Deyun

Ra khỏi đồn công an, Tang Cốt Nê rõ ràng là không có chỗ để đi, Tần Thái còn có thể mang nó đi đâu?!

Đương nhiên chỉ có thể trở về biệt thự của Thông gia.

Về đến nhà là lúc sắc trời chưa sáng, Tần Thái đi ngủ tiếp. Biệt thự của Thông Dương tử có rất nhiều phòng, Đàm Tiếu tùy tiện cho Tang Cốt Nê  vào một gian phòng khách, Tang Cốt Nê lại không vui: " Này này, các ngươi định dùng cái phòng điều kiện sống thấp kém này cho bổn tọa dùng sao?! Thật quá đáng!!"

Đồ vật trong phòng khách được người làm dọn dẹp mỗi ngày, nếu có người tới ở thì chăn, giường các thứ đều mới tinh. Đàm Tiếu mắt lạnh liếc nó: " Vậy ngươi nghĩ muốn phòng như thế nào?"

Cái cây này còn rất hào hứng: " Nói như thế nào thì trên cái này ( nó chỉ một ngón tay lên giường) phải rải đất mới được nha! A a, cái này là gì, sao lại ở đây?"

" Đó là vải tơ tằm..." Đàm Tiếu vô lực.

" Các ngươi thật không có thường thức, sao lại dùng cái này để ngủ!! thật không có đầu óc! May ra còn có lão tử thông minh, chúng ta có thể đem nó ngâm nước, đắp ở thượng thổ, có thể giúp đất không xói mòn còn giúp nước không bị bốc hơi."

"....."

" Ô, còn ánh sáng cũng không được! các ngươi che phía trên kín như vậy thì ánh mặt trời làm sao mà chiếu vào được! không có ánh nắng thì làm sao mà tiến hành quang hợp?!" giọng nói của nó càng lúc càng không thể tin được, " Được rồi, làm đơn giản thôi, chọc một cái lỗ phía trên, để năng lượng mặt trời có thể chiếu vào là được. Ta cũng không thích lúc mưa gió quá lớn!! mẹ nó, ta thật là cmn quá thông minh!!"

Đàm Tiếu giận quá hóa cười: " Đúng vậy, ta rốt cuộc cũng biết Lam Trù rốt cuộc có bao nhiêu ngu xuẩn!"

.... Mới đi cứu một thứ kỳ lạ như ngươi!!

Cái cây kia như là chủ nhân căn nhà mà sấm rền gió cuốn đi tìm đồ để chọc thủng trần nhà.... Đàm Tiếu thật sự rất muốn nói cho nó biết —— nó đang ở lầu một, muốn ánh mặt trời trực tiếp vào nơi này, ít nhất nó phải đâm thủng sáu tầng lầu trần nhà cùng tầng cao nhất còn có bể bơi + mái che trên bể bơi.

" Từ từ, ta nghĩ là ta biết nên cho ngươi ở đâu rồi!"

Nhà mới của Tang Cốt Nê là bồn hoa trung tâm của hoa viên, mặt cỏ trong hoa viên mềm xốp, xung quanh trồng vài cây ngô đồng Pháp, chính giữa là bồn hoa lớn. Bên trong trồng hoa bạch ngọc với hoa lài.

Tang Cốt Nê đứng giữa bồn hoa, rất vừa lòng: " Nơi này không tệ lắm, ê ê, sao đất chỗ này không phì nhiêu chút nào vậy...."

Đàm Tiếu không tin: " Thợ làm vườn vẫn luôn bón phân đúng hạn mà."

Tang Cốt Nê trừng mắt: " Mấy cái phân hóa học thấp kém đó nào có ai bón chứ hả?! ngươi không biết rất nhiều loại phân hóa học đều là giả sao?! Cho ta dùng phân hóa học, còn không bằng trực tiếp cho ta uống sữa bột Tam Lộc chết luôn đi!! Ngày mai mang đến mười thùng phân người!!"

( sữa bột Tam Lộc chứa melamin là hoocmon sinh dục gây dậy thì sớm, các nàng tra google là thấy, vụ này hồi đó nổi rần rần)

"....." Đàm Tiếu xoay người trở về phòng, nó còn ở phía sau kêu gào: "Nhớ rõ phân người mà không được trộn quá nhiều nước——    "

= =

Tần Thái đang ngủ mơ mơ màng màng, Đàm Tiếu leo lên giường, cô mơ mơ hồ hồ hỏi: " sắp xếp rồi chứ."

Đàm Tiếu hừ một tiếng: " ngày mai lúc dậy ngươi không cần đi vệ sinh trong WC nữa, đi bồn hoa trong hoa viên luôn đi!"

Tần Thái căn bản không nghe rõ anh ta nói cái gì, đem mặt dán ở trên lưng, ngủ tiếp.

Ngày hôm sau, Tần Thái bám vào một thân thể nam giới trẻ tuổi đi Thông Dương quán. Cô rất bận, đi cũng là lộ cái mặt, miễn cho người khác nghi ngờ.

Bởi vì Tang Cốt Nê mà tổn thất một trăm vạn, mỗi ngày chỉ tiếp ba khách bây giờ Đàm Tiếu đa nâng lên bốn khách, việc này diễn ra liên tục hai mươi ngày. Cho đến khi nào lấy lại được một trăm vạn mới thôi. T_T

Tần Thái nghĩ không ra —— chẳng lẽ tối hôm qua lão tử đã hy sinh vô ích sao?!

Vì vậy cô đi tìm Đàm Tiếu để lý luận, Đàm Tiếu lại thật sự khách khí: "Tốt thôi, vậy thì cô chỉ cần kiếm được 99 vạn 9999 đồng là đủ."

Đậu má!!!

Tiếp xong bốn khách hàng, Tả Lực Khôi gọi điện thoại tới, nói rằng chỗ lò gạch lại xảy ra hiện tượng lạ. Tần Thái thở dài: " Biết rồi, tôi tìm vài người đến giúp anh."

Cảm giác của Tả Lực Khôi rất nhạy bén, ngay lập tức nghe ra giọng của Tần Thái không đúng: " Ngươi là ai?!"

Tần Thái bây giờ mới nhớ mình đang dùng thân thể khác, cô liều mạng ho khan: " Tôi là Tần Thái, tôi đang bị cảm."

Tả Lực Khôi quan tâm hỏi thăm vài câu, sau đó lại khó hiểu: " Sao lần này cô không hỏi xảy ra chuyện gì?"

Tần Thái đau khổ: " Đội trưởng Tả, ta đang nợ ngập đầu đây còn muốn biết chuyện gì nữa chứ hả!! anh có thể thương xót tôi được không, trả giúp tôi một chút a?"

Tả Lực Khôi bối rối, sau đó khẳng khái: " Bao nhiêu tiền?"

Vẻ mặt Tần Thái chân thành: " Một trăm ngàn."

Bên kia điện thoại Tả Lực Khôi lâm vào trầm mặc, cuối cùng đáp cực kỳ sảng khoái: " Đồng chí Tần Thái, cô là một công dân ưu tú, tôi sẽ nói với cấp trên cấp huy hiệu cho cô, đất nước biết ơn cô, toàn thể dân chúng biết ơn cô!"

Sau đó, anh ta quyết đoán cúp điện thoại.

Má!!!

Tần Thái làm xong việc ở Thông Dương quán, Đàm Tiếu không thể đưa cô về vì rất nhiều việc cần anh. Tần Thái đành một mình trở về biệt thự, phát hiện người làm hôm nay nấu món gà hầm hạnh nhân cho bữa trưa. Hơn nữa mấy dĩa trái cây trong nhà đều có hạnh nhân.

Tần Thái hỏi người làm, họ chỉ đáp là do tiên sinh dặn dò. Tần Thái bất mãn cầm một ly sữa lên uống, đm, cũng là sữa hạnh nhân!!

Cô nổi khùng: " Đàm Tiếu điên rồi, mua nhiều hạnh nhân như vậy để làm gì?!"

Người làm này rất là phúc hậu, lúc này chỉ ăn ngay nói thật: " tiên sinh nói là ngài cần bổ não."

Cái gì....╰_╯

Tần Thái mới vừa trở lại phòng, lấy ra tài liệu về bát tự ngày sinh của khách hàng Thông Dương quán hai ngày nay, chuẩn bị trước những thứ sẽ phát sinh ngoài ý muốn. Thì độ nhiên người làm gọi điện tới: " Thông gia,ở ngoài cửa có hai vị tự xưng là đồ đệ của ngài, có mời bọn họ vào không ạ?"

Tần Thái đau trứng.

Người làm cũng không biết thân phận thực sự của Tần Thái, trên thực tế cô là người rất cẩn thận, hoàn toàn không muốn quan tâm xem biệt thự này ra sao—— chỉ cần chủ nhân có thể đưa cô đủ tiền công là được.

Tần Thái rất hài lòng với tính cách này, vẫn luôn không quan tâm đ ến cái gì.

Lúc này nghe có đồ đệ tới nhà, cô chợt lóe lên tinh quang: " Mời bọn họ vào phòng khách chờ đi."

Cô bấm tay niệm chú xuất khiếu trở về thân thể của mình, sau đó mới xuống lầu.

Thích Ấn cùng Vô Địch Tử lại đây tìm Tần Thái rất nhiều lần, nhưng mấy ngày nay Tần Thái bận rộn chạy loanh quanh không có thời gian nói chuyện.

Lúc này hai người cùng trở lại lần hai, Tần Thái vỗ vỗ vai bọn họ, vẻ mặt nghiêm túc: " Hai vị ái đồ, vi sư có một nhiệm vụ gian khổ nhưng quang minh muốn giao cho hai người."

Vẻ mặt Thích Ấn nghiêm túc: " Chuyện của sư phụ chính là chuyện của ta."

Vô Địch Tử không cam lòng đi sau: " Chuyện của sư phụ quan trọng hơn chuyện của ta."

Tần Thái gật đầu: " Chuyện là cái lò gạch cũ bên kia, là nơi từng xử bắn phạm nhân. Trước kia có cái gì đó trấn áp nên không xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ có lẽ thứ trấn áp đó không còn nen âm hồn bất đầu hoàng hành. Vi sư hi vong các người đi thu hồi chúng nó đến đây cho ta."

......

Trầm mặc.

......

Lại trầm mặc.

Thích Ấn cầm Phật châu mở miệng: "A di đà phật, mệnh lệnh của sư phụ đồ nhi tất phải nghe theo. Nhưng mà sư phụ à, đồ nhi bỗng nhiên nhớ tới cửa nhà chưa đóng, cần chạy về nhìn một cái! May mắn là còn có sư đệ vì ngài cống hiến sức lực! hẹn gặp lại sư phụ, hẹn gặp lại sư đệ!!"

Nhưng không ngờ, Vô Địch Tử so với hắn còn nhanh chân hơn, lúc này đã cất bước chạy: " Sư phụ, có người gọi điện nói lu nước ở nhà bị cháy, đồ nhi về dập lửa cái đã——"

1

Tần Thái không biết nên khóc hay nên cười: " vi sư sẽ phái một vị cao nhân đi cùng các ngươi."

Cô nghĩ nghĩ, lại thêm một câu: "Với hai người thông minh các ngươi, lần này đi chỉ có lợi không có hại."

Thích Ấn cùng Vô Địch Tử nửa tin nửa ngờ: " Sư phụ, ngài chắc chắn sẽ không có nguy hiểm chứ?"

Tần Thái trừng mắt: " Việc này mà còn không xử lý được, đi chết được rồi đó!!"

Lúc này hai người kia mới thoáng an tâm: " Sư phụ, cao nhân ở đâu?"

Tần Thái chỉ tay vào hoa viên phía sau: " Ở bên trong, đi mời đi."

Lúc này mặt hia người cực kỳ hớn hở, người trước người sau chạy vào hoa viên bái kiến cao nhân. Tần Thái đi vào lầu một, lấy theo ba cái khóa hồn đàn, nghĩ nghĩ lại vẽ ba mươi bùa đuổi ma, bùa đuổi yêu, bùa hàng ma và bùa hộ mệnh.

Lần này vẽ mệt đến nổi tay cũng muốn đứt.

Rồi cô mang đống phù đó cùng bình phân cho ba người: " Đi đi, mấy cái bùa này ít nhất có thể đảm bảo các ngươi không xảy ra chuyện gì."

Thích Ấn với Vô Địch Tử lúc này mới yên lòng, chỉ có Tang Cốt Nê lúc cầm lấy bùa đuổi yêu thì đột nhiên bị giật mạnh giống như chạm phải điện cao thế——một phát, da nó cháy đen như đít nồi, tóc tai tán loạn như ổ gà, giống như là bị sét đánh.

Hơn nửa ngày, nó mới đảo mắt nhìn Tần Thái. Tần Thái một tay che miêng, một lát mới phản ứng được: " Thật xin lỗi... ta quên mất ngươi cũng là yêu....."

Vô Địch Tử cùng Thích Ấn trừng lớn đôi mắt, biểu cảm giống như thấy ma: " Yêu?!"

Một chữ xuất ra, hai người liền quay đầu chạy! cuối cùng bị Tần Thái gọi trở về: " Sợ cái gì mà sợ! nó chính là đồ đệ của Cát Huyền thiên sư một trong tứ đại Thiên sư đấy, tính ra so với các ngươi còn chính trực hơn nhiều!"

Thích Ấn cùng Vô Địch Tử dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh mà đánh giá Tang Cốt Nê, cuối cùng nhỏ giọng hỏi Tần Thái: " sư phụ, ta có thể sờ hắn một chút không?"

Tần Thái vừa tức vừa buồn cười. Chỉ có Tang Cốt Nê trừng mắt: " Đừng sờ loạn lão tử! hủ nữ mà thấy còn tưởng chúng ta có gian tình a!!"

1

.......

Tần Thái thật bội phục nó, một cây dâu bên cạnh lò gạch thì rốt cuộc làm sao mà biết được a!! hỏi ra, cây dâu yêu rất thản nhiên: " Đừng nghĩ một cây dâu thì không biết gì!! Khi đó bên cạnh ta có một cây dưa chuột nhỏ, là nó nói cho ta biết!!"

Tần Thái lệ nóng quanh tròng: " Xin hỏi, làm sao dưa chuột lại biết cái đó?"

Tang Cốt Nê chắp tay sau lưng, bày ra điệu bộ " Ngươi thật là người ngu xuẩn": " Không biết, nó có nói tên đầy đủ của nó là dưa rất to rất bạo lực, tên gọi tắt là dưa chuột!"

........

Tần Thái hỏi lại: " Nếu ngươi có gặp lại nó, thay ta chào một tiếng, nói ta rảnh nhất định sẽ đi bái phỏng vị cao nhân này... a không, cao dưa!"

Cô lại vẽ thêm một ít bùa cho Thích Ấn cùng Vô Địch Tử mang đi, tiễn một tăng một đạo một yêu ra cửa. Tang Cốt Nê thấy đây là việc thu thập âm hồn ở lò gạch kia, đồng ý phối hợp. Nhưng nó có điều kiện.

" Làm xong việc trở về, ngươi phải khen thưởng ta ít nhất một gáo phân người!!"

Giọng nó thánh thót như chuông.

Tần Thái lại nhớ tới một lời thoại kinh điển —— yêu cầu kiểu này, cả đời ta chưa từng nghe qua...