deyun

Tần Thái quy quy củ củ đứng ở cửa, không biết tại sao mà đối với Bạch Cập cô luôn có hút sợ hãi kì lạ.

Bạch Cập đứng yên thật lâu mới mở miệng: " Chuyện khác ta không nói đến nữa."

Trong lòng Tần Thái nhẹ nhõm thở một hơi, nhưng cô không phải là con nít ba tuổi, đương nhiên biết chuyện không đơn giản như vậy: " Sư thúc muốn ta làm cái gì?"

Bạch Cập gật đầu, rất vừa lòng với sự thức thời của cô, hắn cuối đầu sửa mái tóc của tuyệt đại giai nhân trên giường, đột nhiên đọc một cái quyết.

Bỗng nhiên Tần Thái cảm thấy choáng váng, lúc mở mắt ra thì cô phát hiện mình đang nằm trên giường. Trên người đắp chăn hoa văn li ti, mặc một váy ngủ mềm mại.

Mà Bạch Cập đang đứng bên cạnh.

Đây không phải là lần đầu tiên của cô, rất nhanh phản ứng được đây là chuyện gì. Lúc này thân thể của cô mất đi tri giác, đứng thẳng cũng không được, đùng một cái ngã xuống, cái trán còn đụng phải tường.

Tần Thái vội vàng xoay người ngồi dậy, một bàn tay tiến tới ngăn lại: " Đừng nhúc nhích."

Bạch Cập tùy tiện xách thân thể của cô đi, kéo ra ném lên sô pha bên ngoài.

Tần Thái đứng dậy, cảm thấy thân thể này cao ít nhất một mét bảy, váy ngủ trắng ngần mềm mại, lúc này nhìn qua gương soi như tiên nữ giáng trần.

Bạch Cập đứng ở cửa, vẫn luôn nhìn cô. Thật lâu mới đột nhiên nói: " Từ nay về sau tới đây mỗi ngày hai tiếng, bảo trì lượng vận động của cô ấy."

Trong lòng Tần Thái đã xác định—— xem ra Bạch Cập sẽ không hỏi lại việc cô giả mạo Thông Dương Tử.

Cô tránh được một kiếp, nên không do dự: " Được, sư thúc, tôi nhất định sẽ chiếu cố cô ấy thật tốt."

Bạch Cập gật đầu, đưa hai đ ĩa CD hướng dẫn tập yoga cho cô: " Hôm nay cô tập trên giường trước đi, ngày mai ta sẽ chuẩn bị phòng. Mỗi ngày một giờ tập yoga, một giờ chăm sóc da. Không được làm bất cứ chuyện gì khác, nếu cô ấy tổn thương một sợi tóc, một ngàn đứa như ngươi cũng không đền nổi đâu."

Tần Thái đang mãi đánh giá đôi tay của thân thể này, năm ngón tay thon dài, móng tay sáng mượt lóng lánh, quả thật đẹp không tì vết: " Ế... sư thúc, lỡ như lúc chải đầu rớt mất một sợi tóc thì phải làm sao?"

"......"

Hôm nay là ngày đầu tiên, thân thể này không biết đã bao lâu không vận động, dây chằng gì đó không hề kéo ra được. Tần Thái cũng không phải là dân yoga chuyên nghiệp, chỉ có thể từ từ học tập.

Cũng may Bạch Cập đã suy xét chu đáo, chọn đ ĩa CD phù hợp với tình hình của cơ thể này.

Tần Thái phát hiện thân thể này với cái Thông Dương tử dùng địa khí để nuôi dưỡng không giống nhau, nó không chỉ có nhiệt độ cơ thể, hơn nữa còn có thể ra mồ hôi. Không khác người thường là mấy.

Tần Thái tập xong yoga, lại có chút đói. Cô không thể tin: " Á....sư thúc....cái kia...."

Bạch Cập đang ngồi một bên đọc sách, thuận tiện giám sát. Hồn phách có thể phù hợp với thân thể này rất hiếm, nói cách khác nó như là một vật chứa hình tròn, vuông hay chữ nhật. Nó là một cơ thể có hình dạng nhất định.

= =

Hồn phách căn bản không có khả năng đi vào. Nhưng hồn phách của Tần Thái lại rất dẻo.

Đương nhiên, Tần Thái sẽ không nói cho Bạch Cập biết—— cơ thể này bị dị trạng, hồn phách của cô không thể nhập vào hết được. Dựa vào tính cách của hắn, nếu biết cô không có giá trị sử dụng thì khẳng định sẽ không giúp cô giữ bí mật kia.

Cho nên cô chỉ dùng tam hồn với ba phách nhập vào.

Bởi vì khoảng cách gần nên thiên hồn của cô hoàn toàn có thể liên hệ với bốn phách còn lại, khi ấy mới đảm bảo tiến vào thành công. Nhưng cứ chia hồn phách như vầy, tổn thương sẽ không nhỏ.

Bạch Cập nghe thấy Tần Thái muốn nói chuyện, hắn rõ ràng rất quan tâm đ ến thân thể này: " Nói đi."

Tần Thái ngây ngây ngô ngô: " Con cảm thấy....hình như là... cô ấy đang đói."

Bạch Cập nhìn thoáng qua rồi kết luận: " Chắc là vận động nhiều, ngươi chờ đi."

Hơn mười phút sau, Tần Thái hoàn toàn ngây dại.

Bạch Cập bê mấy dĩa thức ăn ra từ phòng bếp, có salad, cá Lư chiên, canh cá tuyết. Tần Thái nếm thử một miếng cá Lư, hương vị không tệ.

Cô bừng bừng hứng thú: " Sư thúc, không thể tin được tay nghề của người tốt như vậy. Cái này hơn sư phụ rất nhiều, ngày thường sư phụ còn không biết xào đậu giá!"

Bạch Cập nhíu mày: " Lúc ăn cơm không được nói chuyện."

Lúc này Tần Thái mới nhớ cô đang đắc ý quá mức: " Vâng."

Nhưng ăn được một nửa, cô vẫn không nhịn được: " Sư thúc, món cá Lư chiên này nấu khá ngon, chỉ có cái đen đen này có mùi lạ, giống mùi hôi chân ghê."

Bạch Cập nhìn cô một lúc lâu, rốt cuộc nhờ gương mặt kia mà hắn không phát hỏa được. Bạch Cập nói từng câu từng chữ: " Đó là hắc, tùng, lộ...." ( là nấm cục hay nấm truffle ấy)

Thật lâu về sau Tần Thái mới biết được—— thì ra cái thứ màu đen có mùi giống mùi hôi chân kia, so với vàng còn đắt hơn. = =

Ăn cơm xong, Bạch Cập không cho Tần Thái rửa chén. Đúng ra mà nói là không cho Tần Thái dùng thân thể này để rửa. Tần Thái cảm thấy ngại ngùng: " Vậy sư thúc cứ để chén ở đấy đi, con dưỡng da cho cô ấy xong sẽ rửa."

Bạch Cập không để ý tới cô: " Bên kia có đ ĩa hướng dẫn trình tự rõ ràng."

Tần Thái không dám qua loa, bật đ ĩa rồi từng bước làm theo, dùng cái gì để rửa mặt, dùng mặt nạ gì, nước hoa hồng dùng ra sao, nửa điểm không dám làm sai.

Dưỡng xong cho cả cơ thể thì rất mệt, cô thở dài, rốt cuộc cũng hiểu cổ nhân tại sao lại nói, hồng nhan bạc mệnh.

Mỗi ngày đều làm nhiều như vầy, mấy mỹ nhân chắc đều chết vì mệt?

= =

Không biết cô gái này là ai, mà sư thúc coi trọng đến như vậy, còn tự mình xuống bếp. Thật là đáng sợ.

Cô đang nằm trên giường đắp mặt nạ, trong lòng đang lẩm nhẩm. Bạch Cập đi tới nhéo nhéo thân thể xem cô còn lạnh hay không.

Nếu không phải động tác đó không quá công thức hóa, Tần Thái còn tưởng hắn định chiếm sàm sỡ thân thể này.

Hai tiếng đồng hồ dài bao lâu, phụ thuộc vào bạn đang làm gì với ai.

Tần Thái cảm thấy làm người đẹp rất không dễ, quần quật tập yoga rồi dưỡng da, cô nhàm chán muốn chết.

Trong phòng tắm, Bạch Cập tự mình chuẩn bị nước vào bồn tắm, Tần Thái đi và mới phát hiện trong bồn tắm là sữa bò. Hương sữa nồng đậm lan ra, vẫn chưa xong còn phải chờ nấu nước quế chi.

Bạch Cập cẩn thận đưa khăn tắm cho cô: " Về sau mỗi ngày đều phải tắm hoa sen, ba ngày tắm sữa một lần, mỗi lần tắm sữa không được quá hai mươi phút."

Lệ rơi đầy mặt—— đậu má, trước kia tôi đã sống uổng phí rồi sao!!

Bạch Cập chuẩn bị xong liền đi ra ngoài, Tần Thái cởi áo ngủ, lần đầu tiên được tắm bằng bồn. Nhiệt độ sữa là bốn mươi độ, cô từ từ thích ứng. Các lỗ chân lông phảng phất đều nở ra, cô thoải mái thở. Thấy Bạch Cập không canh cô tắm, cô mới trộm sờ s0ạng thân thể này.

Cô gái này thật sự là người không có khuyết điểm, hai chân thon dài thẳng tắp, vòng eo thon thả một tay là có thể ôm trọn. Bộ ng ực lại càng...=д=, hai viên nhỏ nhỏ phấn nộn ngượng ngùng.

Tần Thái có ý xấu muốn sờ sờ xuống dưới, xem thử có phải rất mê người hay không, suy nghĩ một lát rồi thì không dám. Chỉ ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ.

Nói là tắm rửa, thân thể này lại không dơ, một chút da chết cũng không có, thật sự không giống như người được sinh ở nhân gian nhơ nhuốc này. Tần Thái vừa sờ s0ạng vừa cảm thán, cổ nhân luôn nói băng cơ ngọc cốt, cô vẫn nghĩ đó là làm quá, khoa trương mà thôi.

Đến khi thấy cô gái này, mới biết thế nào là phong hoa tuyệt đại, băng thanh ngọc khiết.

Tần Thái đang tắm thì đột nhiên Bạch Cập đi vào. Theo bản năng Tần Thái lặn vào trong nước, ánh mắt Bạch Cập nhìn thẳng, trực tiếp cầm đồ ngủ của cô đi giặt.

Lúc này Tần Thái mới trồi lên mặt nước, suy đoán thân phận của cơ thể này—— có thể thấy, khẳng định đây là người yêu của sư thúc? Không thể tưởng được người như thế này cũng có chân ái. Chỉ là không biết vì sao chỉ còn thân thể, chắc không phải là hồn phách đang đi nghỉ phép chứ?

Nghĩ là nghĩ vậy thôi, cô sẽ không hỏi—— với tính tình của Bạch Cập, hỏi xong chắc chắn hắn sẽ không vui chút nào.

Vừa hết hai mươi phút, Bạch Cập liền nhắc nhở. Tần Thái lau khô thân thể, khoác khăn tắm lên, Bạch Cập còn cẩn thận nhắc nhở: " Cẩn thận, đi từ từ thôi."

Tần Thái rất cẩn thận đi ra: " Sư thúc, con có thể đi chưa?"

Bạch Cập gật đầu: " Đi đi."

Tần Thái trở lại trường, đổi lại thân thể. Lúc trở lại thân thể, cô cảm thấy rất không ổn—— trên trán sưng một cục, toàn thân lại rét run. Bây giờ mới đầu tháng mười mà cô đã cảm thấy như đang ngồi trong tủ đông.

Cô xoa xoa cánh tay: " Sư thúc....." vốn đang định hỏi mượn phòng tắm có nước nóng, nhưng thấy Bạch Cập đang cẩn thận ôm khối thân thể kia tới giường, cô không nói gì nữa, cầm lấy giỏ xách đi ra cửa.

Buổi tối nhiêt độ không thấp, nhưng cô vẫn lạnh. Lúc chờ xe người đã phát run. Cô cảm thấy mình sắp bị cảm, quả nhiên hắt xì một cái thật to.

Chỗ Bạch Cập ở rất khó đón xe, Tần Thái đợi nửa ngày không có chiếc taxi nào chạy qua, rốt cuộc không chịu nổi phải đi vào cửa hàng tiện lợi của tiểu khu mua một tập khăn giấy lau mũi—— cô bị cảm.

Cô không biết, tuy rằng được Bạch Cập hao tâm tổn sức bảo dưỡng nhưng khối thân thể đó đã lâu không có hồn phách. Âm khí tích tụ, lúc cô mang hồn phách nhập vào không thấy gì lạ, lúc quay về thân thể người sống lại rất mẫn cảm, làm sao có thể không lạnh?

Hơn nữa lúc cô đang giúp cơ thể kia tập yoga, dưỡng da các thứ, thân thể của mình lại chỉ tùy tiện vứt trên sô pha. Người đang ngủ rất dễ nhiễm lạnh, huống chi không còn đủ hồn phách.

Nhọc nhằn trở lại biệt thự, Đàm Tiếu chưa ngủ. Thấy Tần Thái cứ lau nước mũi, anh rót một ly nước ấm lại cho cô: " Làm sao vậy?"

" Không có việc gì." Tần Thái nói bằng giọng bị nghẹt mũi, rồi chạy nhanh vào phòng tắm.

Vội vàng tắm dưới vòi nước ấm, cô mặc xong quần áo rồi đi ra, Đàm Tiếu dùng coca và gừng tươi nấu một chén trà gừng cho cô. Tần Thái cảm động đến lệ rơi đầy mặt: " Đàm Tiếu, ư ư, anh thật là quá tốt. Tôi làm nô lệ ở chỗ sư thúc cả một ngày, đến nước hắn cũng không cho tôi một ngụm, còn làm trán tôi sưng một cục!"

Lúc này Đàm Tiếu mới thấy trán cô bị thương: " Sao cô lại không cẩn thận như vậy?"

Anh ta lại dùng khăn ấm đắp lên trán cho cô: " Hắn ta bảo cô làm việc?"

Tần Thái không muốn nói, dù sao đây cũng là việc riêng của sư thúc: " Ừ, hơn nữa sau này mỗi ngày đều phải đi, đại khái là hơn hai tiếng."

Đàm Tiếu không hỏi nhiều: " Được, tôi sẽ chuẩn bị xe cho cô."

Vào buổi tối, Đàm Tiếu vẫn chung chăn gối với Tần Thái. Ngủ đến nửa đêm, Tần Thái yên lặng xem hồ sơ của mấy người đến chữa bệnh, lúc sau phát hiện Đàm Tiếu đang ôm eo cô. Có thứ gì cứng cứng nóng nóng đang chọc vào phía sau, lập tức Tần Thái d ịch người về phía khác một chút.

Dường như Đàm Tiếu cũng biết, buông cô ra lật qua phía kia ngủ.