" Khởi bẩm Vương gia, đã chuẩn bị xong rồi ạ!" Hai cung nữ vừa rồi bước ra khỏi cửa, một thân hình mềm mại cũng bước theo sau.

Lý Long Bồ cho họ lui, đứng dậy, quay về phía thân hình kia. Bỗng, hắn khựng người lại. Trước mặt hắn là một nữ tử thân vận y phục màu cam điểm hoa hồ điệp, ngang lưng vắt qua một dải lụa cam nhẹ nhàng, đang uyển chuyển bước đi. Làn da của nàng trắng mịn như tuyết, hai gò má ửng hồng duyên dáng. Đôi môi cánh én tô nhẹ chút son hồng vô cùng mị hoặc. Mi mục như họa (ánh mắt và lông mày đẹp như tranh vẽ). Mái tóc vấn lên một nửa, cài lên một đóa hoa phù dung cùng với bộ diêu (loại trâm cài có đính chuỗi ngọc, mỗi khi bước đi chuỗi ngọc sẽ lay động) lộng lẫy. Mấy sợi tóc mai rủ xuống càng làm nàng thêm câu hồn đoạt phách (đẹp và mị hoặc đến mức cướp đi hồn phách, khiến người ta nín thở). Lý Long Bồ ngẩn ngơ một hồi, thì ra đây mới là nàng, nàng luôn giấu mình trong vỏ bọc của một nữ tử bình thường, không có nhan sắc. Cũng phải thôi, nếu nàng ra đường với nhan sắc như vậy, lại một thân một mình, khó tránh khỏi kiếp "Hồng nhan bạc mệnh" (người con gái đẹp nhưng số phận bạc bẽo, gian truân).


Lý Long Bồ cứ đứng chết trân ở đó, đến khi Đàm Hương đã tới gần, mắt vẫn không dời đi.

Nàng thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, mới hất hàm lên, dương dương tự đắc, " Nhìn đủ chưa! Ngươi thấy ta rất đẹp đúng không? Đã đủ làm trầm ngư lạc nhạn chưa (chim sa cá lặn)? "

Nhận ra mình thất thần, Lý Long Bồ lúng túng ngoảnh mặt, " Đi thôi, đừng đứng đó hồ ngôn loạn ngữ (ăn nói bậy bạ, vớ vẩn)", rồi nhanh chân bước đi.

" Này này, chúng ta đi đâu vậy?" nàng vừa đuổi theo hắn, vừa muốn giải đáp thắc mắc.

" Gặp hoàng thượng"

" Hoàng thượng! Thật ư? Thật á? Oaaaaa thiên địa ơi. Nhanh, nhanh, đi nhanh thôi." Đàm Hương kinh hỉ, reo hò, đẩy Lý Long Bồ về phía trước. Xuyên không về thời Lý, lại được gặp Lý Công Uẩn. Từ lúc xuyên không đến đây, vận may có vẻ thích mỉm cười với nàng.


-----------------------

Trong ngự thư phòng, hoàng đế Lý Công Uẩn ngồi trên án thư xem tấu chương, thỉnh thoảng day trán thở dài, " Một tháng sắp hết, tiểu tử Long Bồ này thật hết nói nổi."

" Bẩm hoàng thượng, có Nhị vương gia cầu kiến." Trần công công ngoài cửa nói vọng vào trong.

" Truyền."

" Nhi thần tham kiến phụ hoàng"

Hoàng thượng đưa mắt nhìn Lý Long Bồ đi vào thư phòng, đi ngay bên cạnh là một nữ tử quốc sắc thiên hương thì vô cùng kinh ngạc. Không ngờ tiểu tử này thực sự có thể tìm được nữ nhân xứng đôi vừa lứa như vậy đến đây. Khoảnh khắc này thật làm hắn xúc động, hoàng nhi của hắn vẫn còn yêu thích nữ nhân. Hắn nhìn Đàm Hương đánh giá, không biết nữ nhân này đã làm cách nào để hàng phục tiểu tử cứng đầu này.

Đàm Hương từ lúc vào cửa vẫn thất thần nhìn Lý Công Uẩn ngồi trên án thư. Nhìn con trai đẹp đến phong hoa tuyệt đại thì phụ hoàng cũng không thể tầm thường được. Tuy đã 50 nhưng đường nét trên khuôn mặt vẫn rất đẹp, thời trẻ chắc chắn là một đại mỹ nam. Nàng rất rất muốn nhảy lên hò hét, thậm chí là xin chữ kí của hoàng đế nhưng vì giữ hình tượng, tính mạng nàng phải cố gắng kiềm chế, chỉ nhìn mà thôi.


Lý Long Bồ thấy phụ hoàng nhìn nàng chằm chằm, nghĩ rằng tại vì nàng chưa hành lễ, lại dám nhìn thẳng vào long nhan khiến người tức giận, liền nhéo lưng nhắc nhở nàng.

Đàm Hương bị đau, nghe hắn nhắc nhở mới chợt nhớ ra, quỳ rạp xuống một cái, hành lễ như trong phim.

" Dân nữ tham kiến hoàng thượng. Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. "

Cả hoàng thượng và Lý Long Bồ đều giật mình.

" Mau bình thân. Nói cho trẫm biết ngươi tên gì? Ở đâu? Cha mẹ là ai?" hoàng thượng ho khụ một tiếng lấy hơi, hỏi nàng.

" Bẩm hoàng thượng, tiểu nữ họ Đàm tên Hương, quê ở phủ Trường Yên, cha mẹ là thương nhân, nhưng dân nữ không may bị lạc mất họ, nên không biết cha mẹ đang ở nơi nào." Nàng không biết quê nàng ở đây gọi là gì, chỉ sợ còn chưa sang tên đổi đất, cho nên lấy quê ở nơi đầu tiên xuyên qua luôn đi.
Lý Công Uẩn vuốt vuốt chòm râu, Phủ Trường Yên không phải là nơi Long Bồ quản sao. Thực là có duyên phận. Nha đầu đáng thương, còn nhỏ như vậy đã phải sống thiếu gia đình.

" Phụ hoàng, nhi thần đã hoàn thành ước hẹn của người. Xin phụ hoàng thành toàn cho nhi thần được lấy nàng làm thê tử, hủy bỏ hôn ước "sắp" định với nhị tiểu thư của Trần tể tướng." Lý Long Bồ dùng thái độ kiên quyết đề nghị với hoàng đế.

___________________