Lê Tỉnh bỗng bị hút mắt vào bức vẽ trên tường, hắn hỏi:

“ Mạn phép hỏi một chút, ta thấy cái kia bức tranh rất lạ, tuy màu sắc đẹp đẽ hài hoà nhưng bên trên chạy dọc ngang đủ thông số là vì sao ??”

“ Công tử, ta cái này nghề thơ may cũng chỉ là nghề tay trái theo truyền thống gia đình, còn về ta chân thực ước mơ, chính là bay lên trên chính khinh khí cầu vĩ đại ấy, ta đã mơ về nó hằng đêm, đã vẽ nó không biết bao nhiêu lần, cuối cùng để lại bức tranh ấy, đồng thời là bản thiết kế ba chiều luôn !!” Susume mắt nhắm lại, tự thả mình vào cảm xúc, ngữ điệu phong phú nói ra.

“ Vậy ngươi đã chế tạo nó được chưa ??” Hắn nghe xong, lòng cũng dấy lên chất nghệ, hỏi tiếp.

“ Rồi, sau gần 100 ngày thiếu ngủ, vô số lần lên xuống mũi kim, ta đã thành công tạo ra túi khí và buồng lái của nó !!!” Nàng tươi cười đáp.

“ Nếu với kích cỡ như vậy, nó bay lên chính xác là một sự kiện kinh thiên động địa, vậy…ta đoán nó chưa từng cất cánh…” Lê Tỉnh ngập ngừng một chút, e ngại sẽ làm tổn thương nàng.

“ Ừm, đúng vậy, xưng làm đế vương ngủ yên, khinh khí cầu của ta lớn nhất nhì lịch sư, việc nó bay lên cần một nguồn khí nóng lớn và dồi dào, đến nay ta vẫn đang tính biện pháp…” Nàng cũng trầm giọng đáp lại.

Đế vương ngủ yên à, đúng hợp ý Lê Tỉnh rồi, phen này hắn muốn giúp !

Hắn nghe đến khí nóng, liền trong lòng cảm thấy một chút gờn gợn, giống như hắn đang có một nguồn…

“ Có, có, theo ta, chúng ta có thể khiến nó bay lên, nơi đó khí nóng thừa mứa đến khó chịu !!!” Lê Tỉnh nhảy dựng lên nói.

“ T-Thật hả ?!?!” Susume nói.

“ Killta, ngươi có thể tin !!!” Hắn biết chí ít một chút lễ nghi người Nhật, không trực tiếp gọi nàng bằng tên.

“ Ngươi cứ gọi ta là Sue…” Nàng tiến đến, tròn mắt long lanh nói.

“ Vậy…Sue, ngươi hãy đem khinh khí cầu đó ra đây…” Hắn bối rối đáp.

Chết, ta có không lành cảm giác !

Nàng tất bật chuẩn bị, chạy qua chạy lại liên tục, thậm chí nóng đến mức cởi phăng bộ kimono đang mặc, chỉ độc thay vào một cái đơn giản thường phục.

Sue bảo Lê Tỉnh ngồi yên, khinh khí cầu này như đứa con của nàng vậy, lễ trưởng thành của nó, không ai được phép thay nàng làm.

“ Hà….10 phút rồi….” Lê Tỉnh gật gù nói.



“Khụ khụ…hết chương trình này…tức là mất 2 tiếng rồi !!” Hắn vỗ đùi cảm thán.

“ Oái, ta ngủ quên mất, lúc này…5 tiếng đồng hồ trôi qua rồi sao !!” Hắn choàng tỉnh, nhìn đồng hồ mà hoảng hốt.

“ Đúng lúc lắm, ta đang định gọi ngươi dậy chỉ đường, còn cần người lái cái xe tải còn lại nữa !!” Sue nhảy tới, áp sát hắn, nhễ nhại mồ hôi nói.

“ Hai, hai cái á !!” Hắn há mồm, thật là cũng chẳng biết đang bất ngờ vì hai cái xe tải hay vì hai cái núi tròn đầu trước mắt hắn nữa.

Đính chính, chính xác là hai xe tải, một xe chở túi khí, một xe chở buồng lái, không phải là toà núi đôi đâu!

Nói chung là Lê Tỉnh cũng mất kha khá thời gian cãi vã với trưởng lão để đưa xe vào gần phòng rèn, hắn có chút cáu, có chút hồi hộp cùng phấn khích, cái kia hình vẽ hoành tráng đến vậy cơ mà.

“Rồi, nguồn nhiệt ta nói là đây, chắc đủ chứ !!” Lê Tỉnh thân mặc cũng vô cùng đơn giản, chỉ tay vào lò rèn nóng hổi bức xạ nhiệt nói.

“ Có thể đủ !!” Sue mắt như sáng lên, nói.

Nàng lại như không biết mệt mỏi chuẩn bị các thứ, bao xung quanh lò rèn đủ loại ống dây, hắn cũng không biết giúp thế nào, chỉ ngồi nhìn là chính.

“ Lê Tỉnh, cái gì đây ??” Linh Linh từ đâu bước đến hỏi.

“ À, giúp bằng hữu thực hiên ước mơ, Nguyệt Nguyệt đâu ??” Hắn đáp.

“ Đừng có gọi nàng thân thiết vậy, ta chỉ cho phép ngươi gọi Sa Sa và ta như vậy thôi !!!” Linh Linh gằn giọng.

“ Được, vậy…Hoàng Từ đâu ??” Hắn cười khổ đính chính.

“ Nàng đã xong việc rồi, đang ở phòng đặc chế để thích nghi lại với nhiệt độ thường, kiếm vẫn còn đó, mấy tiếng nữa là rút ra được, quả nhiên ta cũng rất mong chờ vào việc này, nàng luôn miệng nói: “ Chỉ có hắn mới rút được kiếm này, tựa như chỉ có ta mới có thể…dâng hiến cho hắn tất cả vậy !!”” Linh Linh hừ lạnh mà trần thuật lại.

“ Mong là kịp đủ…” Hắn nhìn về phía túi khí khinh khí cầu đang dần phồng lên.

“ Mà này, ngươi còn nhớ ta đã nói gì chứ ??” Linh Linh nhìn thấy Sue, liền gằn giọng nói.

Nữ nhân đối với Lê Tỉnh, nếu nhìn sao cho vượt phàm nhân, ấy chính là có ẩn tình.



Hắn tái mét mặt, chăm chú nhìn mấy thanh Ỷ Lan Trâm đang chĩa thẳng nơi này, khẽ cảm thán giác quan thứ sáu của bản thân nhanh nhạy.

“ Bằng hữu thuần tuý thôi….” Lê Tỉnh len lén nói.

“ Đối với Liễu muội ngươi cũng từng nói như vậy, tin được à !!” Nàng cam đoan rất hiểu hắn.

Dù ngươi là vương cũng phải nhớ rằng, trước giờ chưa bao giờ có chuyện hậu thua vương !!!

Lê Tỉnh thấy bí thế, rút nhanh ra Hajime Nhật Kiếm, gạt phăng mấy thanh Ỷ Lan Trâm.

Nàng thấy vậy, khẽ mỉm cười, tiếp tục tấn công, như vũ bão một dạng, tuy rằng ghen đến giết phu quân là không có, nhưng, chí ít phải đủ để hả giận !

“ Vạn…Trâm…Tử…Tấu !!!” Nàng sau một hồi phi 12 thanh Ỷ Lan Trâm liền chuyển ngay sang sát chiêu mạnh nhất nhì của mình.

“ Muốn bóp chết ta ư ?!?!?” Hắn khóc ròng nói.

Lê Tỉnh nhanh chóng lấy lại tinh thần, tự nhủ đại nương tử chỉ đang thử mình thôi, hắn huyễn hình Hoàng Từ Chi Giới thành thanh Amago Trường Kiếm, lấy tấn thế, chăm chú quan sát vô số những Ỷ Lan Trâm nhỏ đang lao tới.

“ Amago Trường Kiếm – Thức thứ hai – Đại Hiền Nhân !!!” Hắn hét lên.

Đại Hiền Nhân, tâm vững vàng, lòng sắt đá, toàn thân toát lên bình tĩnh, chính là hợp để đối phó tình cảnh này.

Tiếng kim loại va chạm vang lên liên tục, tựa như cáu gắt một dạng, dồn dập và đáng sợ đến cực điểm.

Lê Tỉnh động tác tay nhanh càng lúc càng khó tin, trường kiếm vun vút kêu, hắn mặt vẫn lạnh như đồng, hoàn toàn đặt hãi cảm sang một bên.

Linh Linh nhướng mày, ai ngờ lại vô tình giúp hắn đánh thức một chiêu thức mới cường đại như vậy chứ, tự cảm thán bản thân là một nương tử tốt.

Lê Tỉnh và Linh Linh lúc này, tuy đang kịch liệt đối đầu, lòng lại như cười khẩy, bọn hắn từ lâu tâm ý đã tương thông, dăm ba cái này hả giận liền hết.

Nhưng, nói là nói vậy, nàng vẫn xả từng dòng Ỷ Lan Trâm dày đặc như mưa rào, hắn vẫn như tường năng lượng bất chấp mà đứng yên.

Killta Susume ở ngoài cũng như đứng hình, nàng vốn chỉ coi hắn là một cái bột tử trời ban nhan sắc, ai ngờ lại như vũ bão mà đánh với nương tử thế này.



“ Ta có chút hơi coi nhẹ vợ hắn rồi…” Sue ở ngoài gượng ngùng nói.

Vợ chồng cãi lộn bình thường còn có thể già mồm mà ngăn cản, nhưng, ở cấp độ mà một cái thành trì cũng có thể bị phá huỷ thế này, e rằng quá sức a !

Nàng thở dài cho qua chuyện, quay sang tiếp tục đăm chiêu vào khinh khí cầu.

Linh Linh sau một tháng lịch luyện thì đây là lần đầu tung hết sức, nàng bắt đầu ngộ ra nhiều chân lý, cũng bắt đầu xác định được điểm yếu của bản thân để khắc phục.

“ Bạc Mệnh Tấu !!!”

Ỷ Lan Trâm xoay quanh, càng lúc càng nhanh, bụi bốc mù lên, hắn bị cô lập lại trong biển bụi ấy, hoàn toàn mất đi khả năng định hướng.

Xạc xạc từng đạo kiếm lén lút tấn công, vô phương chống lại.

Komodo nhạy bén giác quan ư, kiếm đâu có mùi để ngửi !

Hoàng Kim cảm ứng ư, lực từ của Linh Linh đã mạnh đến mức hoà tan năng lực của hắn !

Giờ này phút này, kiếm và hắn, chính là duy nhất tri kỉ !!

Ỷ Lan Trâm công kích tuyệt nhiên không thể lường trước, đem Lê Tỉnh trên thân khắc mấy đạo máu tươi, tuy không chảy ra nhưng vẫn như cũ trí mạng.

Hắn chiêu Đại Hiền Nhân không còn giữ được nữa, tan vỡ, tuỳ ý để Ỷ Lan Trâm cắt trên thân.

Hắn ta, tuy không phải là một kẻ biến thái, nhưng, cho hắn da xước bục máu, cho thân hắn tàn tạ, liền khiến hắn chiến niệm tăng lên.

Lê Tỉnh, lâu rồi mới bị áp đảo, lâu rồi mới có chiến ý như vậy, hắn…muốn thắng !!!

“ Điều kiện để hắn thức tỉnh, đã tìm thấy…” Nguyệt Vĩ Hồ thân quấn đơn giản một cái mỏng áo lụa, trầm ngâm quan sát mà nhận xét.

Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .