Mộc Trà chậm rãi lết xác xuống canteen trường.
Nhà ăn ở trường quý tộc Anh Lan rất tốt, thậm chí không khác một nhà hàng bốn sao là bao nhiêu.
Mộc Trà ngồi đại một chỗ, vừa ăn vừa nhìn nam nữ chính đôi co.
Chậc, nam chính thế này là không ổn rồi!
Lãnh Kỳ vừa xuất hiện đã thu hút toàn bộ ánh mắt của đám nữ sinh, hắn lãnh đạm đi đến bên Tà Tuyết Ninh, cánh tay hắn duỗi ra, chuẩn xác nắm lấy bàn tay của Tà Tuyết Ninh, ánh mắt lạnh nhạt, giọng nói lạnh lẽo: " Cậu, đi với tôi.

"
Tà Tuyết Ninh đang đứng với mấy bạn học nữ, đột nhiên bị người khác kéo, mày liễu khẽ chau lại, khoé miệng cong nhẹ: " Hội trưởng, chúng ta cũng không thân nhau như thế.

"
Ánh mắt Lãnh Kỳ lạnh xuống, mang theo uy áp rợn người, nhiệt độ không khí theo đó giảm xuống đột ngột, không gian chỉ còn lại tĩnh lặng: " Việc này chỉ có tôi mới có quyền quyết định.


"
Lãnh Kỳ đột nhiên dựt lấy tay Tà Tuyết Ninh, cả người cô ta bị lực kéo, lập tức như sắp ngã vào người Lãnh kỳ, xong phản ứng nhanh nhạy, lập tức đẩy được người, thoát ra khỏi tình thế ban nãy.
Ly cafe còn nóng đang trên tay một bạn học bị Tà Tuyết Ninh lui người đụng trúng, bạn học kia lập tức theo quán tính mà ngã người ra sau, ly cafe nóng văng ra khỏi tầm tay, trực tiếp bay đến chỗ Mộc Trà.
Mộc Trà còn đang mải mê xem chính kịch của nam nữ chính, đột nhiên bị đồ bay đến, may mà cô linh hoạt né tránh, nếu không đã ăn trọn ly cafe nóng kia rồi.
\* Cạch \* Ly cafe va chạm vào tường kêu lên một tiếng, nước cafe nóng lập tức văng tứ tung.
" Á...!" Mấy nữ sinh đứng gần đó hét lên.
Ánh mắt của Lãnh Kỳ và Tà Tuyết Ninh đều tập trung hết bên đó, chỉ thấy nữ sinh ban nãy còn ngồi cà lơ phất phơ đang đứng bên kia phủi lại quần áo.
Chậc, làm một tiểu mỹ nữ an phận xem phim tình cảm cũng không xong, lần sau phải tránh xa nữ chính ra mới được!
Tà Tuyết Ninh bây giờ mới hoàn hồn, đồng tử mở lớn một vòng, sau đó lập tức thu lại nét ngạc nhiên, đứng dậy nhìn bạn học nam kia, đưa tay ra: " Bạn không sao chứ? Xin lỗi bạn học...!"
Bạn học nam kia nhìn vào bàn tay đang giơ tới phía mình, sau đó liên cảm thấy lạnh lẽo quấn quanh cổ, khó khăn nuốt nước bọt, xua tay liên tục: " Không...!không, mình không sao.

"
Sau đó lập tức đứng dậy chạy biến.
Lãnh Kỳ nhìn thấy Tà Tuyết Ninh thân cận với nam nhân khác, sắc mặt đã đen ngòm từ nãy đến giờ.
" Lãnh học trưởng, ngoại trừ trận đấu vào tuần sau ra thì cũng ta không thân như vậy đâu.

Học trưởng cũng đừng chạy tới đây tìm tôi nữa.

" Tà Tuyết Ninh để lại một câu rồi mỉm cười vô cùng sáng lạn, sau đó thong dong rời đi.
" Bạn học Tà không biết xin lỗi người khác sao? "
Từ phía sau vọng đến tiếng nói lạnh nhạt của nữ sinh, Tà Tuyết Ninh dừng bước chân lại, hơi quay đầu.

Nữ sinh đứng bên kia, nhan sắc xuất chúng, song nét mặt lại lãnh đạm vô cùng.
Ánh mắt Tà Tuyết Ninh hơi nheo lại.
Lãnh Kỳ từ khi thấy cảnh một nữ sinh né ly cafe nóng kia đã chú ý không ít, chỉ là nữ sinh này từ nãy đến giờ mới ngẩng đầu, hắn cũng không để ý nhiều.
" Bạn học Hỷ là có ý gì? " Tà Tuyết Ninh xoay người, bình tĩnh hỏi.
Mộc Trà chậm rãi tiến lên phía trước, đá ly giấy ban nãy bị đổ đến trước chân Tà Tuyết Ninh, một loạt động tác nước chảy mây trôi, ánh mắt lạnh nhạt: " Không phải tôi né nhanh thì nước cafe nóng này đã đổ vào người tôi rồi.

Bạn học Tà không có gì muốn nói sao? "
Ánh mắt Tà Tuyết Ninh híp lại, bảo cô ta xin lỗi con gái của kẻ thù?
Đánh chết cô ta cũng không làm!
Tà Tuyết Ninh còn chưa lên tiếng, đám fan hâm mộ của cô ta đã lên tiếng.
" Bạn học này, mình thấy bạn cũng có bị gì đâu? "
" Đúng vậy, bạn có dính tẹo nước nào đâu? Sao lại ở đây bắt bẻ Tà nam thần? "
Mộc Trà: ...
Ai cho dạy cho ngươi cái định luật này vậy?
Đám fan não tàn này hâm mộ đến điên rồi.

" Không làm người khác bị thương thì không cần xin lỗi à? Thế các người đi giết người mà đâm hụt người ta, hỏi xem cảnh sát có bắt hay không? " Mộc Trà đứng một bên, lười biếng câu lên nụ cười nhàn nhạt.
Đám nữ sinh kia có chút cứng miệng, Lãnh Kỳ đưa mắt sang nhìn Tà Tuyết Ninh đang cắn răng bên kia.
" Hỷ Giai Lị, đủ rồi...!" Lãnh Kỳ lạnh nhạt lên tiếng, ánh mắt hăm doạ nhìn Mộc Trà.
Mộc Trà nhìn chằm chằm vào mắt Lãnh Kỳ, mặt đối mặt, cuối cùng cũng là Lãnh Kỳ kia tự ngượng lên tiếng trước: " Cô cũng không bị làm sao, ở đây bắt bẻ cái gì? "
" Bắt bẻ là còn nhẹ đấy, giết người mà không phải bỏ tù thì cảnh sát cạp đất mà sống à? " Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, khoát tay.
" Xin lỗi bạn học Hỷ.

" Tà Tuyết Ninh cắn răng xin lỗi, sau đó lập tức rời đi.
Tà Tuyết Ninh đi rồi, Lãnh Kỳ cũng rời đi lập tức, trước đó còn không quên ném cho Mộc Trà một ánh mắt cảnh cáo.
Đám fan não tàn nhìn Mộc Trà như muốn ăn tươi nuốt sống, bàn tán to nhỏ, Mộc Trà cũng chẳng buồn để tâm, mua thêm một ít đồ ăn vặt rồi chậm rãi rời đi.
Nữ chính lần này không chơi không được!