Ở trong đó, ngoài một cái máy vi tính ra, cũng không có thứ gì khác đáng để cô lưu luyến.Từ hôm nay, bắt đầu thời khắc này, cô muốn có một cuộc sống mới, sống vì bản thân mình, sống vì tương lai, mặc dù con đường đi cùng người đàn ông trước mặt này nhìn không rõ ràng, mặc dù theo người đàn ông này là một cuộc đánh cược mới hoàn toàn cho bản thân.

Nhưng ít nhất...Đối mặt với tương lai không thể biết này, cũng xem như tốt hơn là không nhìn thấy tương lai.Hy vọng ông trời sẽ chiếu cố mình, lựa chọn của mình cũng không phải sai.


Tạm biệt, quá khứ của tôi.

Tạm biệt tất cả quá khứ.

Dục Thành, đợi mẹ…Có một ngày, mẹ sẽ quang minh chính đại đi thăm con, cũng không cần phải chịu sự uy hiếp của bất cứ người nào.

Dinh thự nhà họ Hình…“Tinh tinh tinh…”“Chào ông, đây là dinh thự Hình gia, xin hỏi ông tìm ai?”“Tôi tìm thiếu phu nhân Hình.”“Xin đợi một chút.” - Người giúp việc nhận điện thoại, chạy nhanh lên lầu hai mời Tiêu Lâm Na xuống nhận điện thoại.


Cảm thấy tò mò, Tiêu Lâm Na đi đến bên điện thoại: “Alo?”“Thiếu phu nhân, tôi là Tiểu Tôn.”Tiểu Tôn? Nhíu chân mày, Tiểu Tôn là một thám tử mà cô thuê ở Nhật Bản để theo dõi mọi hành tung của em gái mình, nửa năm nay anh ta vốn dĩ không gọi điện thoại cho mình, bây giờ gọi điện thoại đến là có ý gì?Lưỡng lự một chút, cô ta nhìn những người bên trái bên phải mình, cố giả vờ bình tĩnh nói: “Ờ, Tiểu Tôn, có chuyện gì vậy?”“Thiếu phu nhân, cái người mà cô kêu tôi theo dõi không thấy nữa rồi.”“Cái gì?” - Cảm thấy ánh mắt của mọi người xung quanh đang hướng về mình, cô ta vội vàng thu lại lại cảm xúc: “Ô, ha ha, làm sao lại có thể như vậy?”“Là như này, nửa năm nay cô ấy vẫn không có gì thay đổi, chính là hai ngày trước, tôi phát hiện cô ấy không đi làm, cũng đi đến nhà của cô ấy thì phát hiện xung quanh nhà của cô ấy có rất nhiều cảnh sát, sau khi hỏi qua thì cảnh sát nói chỗ này có phát sinh trận đấu súng, tôi cũng hỏi cảnh sát người sống ở đó, cảnh sát nói bọn họ cũng không rõ.”Làm sao có thể như vậy?Phát sinh đấu súng? Vậy con tiện nhận chết rồi? Không thể.

Nếu chết rồi thì cảnh sách sẽ biết chứ, lẽ nào là con tiện nhân đó tự mình tạo ra trận đấu súng sau đó cố ý mất tích? Cũng không thể, cô ta không có cái bản lĩnh đó.

Vậy cô ta đi đâu rồi chứ?Kỳ thực, Khả Nghiên đã bị “đi đày” đến Nhật Bản, vốn dĩ không đủ uy hiếp đến Tiêu Lâm Na, chỉ là nụ cười biến đổi ngầm của Khả Nghiên lúc rời đi bấy lâu nay cũng không thể biến mất khỏi tâm trí cô ta, khiến những người đa nghi như Tiêu Lâm Na đương nhiên sợ hãi, tự nhiên sợ Khả Nghiên sẽ tính kế mình, cho nên mới tìm thám tử theo dõi cô ấy.Nửa năm nay, ngoài mặt Tiêu Lâm Na sống rất ổn định, thực tế cô ta luôn sống dưới cái bóng của Khả Nghiên.


E rằng lần này sẽ có sự khác biệt, nếu Tiêu Khả Nghiên chết, cô ta sẽ không có gì lo lắng, nhưng với sự mất tích không thể giải thích được này còn làm cô ta còn lo lắng hơn.“Anh..., anh giúp tôi điều tra xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”“Biết rồi, thiếu phu nhân, bà yên tâm đi.”“Lâm Na, Lâm Na.”Nghe được tiếng của cha Hình gọi mình từ phía sau lưng, cô ta nhanh chóng cúp điện thoại, miễn cưỡng mỉm cười, nói: “Cha, có chuyện gì không?”“Đang nói chuyện điện thoại với ai vậy? Cah thấy con có có vẻ rất căng thẳng.”Tim cô ta chợt đập thình thịch, cô ta vội lắc đầu: “Ôi, cha, là như thế này.

Lần trước con đến siêu thị Viên Dương đặt mấy món đồ, có thể là có hàng rồi.”“Ờ…”“Đúng rồi, sao cha lại đi ra ngoài rồi? Bác sĩ nói cha nên nghĩ ngơi nhiều một chút.”Nửa năm nay, cơ thể của Hình lão gia ngày càng sa sút, có hơn nửa năm không đến công ty rồi, ngoài việc cùng chơi với Dục Thành ra thì toàn bộ đều nằm nghỉ ngơi ở trong phòng.“Ôi, cha đã nghỉ ngơi lâu như vậy rồi, lại đi nghỉ ngơi, ba sợ xương già không cử động được.” - Sau đó, Hình lão gia ngồi trên sô pha: “Đúng rồi, có một tin vui muốn nói với con.”“Tin vui gì vậy?”.