Hôm sau, một trò chơi mới lại bắt đầu.
Hứa Giai chậm rãi đợi ánh sáng trắng kéo đến, bình tĩnh ung dung chớp mắt, sau đó quan sát bốn phía xung quanh.

Đây là một lớp học.

Bên trái có năm người chơi nam, bên phải là năm người chơi nữ.

Trước chỗ ngồi của mỗi người chơi đều có số hiệu, rất dễ thấy.
Hứa Giai nhìn lướt qua, lúc phát hiện Tề Viễn đang ngồi ngay ngắn đối diện với mình, mí mắt cô không nhịn được, giật lên mấy cái.
Chữ to màu vàng kim bắt đầu thông báo quy tắc trò chơi.
"Hoan nghênh bạn đến với Game show vô hạn."
"Trò chơi vòng này tên là Tập đặc biệt: Couple, Tổng cộng có mười người chơi, năm người chơi nam và năm người chơi nữ".
"Các bạn là học sinh trong trường, mười người các bạn đều là những đôi tình nhân yêu nhau nồng nhiệt.

Ngoại trừ ý trung nhân của mình, hãy loại bỏ tất cả người chơi khác".
"Giai đoạn đầu của trò chơi, bảng tên của tất cả người chơi đều mang màu vàng kim, không thể xé bảng tên của người khác.

Trong trường học có những manh mối dùng để tấn công những người chơi khác, hãy tìm những manh mối đó.

Tấn công thành công, trạng thái vô địch bị vô hiệu hóa.

Sau đó người chơi có thể tiến hành xé bảng tên, người bị tấn công sẽ bị loại".
"Chú ý 1: Trước khi bắt đầu trò chơi, mỗi người chơi có thể chọn hai người chơi khác phái làm ý trung nhân của mình".
"Chú ý 2: Nếu hai người cuối cùng sống sót, ý trung nhân của người chơi A là B, ý trung nhân của người chơi B là C (đã bị loại), thì hai người chơi kết đôi không thành công, trò chơi không có người chiến thắng".
"Chú ý 3: Nếu người chơi nam (hoặc người chơi nữ) bị loại hết, không còn cách nào hợp thành một cặp đôi, thì trò chơi không có người chiến thắng".
"Chú ý 4: Cặp đôi chiến thắng giành được 500.000 tệ".
"Mời các người chơi chọn ra ý trung nhân của mình trong vòng năm phút".
Hệ thống mới giới thiệu quy tắc trò chơi xong, trên mặt bàn đã hiển thị năm nút bấm, theo thứ tự là 1-5.

Đúng lúc này, lồng ánh sáng bao quanh tất cả người chơi, hiển nhiên đang giữ bí mật về sự lựa chọn của họ.
Hứa Giai nhanh chóng suy nghĩ.
Số 1, người chơi nam, Tề Viễn, nghe nói mới lên lv.4.
Số 2, số 3, người chơi nam, nhìn khá hiền lành nhưng không nhớ rõ đã gặp chưa, cấp độ không biết.
Số 4, số 5 người chơi nam, không quen, người chơi lv.2.
Số 6, người chơi nữ, Hứa Giai, người chơi lv.3.
Số 7, Tư Hải, cấp độ không biết.

Số 8, người chơi nữ, khá quen nhưng không nhớ gặp ở chỗ nào, cấp độ không biết.
Số 9, số 10, người chơi nữ, lv.2.
Theo Hứa Giai suy đoán, trừ Tề Viễn thì chắc những người chơi khác đều là người chơi lv.3.

Bởi vì muốn lên được lv.4 thì tỷ lệ thắng phải trên 50%, không phải người bình thường nào có thể làm được.
Hứa Giai không chút do dự chọn người chơi số 1 làm ý trung nhân, sau đó...!không có sau đó nữa.
Cô vừa suy nghĩ, vừa đợi trò chơi bắt đầu.
Năm phút đồng hồ nhanh chóng trôi qua.
"Trò chơi chính thức bắt đầu." Sau khi hệ thống thông báo, mười người chơi khôi phục tự do.
Mặc kệ những người chơi khác có ý nghĩ gì, Hứa Giai đi thẳng ra khỏi phòng học, định đi tìm thẻ manh mối.

Dù sao...!thì loại tám người còn lại, họ sẽ chiến thắng, cũng không khác gì gián điệp.
"Nói qua đi, mọi người chọn ai thế..." Lời của số 5 còn chưa dứt, Hứa Giai đã ra khỏi phòng học.

Trên mặt số 5 hiện lên vẻ lúng túng, vừa định nói gì vớt vát, thì một giây sau, Tề Viễn đã đi theo.
Số 5, "..."
Thật là xấu hổ.
"Được, được, vậy anh nói trước đi, anh chọn cô gái nào?" Số 10 mỉm cười đồng ý.
Số 5 nghẹn lời.
"Mình không muốn nói lại còn đi hỏi người khác".

Tư Hải liếc mắt nhìn cậu ta một cái, là người thứ ba rời khỏi phòng học – nếu có muốn đi tìm đồng bọn tâm sự thì cũng không thể nói trước mặt mọi người được, tìm cơ hội bí mật tiếp xúc thì hơn.
Thế là phần trao đổi cứ thế bị bỏ qua, các người chơi từng người tản ra.
**
Đi không bao xa, Tề Viễn đã xuất hiện trước mặt Hứa Giai, cố ý hỏi: "Chọn ai?"
"Cậu".

Hứa Giai dứt khoát trả lời.
Tề Viễn cong môi cười, vô cùng hài lòng.

Anh tiếp tục nói: "Lốp xe dự phòng là ai?"
"Không chọn, chỉ chọn cậu".

Hứa Giai thành thật đáp lại.
Khóe miệng Tề Viễn sắp cong lên đến tận trời, nét mặt lại vẫn bình tĩnh, nói: "Tớ cũng thế".
Hứa Giai nghiêm túc nói, "Lựa chọn càng nhiều, càng phải tính toán nhiều, quá phức tạp.


Cứ làm đơn giản một chút, hai chúng ta là một nhóm, tất cả những người còn lại kẻ địch.

Xử lý hết tám người khác là chúng ta có thể vui vẻ mang tiền thưởng về nhà".
"Được." Tề Viễn đồng ý.
"Vậy bây giờ chia ra hành động, mỗi người đi một chỗ tìm manh mối".

Hứa Giai hạ mệnh lệnh, cũng nóng lòng muốn chơi trò chơi ngay.

Nói cho cùng cô đã từng chơi qua tập chiến trang giữa các vì sao, một mình cô diệt hết những người chơi còn lại cũng không thành vấn đề!
...Ơ, chờ chút.
Hứa Giai bỗng nhiên nhớ ra: "Tớ nhớ rồi, trước kia tớ từng gặp số 8, thà nào cảm thấy cô ấy quen mặt".
"Chơi càng nhiều trò chơi, càng gặp nhiều người, không nhớ rõ cũng là chuyện thường".

Tề Viễn dùng giọng điệu kẻ từng trải than thở.
"Cô gái này không giống, tớ rất ấn tượng với cô ấy!".

Hứa Giai nhấn mạnh.
"Ấn tượng?" Tề Viễn hơi tò mò.
"Mỗi lần cô ấy nghĩ ra cái gì thì có thể lập tức hại chết một đồng đội, sức chiến đấu rất cao!" Sắc mặt Hứa Giai nghiêm túc: "Nhiệm vụ gián điệp của tớ có thể hoàn thành cũng một phần phải nhờ vào cô ấy".
Tề Viễn, "..."
Khó trách lại ấn tượng, hành động đúng là có điểm độc đáo.
"Tớ sang bên kia tìm, cậu tự cẩn thận nhé".

Thời gian không chờ người, Tề Viễn tạm biệt đồng đội.
"Đi đi".

Hứa Giai đồng ý.

Sau đó, cô cũng cẩn thận đi vào phòng học tìm kiếm.
**
Nơi khác, Tư Hải đang đi khắp nơi tìm kiếm thẻ manh mối.

Chơi trò chơi nhiều lần, cô bé đã nắm được phần nào mạch suy nghĩ của bên tổ chức.


Những chỗ vắng vẻ không người, chắc chắn là những nơi thích hợp để giấu đạo cụ.
Bỗng nhiên, sắc mặt của cô thay đổi, cô quay ngoắt người lại.
"Tôi không có ác ý".

Người tới vội vàng làm sáng tỏ.
Tư Hải cẩn thận bảo vệ phần lưng, sau đó mới bắt đầu nói chuyện: "Số 8?"
"Xin chào, tôi là Chu Vân Vi".

Số 8 chủ động giới thiệu tên, tỏ vẻ thân thiện.
"Cô tên gì có liên quan đến tôi đâu".

Tư Hải rất cảnh giác, lùi về sau một bước, "Ý trung nhân là người khác phái, nói cách khác, cô là địch không phải bạn.

Xin lỗi cô, tôi không định lãng phí thời gian".
Chu Vân Vi nhanh chóng nói: "Tôi nói thẳng nhé, tôi mới tìm được một tấm thẻ manh mối, tôi muốn hợp tác với cô, loại số 6 trước".
Nghe thế, động tác của Tư Hải dừng lại.
Chu Vân Vi nhìn thấy, lập tức có tự tin.

Cô nàng tiếp tục nói: "Tôi không xem được cấp độ của cô, chắc chắn cô là người chơi lv.3 nhỉ? Người chơi số 6 rất khó chơi, để cô ta sống tôi không yên tâm.

Chúng ta hợp tác nhé?"
Tư Hải im lặng, nửa ngày sau mới hỏi thăm: "Cô bị cô ấy lừa rồi?"
Nét mặt Chu Vân Vi lập tức hiện lên vẻ khó nói thành lời, sắc mặt đen như đáy nồi.

Cô nàng mấp máy môi, nhưng một lời cũng không nói được, dường như tâm tình đang rất hỗn loạn.
Tư Hải nhìn thoáng qua, tự nhủ trong lòng, quả nhiên đã bị thiệt thòi lớn.

Nếu chỉ bị lừa một cú nho nhỏ thì vẻ mặt đã không đến nỗi thế này.
Nghĩ đến chuyện này, cô bé vô thức thở dài.

Hứa Giai, một cô gái khó ai có thể quên nổi.

Người muốn tìm cô ấy báo thù chắc chắn không chỉ là một hai người.
Tư Hải dịu giọng hơn, nói rõ lập trường của chính mình: "Tôi có hứng thú với việc loại số 6.

Nhưng nếu có người muốn lợi dụng chuyện hợp tác mà cố ý tiếp cận tôi, sau đó tìm cơ hội tấn công, thì tôi cũng phải người dễ bắt nạt đâu".
Chu Vân Vi bất đắc dĩ chỉ có thể kể lại quá khứ đen tối của chính mình: "Hơn nửa tháng trước, tôi với số 6 chơi cùng một trò chơi, tên là chiến tranh giữa các vì sao.

Trò chơi có hai phe, sao Hỏa và sao Thủy.

Nhưng hai hành tinh có bao nhiêu người chơi thì không biết, chỉ có thể đi tìm thẻ manh mối.


Thẻ manh mối có thông tin thật, nhưng lại quá mập mờ".
"Cô ta diễn trò, lừa gạt tôi".

Nhớ đến chuyện hôm đó, Chu Vân Vi không nhịn được, khóe miệng co rúm lại: "Cụ thể thế nào tôi không kể chi tiết nữa, dù sao đến cuối cùng thì tôi vô cùng tin tưởng cô ta, xem cô ta là đồng đội đáng tin nhất".
"Thế nhưng, hết lần này đến lần khác cô ta lại là gián điệp sao Thủy đáng chém ngàn lần!!! Đúng thế, chiến tranh giữa các vì sao, sao Hỏa có mười một người, sao Thủy một người".
"Cô ta phụ lòng tin của tôi".

Lúc nói chuyện, Chu Vân Vi nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng rất giận dữ.
Tư Hải, "..."
Trò chơi nát này càng ngày càng không biết xấu hổ, 1 vs 11 mà dám xưng chiến tranh giữa các vì sao.
Tư Hải sắp xếp lại suy nghĩ, hiểu rõ mọi chuyện.

Hứa Giai làm gián điệp, diễn xuất hết mình, ra sức tẩy trắng thân phận.

Chu Vân Vi không cẩn thận cho là thật, liệt kê cô ấy vào danh sách đồng đội, cuối cùng biết được chân tướng, đương nhiên là niềm vui bất ngờ.
Thực ra đặt tay lên lương tâm mà nói, thế trận 1 vs 11, nếu không cho người ta lừa gạt thì gián điệp chỉ có thể tự tử, nâng cờ trắng đầu hàng.
Chu Vân Vi bị lừa, có thể nói là do Hứa Giai quá gian trá, diễn quá tốt.

Cũng có thể nói Chu Vân Vi quá ngốc, không nhìn rõ được bộ mặt thật của Hứa Giai, kéo người ta vào danh sách đồng đội của mình.
Tư Hải thấy, trò chơi đã kết thúc rồi, vì không cam lòng mà mang cảm xúc khó chịu vào trong trò chơi mới, đúng là không nên.

Chỉ là...!Hứa Giai chưa bị diệt, cô bé cũng khó thắng nổi, thế nên có người muốn đối phó với Hứa Giai, thì cô bé cũng vui vẻ đứng coi, không định ngăn cản.
Nói thẳng hơn nữa thì, Chu Vân Vi tìm Hứa Giai gây rắc rối vì từng bị lừa, canh cánh trong lòng không tan.

Tư Hải lợi dụng, đồng ý hợp tác, là bởi vì cô muốn chiến thắng trò chơi này.
"Manh mối ở đâu? Lấy ra tôi xem".

Tư Hải chuyển chủ đề —— đây mới chính là nguyên nhân chính cô đồng ý hợp tác.
Chuyện hợp tác quá thuận lợi, Chu Vân Vi lại nghi ngờ.

Cô nàng nhìn đồng bọn mới ra lò, cảm thấy không chân thật cho lắm.
"Giúp cô chính là giúp tôi".

Tư Hải nghiêm mặt nói, "Tôi từng gặp Hứa Giai ở tập Siêu Năng Lực và Quỷ thần.

Lần nào gặp nhau cũng là tôi thua, cô ấy thắng.

Cho nên cô ấy không bị loại, tôi nghĩ mình có thể sống đến cuối cùng thì cũng không thể chiến thắng".
Cô bé chỉ nhắc đến hai tập thi đấu đơn.

Còn tập Ba nữ thích khách thi đấu đồng đội, cả nhóm cùng chiến thắng thì cô bé không nhắc đến..