(Tra nam: chỉ những nam giới có nhân cách xấu xa, lưu manh)
Trên gương mặt Mạc Tố Liên để lộ nụ cười nham hiểm, lạnh lùng, Mạc Tố Tình, đây là cái giá khi dám đắc đội với tôi, tôi để cô ngang ngược, xem cuối cùng cô còn có thể cười được không.

Theo như cô biết, Cố Kiếm Nam chắc chắn là một tên nhỏ mọn, hơn nữa, tư tưởng gia trưởng rất mạnh, anh ta có thể dễ dàng cho qua chuyện Mạc Tố Tình cắm sừng anh ta sao, nực cười!
Phía bên kia, ánh mắt Cố Kiếm Nam tối lại nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Nghe khẩu khí của Mạc Tố Liên, chắc hẳn điều cô nói đều là thật, anh vẫn luôn coi Mạc Tố Tình là con gái nhà lành, cô từ chối anh, trước giờ anh chưa từng dám đi quá giới hạn mạo phạm cô, thậm chí cũng chưa từng cuồng nhiệt theo đuổi cô.

Nhưng mà không ngờ rằng, cô đột nhiên tặng cho anh một cặp sừng.

Nếu để anh biết được người đàn ông kết hôn với Mạc Tố Tình là ai, anh nhất định khiến anh ta sống không nổi ở thành phố A này.

Buổi chiều.

Mạc Tố Tình vừa mới sắp xếp xong đống tin hot của làng giải trí.

Cô nhanh chóng bước về phía Tố Tình, phía sau cô còn có hai người, không ngừng nhìn về phía Mạc Tố Tình.


Mạc Tố Tình không hiểu nhìn Lệnh Hề Dao: “Sao vậy? Cậu sao mà hốt hoảng thế?”.

Lệnh Hề Dao mặt đầy lo lắng: “Tố Tình, cậu nhanh chóng nghĩ cách đi, tên tra nam xấu xa bỉ ổi đó đến cửa rồi, anh ta chính là đang ở trước cửa toà soạn của chúng ta, mình nhìn bộ dạng hôm nay của anh ta, chắc chắn là con nhỏ xấu xa Mạc Tố Liên đã nói chuyên cậu đã kết hôn cho anh ta biết, giờ phải làm sao đây, anh ta mà làm loạn ở đây, bà la sát nhất định sẽ không tha cho cậu đâu.


Lệnh Hề Dao vô cùng lo lắng, Mạc Tố Tình ngược lại không hề lo lắng mà cười một cách thờ ơ.

“Không sao, Dao Dao, cậu về chỗ trước đi, mình đi xem xem, mình tự cho rằng bản thân không làm gì sai với anh ta, giỏi thật, anh ta vẫn còn mặt mũi đến tìm mình.


Mạc Tố Tình nói xong, gương mặt lạnh lùng không chút biểu cảm, đứng dậy đi về phía ngoài toà soạn.

Lệnh Hề Dao muốn khuyên cô, lại nghĩ lời Mạc Tố Tình nói dường như cũng có lý, rõ ràng là tên khốn đó phản bội Tố Tình mà.

Cô nghĩ một lúc liền theo sai Mạc Tố Tình đi ra ngoài.

Mạc Tố Tình vừa đi ra liền nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Cố Kiếm Nam, dường như còn đang đánh nhau với bảo vệ bên ngoài, cửa công ty còn có rất nhiều người đến xem cuộc vui.

Mạc Tố Tình nhìn Cố Kiếm Nam, trên mặt còn hiện lên chút ý khinh bỉ.

“Anh đến làm gì?”.

Cố Kiếm Nam buông tay bảo vệ, phẫn nộ nhìn Mạc Tố Tình: “Tình Tình, em có phải là kết hôn rồi? Em nói thật cho anh biết.


Cố Kiếm Nam hỏi như vậy, những kẻ đến xem chuyện vui, đột nhiên bắt đầu thì thầm to nhỏ.

“Biết không? Người đàn ông đó là người yêu cũ của Mạc Tố Tình.



“Đúng rồi, nghe nói hai người họ yêu nhau đã 7 năm rồi.


Những người bên cạnh lập tức thêm lời: “Nhìn dáng vẻ, người đàn ông này tìm đến đây, chồng của Mạc Tố Tình, nhất định không phải anh ta rồi…”
“Nhìn dáng vẻ nhất định là như vậy, không ngờ Mạc Tố Tình là loại người như vậy.


Mạc Tố Tình phớt lờ đi những lời mỉa mai, thì thầm bán tán và cả ánh mắt khinh bỉ nhìn cô của đám người nhiều chuyện đó.

Cô chỉ đột nhiên nghĩ người đàn ông lạ lẫm đứng trước mặt cô đây, rõ ràng họ đã bên nhau 7 năm rồi, nhưng mà sao đến giờ cô mới rõ chứ.

Lẽ nào, người con gái đang yêu thực sự có thể mù quáng, ngu ngốc, chỉ số IQ thấp đến vậy sao?
Ngày trước, mỗi lần Cố Kiếm Nam bày tỏ tình cảm với cô, cô đều có cảm giác ngọt ngào không nói nên lời, nhưng thời khắc này, cô chỉ thấy ghê tởm.

Trong đầu Mạc Tố Tình, không ngừng xuất hiện hình ảnh trước cửa khách sạn hôm đó, những hàng động thân mật của anh ta với Mạc Tố Liên.

Cô chán ghét nhìn Cố Kiếm Nam: “Sao nào? Tôi kết hôn liên quan gì tới anh?”
Cố Kiếm Nam hoàn toàn sững sờ, anh không ngờ, Mạc Tố Tình đột nhiên có bộ dạng như vậy, lại có thái độ lạnh nhạt với anh như vậy.

Anh chợt nghĩ đến lời của Mạc Tố Liên, đột nhiên nghĩ trên đầu mình mọc lên một cặp sừng.

Anh đang định tiếp tục mở lời hỏi thì bị giọng nói trong trẻo của Lệnh Hề Dao chặn họng.


“Đồ khốn! Đồ tiện nhân, còn dám đến tìm Tố Tình, anh còn muốn giữ lòng tự trong không vậy, anh và Mạc Tố Liên làm trò đồi bại, đừng có cho rằng chúng tôi không biết, anh đều cho rằng mọi người là kẻ ngốc hay sao, tôi nói cho anh biết, Tố Tình không phải dễ bị ức hiệp vậy đâu, hơn nữa, hai người nam chưa lấy vợ nữ chưa gả chồng, cô ấy tìm một người đàn ông khác kết hôn, anh quản cái gì, anh vẫn còn cho rằng anh với Mạc Tố Tình còn quan hệ gì nữa sao, anh đúng là đồ không biết xấu hổ, vô liêm sỉ, hai chân hai thuyền, anh không sợ thuyền lật hay sao.


Cố Kiếm Nam đứng như trời trồng, bối rối nhìn Mạc Tố Tình.

“Tình Tình, chuyện không như em nghĩ đâu, em nghe anh giải thích.


Mạc Tố Tình vô cảm nhìn anh ta: “Nghe anh giải thích cái gì, nghe anh nói với tôi rằng anh và Mạc Tố Liên đã ở bên nhau như thế nào, các người lên giường ngọt ngào ra sao sao?”
“Ha ha…” Mạc Tố Tình lạnh lùng cười.

“Cố Kiếm Nam, thật uổng chúng ta yêu nhau bao năm nay, anh đến hôm nay vẫn không hiểu tôi, anh làm ra những chuyện như thế này, vẫn mong tôi tha thứ cho anh sao? Một bên là bạn trai của tôi, một bên là con gái mẹ kế tôi, các người đúng là tốt quá mà!”
“Cút!” Mạc Tố Tình lạnh mặt nhìn anh ta, “Về sau đừng có xuất hiện trước mắt tôi, anh bắt đầu khiến tôi cảm thấy ghê tởm rồi đó, tôi ước rằng trước giờ chưa từng quen anh, tôi gả cho ai, một chút cũng không liên quan đến anh!”
Mạc Tố Tình một hơi nói hết những điều oan ức bất bình trong lòng mình ra, Lệnh Hề Dao kích động đến thiếu chút nữa đã vỗ tay ăn mừng rồi.