có mặt ở đây đều tướng lĩnh hàng đầu của lãnh địa, bọn họ đương nhiên cũng nhìn ra sự nguy hiểm của loại vũ khí này, đặc biệt là những tướng lĩnh của quân đoàn ma pháp, trong ánh mắt của họ không che dấu được sự long lắng.

Phải biết quân đoàn ma pháp chính là lực lượng chiến đấu chính của tất cả các quốc gia trên thế giới hiện nay.

Nhưng bây giờ một loại vũ khí mới xuất hiện, loại vũ khí cung cấp cho phàm nhân khả năng đe dọa tới bọn họ.

Nó có nghĩa rằng chỉ cần loại vũ khí này được trang bị đủ nhiều quân đoàn ma pháp hoàn toàn có thể bị áp chế.
“Không phải chỉ cần cận thân thứ vũ khí này liền vô dụng sao?”
Một tướng lĩnh của quân đoàn ma pháp không phục lên tiếng.
Hắn nói cũng không sai loại vũ khí này chỉ tấn công tầm xa nếu bị tiếp cận vậy hoàn toàn không có khả năng chống cự.
Tướng lĩnh này có lẽ đang đi theo một tư duy lối mòn khi nghĩ rằng chỉ có đao kiếm mới phù hợp với cận chiến, hắn không nghĩ tới chỉ cần nhắm trúng súng có thể tấn công ở bất kỳ khoảng cách nào.
Hoặc có lẽ hắn cũng nghĩ tới nhưng lại nghĩ rằng vẫn đang sử dụng phương pháp tác chiến dàn trận thông thường, nếu trận hình bị rối loạn súng sẽ không thể phát huy trong khoảng cách gần.
Hoặc có lẽ chỉ đang xuất phát về bản năng bảo vệ địa vị của mình khiến hắn ta muốn tìm cách hạ thấp sức mạnh của loại vũ khí này.
Đáng tiếc khi hắn vừa kết thúc lời của mình cả nhị hoàng tử và Phương Tùng đều đưa một ánh mắt không mấy thân thiện về phía hắn.

Nhị hoàng tử còn lên tiếng hỏi.
“Trương tướng quân đã nói như vậy hẳn ngài đã có cách tiếp cận kẻ địch đi.”
Vị Trương tướng quân kia bị hỏi á khẩu không biết trả lời như thế nào.

Muốn tiếp cận quân địch trong khi mỗi người lính bọn hắn được trang bị loại vũ khí này, chỉ cần chỉ huy của bọn hắn không ngu sẽ không để chuyện đó xảy ra.


— QUẢNG CÁO —
“Điện hạ nếu chúng ta giữ một khoảng cách đủ xa sau đó dùng ma pháp tấn công kẻ địch không phải cũng được sao?”
Khoảng cách đủ xa ở đây có nghĩa rằng nó phải nằm ngoài tầm sát thương của súng.

Hiển nhiên với một loại vũ khí tầm sát thương hữu hiệu chỉ hơn một trăm năm mươi mét các pháp sư chỉ cần đứng ngoài tầm liền an toàn sao, phải biết khoảng cách chiến đấu một trăm mét trước kia với phàm nhân là do không lo ngại vũ khí của họ, hơn nữa cũng đủ xa để tiến hành tránh né sàng nỏ chứ không phải lo lắng sức mạnh của ma pháp.

Hiện tại chỉ cần kéo dãn khoảng cách ra như vậy là ổn rồi.
“Vậy các ngươi để quân đoàn ma pháp của đối phương tàng hình à?”
Lời của Phương Tùng khiến tướng lĩnh á khẩu, thấy vậy hắn còn nói tiếp.
“Hơn nữa vẫn còn một loại vũ khí chưa thử nghiệm đâu.

Nghe nói thứ này có thể làm thịt một siêu phàm gỉa chỉ với một phát bắn.”
Nói xong Phương Tùng ra hiệu cho lính đem súng chống tăng ra tiến hành thử nghiệm.
Kết thúc thử nghiệm chứ kiến lỗ thủng trên tâm bia thép các tướng lĩnh ở đây sắc mặt đều đen lại.

Không ai lên tiếng nữa, bởi vì bọn họ biết nói cái gì cũng vô dụng, lỗ thủng trên tấm bia thép đã chứng minh tất cả.
Nhị hoàng tử thở dài nói.
“Phương Tùng, ta muốn ngươi tìm kiếm phương pháp để đối phó với loại vũ khí này.”
Từ Huyền: Vị này bệnh hữu, ngươi đây là...!Bệnh trầm cảm a!
Thủy hữu: À? Từ bác sĩ ngươi đừng lừa ta, ta lúc nào trầm cảm rồi ?
Từ Huyền: Đại khái 5 phút đồng hồ về sau, ngươi sẽ phát hiện bạn trai ngươi, có cái nam bằng hữu....