“ Chỉ là một hiệp sĩ mặt nạ qua đường ư, ta nghe thấy rất quen a !” Trưởng lão đáp.

Lê Tỉnh không đáp, hắn tiến về phía trước, lẳng lặng ngắm thanh Katana của vị kia trưởng lão.

“ Ta nói thật, ngay cả các viễn cổ anh hùng cũng không có thể dễ dàng mô phỏng vũ khí qua Excalibur, ngươi muốn thử với Calibur liền có chút quá sức a !” Nguyệt Vĩ Hồ nhận ra ý định của hắn, nói.

“ Chủ nhân của câu nói trên, vốn là một người có thể thiên biến vạn hoá, nay ta mượn ngài ấy câu nói, liền phải thể hiện sao cho xứng tầm !!” Lê Tỉnh đáp.

“ Người như ngươi, ta tin tưởng giao hình dáng Hajime cho !” Vị kia trưởng lão cũng không phải não tàn, nhanh chóng hiểu, nhanh chóng nói.

“ Hajme à, một cái không tệ tên nha !” Lê Tỉnh nói.

Calibur vì ta phục vụ, xưng làm ta Trọng Kiếm.

Amago vì ta phục vụ, xưng làm ta Trường Kiếm.

Hajime, chắc chắn sẽ thu về làm ta Nhật Kiếm !

Hắn vận Hoàng Kim bên trong cơ thể, từ từ tác động đến Hoàng Từ Chi Giới (cái nhẫn vàng đấy).

Hoàng Từ Chi Giới như một cái ngang ngạnh bướng bỉnh hài tử, nó chống đối, nó cự tuyệt, muốn nói ta đây không dễ thế mà thay lòng đổi dạ.

Lê Tỉnh mạnh hơn Hoàng Kim vận động, chèn ép Hoàng Từ Chi Giới, không ai nhường ai.

-Phụt !!!-

Lê Tỉnh ho ra một ngụm máu.

“ Ngươi đừng cố quá, Hoàng Từ Chi Giới lực từ tác động rất mạnh, đối đầu với nó như đang tự đẩy Hoàng Kim trong cơ thể ngươi vậy, nội thương khó chữa !!!” Nguyệt Vĩ Hồ cảnh báo.

“ Yên tâm, dăm ba cái nhẫn vàng, phục dưới tay ta !!” Hắn hét lên.

Hoàng Từ Chi Giới lực từ dần bị bẻ cong, càng lúc càng biến dạng, càng lúc càng giống cái kia Hajime Nhật Kiếm.

“ Hà…Hà…Hà…” Lê Tỉnh thở dốc, tay mãn nguyện vung một đường, cảm nhận tinh tế thiết kế của Hajime Nhật Kiếm.

“ Giờ đến tiết mục đại nương tử yêu cầu… Vô Danh Thức – Thức thứ nhất !!!” Hắn thoáng một điểm ngừng, bắt đầu vào việc.

Kiếm để nằm ngang, đưa tay thẳng ra, co vào duỗi ra một cách từ từ, dần thêm vào chuyển động ngang, càng lúc càng cố sức tăng tốc.

2 / 4


Hajime Nhật Kiếm như sinh ra cho chiêu thức này, nó hoà vào đường chuyển động, từng cái chạm khắc minh văn đều loá lên hết sức có trình tự, đem ảo ảnh thị giác đạt đến cực điểm.

“ Khụ khụ, nhân sinh của ta, bị tên này hiệp sĩ mặt nạ qua đường hung hăng đạp đổ !!” Trưởng lão ngã ngửa ra đất, than thở.

Hắn chí ít luyện cũng mấy tuần, thành thục mất đến nửa năm, tôi rèn đến hoàn mỹ đếm chính xác hai chục năm. Vậy mà, liền một kẻ mô phỏng sơ sài, trực tiếp lần đầu sử dụng đã đạt đến trung cấp.

Kiếm pháp, chính là biến ảo theo chính mình bảo kiếm, chỉ cần có lòng, có kiếm, ai ai cũng có thể trở thành kiếm sĩ.

Kiếm kĩ, ấy chỉ những cái không đổi chiêu thức…

Kiếm cảnh, ngược lại để nói cái hồn kẻ sử dụng…

Tương truyền, khi xưa một vị tướng quân xử án bằng đấu kiếm, hắn nói, qua từng rung động của kiếm sĩ đều phản ánh chính tâm niệm.

Kiếm dứt khoát, tâm ngay thẳng…

Kiếm chần chừ, tâm hỗn loạn…

Trưởng lão dĩ nhiên cảm nhận được, kiếm cảnh của Lê Tỉnh là một cái ham học trạng thái, đường sau không giống đường trước, chiêu thức không bao giờ giữ cùng một uy lực, luôn cường đại hơn.

Hắn, hừm, có thể xưng một cái danh…Kiếm Tỉnh !

Lao xao tiếng du dương kêu, Linh Linh đứng dậy, bất giác di chuyển có chút lạ, tựa hồ như đang tự khiêu vũ hưởng cái giai điệu này.

“ Ta làm Cầm sư, đàn trên đời biết đánh trên dưới chục loại, tuyệt nhiên không nghĩ đến người bên cạnh ta cũng biết đánh một loại đàn. Dùng kiếm làm dây căng, dùng gió là nhành gảy, thi vị cũng có đây !!” Linh Linh cảm thán.

Vô Danh Thức được tạo ra từ các xa xưa bậc thầy kiếm thuật, nói là vô danh, chính bởi nó qua không biết bao nhiêu người, càng lúc càng dược cải biến để thêm phần chính xác.

Vô Danh Thức, dùng đến như cảm nhận được tấm lòng của cố nhân, như nhìn thấy thân đầm đìa mồ hôi rèn kiếm, tay rưng rưng máu chảy xiết chặt cán, tân tân khổ khổ tạo ra chiêu thức.

“ Ta có thể cảm nhận được cái gió của bình nguyên, cái nắng của đại ngàn, dường như đều qua cây cỏ lau này vậy, Hajime !!” Lê Tỉnh ngưng kiếm, thở nhanh, mồ hôi túa ra, giơ cao nói lớn.

“ Các vị chớ vội rời đi, ta cũng từ các ngươi thu được một ít đạo lý, nên trả lại bằng nồng hậu tiếp đón a !” Trưởng lão hài lòng nhìn hắn, nói.

“ Đạo lý ??” Lê Tỉnh nghi vấn.

3 / 4
“ Đúng vậy, chúng ta đã từng cao ngạo với thanh danh mình, suốt ngày chỉ lao đầu vào luyện tập để giữ thanh danh ấy, ai ai cũng khắc khổ khó chịu, nhưng, hôm nay, chính ngươi đã đạp đổ thứ bọn ta muốn bảo vệ…không, ngươi đã giải thoát bọn ta khỏi cùm gông của tiền nhân.


Ngươi thắng không kiêu, ân cần hỏi han, còn ngược lại cảm tạ chúng ta, khen ngợi chúng ta…như gieo vào một cái chiến ý, một cái lý do khác để khổ luyện.

Hỡi hiệp sĩ qua đường, đếm ngược đi, kiếm tông này rồi có ngày sẽ đả bại ngươi !!!”

“ Đúng vậy !!!” Mấy vị kiếm sĩ dưới đài đồng thanh nói.

Lê Tỉnh cười, hắn cảm thấy bản thân mình có hút tích hơi nhiều công đức, kiểu như hồng ân ở trên trời sắp rơi xuống.

“ À nếu như có thể, ngươi dẫn bọn ta đến xưởng rèn kiếm được không ??” Nguyệt Vĩ Hồ nói.

Nàng lần này có chiến lợi phẩm rồi !

“ Được chứ, các ngươi muốn gì ??”

“ Ta muốn cái vụn rèn kiếm, càng nhiều càng tốt, cứ đưa ra đây !!” Nàng đáp lại.

“ Vậy hả, thứ đó thì không cần tới xưởng, chúng đều được chất đống phía sau hậu viên kia.” Trưởng lão chỉ tay, bắt đầu dẫn khách.

“ Hảo !!” Nguyệt Vĩ Hồ tươi cười.

“ Ngươi lấy làm gì ?!” Lê Tỉnh hỏi.

“ Nói cho kẻ não tàn ngươi, vụn rèn, một là hảo kim loại không nung chảy nổi, hai là hiếm vật chất lẫn vào, với công nghệ của các ngươi, chúng là phế thải, nhưng, nhiệt độ lò nung của ta nóng ngang ngửa lớp dung nham mấy nghìn mét dưới đất, có thể đem chúng nung lên, tạo thêm một hảo vũ khí.” Nàng ấn đầu hắn, nói.

“ Đã hiểu, vũ khí này ai dùng ??” Hắn cười khổ đáp.

“ Tướng công, tất nhiên là dành cho ngươi rồi…” Nguyệt Vĩ Hồ mị quyến nói ra.

“ Lê Tỉnh, vụ suối nước nóng, ta nhận !!” Linh Linh cảm thấy cũng phải lật bài, không thể để hắn bị dễ như vậy cướp đi được.

“ Vậy ta cũng nhận !!” Nguyệt Vĩ Hồ so đo.

Lê Tỉnh xác thực cười thầm, ta tích công đức, nay quả thật trái ngọt tới cản không kịp.

“ Liền để nói sau, trước hết làm cho xong cái này vũ khí đã…” Hắn chặn họng hai nàng.

……..

Nguyệt Vĩ Hồ cắm chốt trong phòng rèn của kiếm tông này đến nay chính xác là ngày thứ ba, phải nói ngồn ngộn chất đống vụn rèn bao nhiêu năm đều được lôi vào, khói thoát ra nhiều đến quá tải máy lọc khí.



4 / 4
Nàng bị thí nghiệm ảnh hưởng dẫn đến có hỗn huyết với thần thú Băng Hồ, nhiệt lượng nàng có thể chịu cũng không thấp, tuy vậy đồ bảo hộ vẫn rất dày mới có thể tồn tại trong lò rèn này.

Lê Tỉnh hắn cũng như vậy, ở kiếm tông đàm đạo chuyện đời người, kiếm mấy bộ truyền thống phục nơi đây mặc cho phải phép, còn tiện thể vung tiền cho mấy vị nương tử một bộ.

“ Công tử, kích cỡ ngài muốn đặt ra sao ??”

“Hừm, ta có danh sách đây.”

Nữ thợ may lướt một lượt, mặt đầy nghi vấn, mấy cái như vậy số đo xác thực hoàn mỹ đến khó tin.

“ Công tử, ngươi đặt đồ cho mô hình thì có thể qua chọn loại vải rẻ hơn một chút, ta cam đoan mẫu mã cũng rất phong phú, chứ lấy loại lụa này, hết hàng quý của ta mà phí tiền của công tử.” Vị kia trẻ tuổi thợ may nói.

“ Cứ lấy loại cao cấp nhất đi, vì nương tử tiền trước giờ không phải bận tâm.” Lê Tỉnh xua tay nói.

“ Ngài phải sống thật, không thể coi mô hình là nương tử được !!” Vị kia thợ may khuyên răn.

Tội nghiệp, chắc ế lâu sinh ảo tưởng.

Lê Tỉnh tháo mặt nạ xuống, chăm chú nhìn vị kia thợ may.

“ Ngươi xem nhan sắc ta, kiếm vợ có hay không là chuyện khó ???”

Vị kia thợ may rùng mình một cái, nàng e rằng ngất mất thôi, tên khách hàng này quá ư tuấn mỹ.

“ Ta nhè nhẹ ứng tuyển được không ??” Nàng bất chấp xấu hổ nói, một mực để vào nam nhân trước mắt.

“ Hừm, nếu thế, phải là chủ tịch công ti, phải là một cao cấp sĩ quan quân đội, phải là một cường giả võ thuật, phải là người có bá khí, phải là một cổ đại hỗn huyết thần thú.

Ngươi so được không ??”

“ Trước hết lưu lại ta cái tên – Killta Susume !” Nàng bối rối đáp.

“ Ta là hiệp sĩ mặt nạ qua đường Lê Tỉnh !” Hắn tạm thời đáp lễ, cũng không nghĩ nữ nhân trước mặt có hay không đủ tiêu chuẩn.

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...