CHƯƠNG 52
Mắt thấy trời đã tối Lưu Ly cũng không ở lại Trương gia nữa, dẫn hai đứa trẻ đi trong đêm tối về nhà.

Quả nhiên, trong nhà lại có dấu vết bị tiến vào.

Lưu Ly một lần nữa rất hy vọng có thể nhanh chóng kiếm tiền, như vậy thì có thể xây dựng một căn nhà kiên cố, cũng sẽ không để ai cũng có thể vào nhà cô nữa.

Trong nhà không có nến, may mà trăng đêm nay sáng, Lưu Ly dựa vào ánh trăng tắm rửa đơn giản cho hai đứa trẻ, dỗ hai đứa trẻ ngủ.

Sau khi thấy hai đứa trẻ đã ngủ, Lưu Ly lại không hề buồn ngủ.

Nghĩ mình mấy ngày không đi vào không gian rồi, không khỏi có ý nghĩ tới.

Ngay sau đó, Lưu Ly đã xuất hiện ở trong không gian.

Chỉ là sau khi nhìn rõ mọi thứ trước mắt, Lưu Ly ngây người.


Linh tuyền của cô hình như trở nên lớn hơn, nhưng điều khiến cô sửng sốt là một khoảng xanh trước mắt.

Trong khoảng xanh biếc đó, móc một cụm lớn thạch hộc tía và cây ớt.

Nghĩ đến thạch hộc tía và hạt giống ớt hôm đó cô hái ở trên núi, ném vào không gian linh tuyền không quan tâm, thì nay lại thấy một khoảng xanh trước mắt, Lưu Ly còn có cái gì không hiểu?
Chỉ là mới ngắn ngủi mấy ngày thì mọc được như này, những cây ớt đó thậm chí đã nở hoa kết quả rồi, lẽ nào không gian linh tuyền của cô còn có công hiệu thúc đẩy thực vật sinh trưởng?
Để chắc chắn suy nghĩ này, Lưu Ly chia cụm thạch hộc tía đó thành mấy cây, lại chuyển cây ớt mọc dày đặc ra.

Đợi sau khi xong những việc này, Lưu Ly cũng không biết là lúc nào.

Bởi vì quá mệt, thoát khỏi không gian Lưu Ly nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau, Lưu Ly vừa tỉnh lại, sau khi giúp Bình Bình và Yên Yên mặc xong quần áo, nhân thời gian đi nhà xí thì vào trong không gian.

Quả nhiên, thạch hộc tía chia ra trồng ở bên cạnh đã mọc ra rất nhiều mầm, mà ớt của cô đã tiếp tục lớn lên, chỗ ớt đó thậm chí có thể dùng làm đồ ăn rồi.


Thấy cảnh tượng này Lưu Ly rất vui mừng, có thần khí gian lận như không gian linh tuyền, cô còn sợ không kiếm được tiền xây nhà hay sao?
“Mẹ, mau tới!”
Vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gọi của Yên Yên.

Lưu Ly khẩn trương, cũng không màng những cái khác, trực tiếp thoát khỏi không gian, lao ra khỏi nhà xí.

Vốn tưởng là Bình Bình Yên Yên lại xảy ra chuyện, nhưng không ngờ vừa ra khỏi nhà xí, lại thấy hai đứa trẻ đều vây ở trong đống củi, không biết đang nhìn cái gì.

Lưu Ly thở phào, sau đó đi về phía hai đứa trẻ.

“Mẹ, có gà, gà!” Yên Yên quay đầu, vẻ mặt mừng rỡ.

Gà sao?
Lưu Ly quay đầu liếc nhìn gà mái đang khoái chí mổ cát ở trong sân được cô dùng vải quây lại, bước chân cũng không khỏi tăng nhanh.

Chỉ là khi nhìn thấy một màn trước mắt, Lưu Ly lần nữa ngây ngốc.

Chỉ thấy trong đống củi đó của cô, lúc này một con gà rừng bị kẹt đầu trong đống củi đang đập cánh.