Khương Mạn: Người đầu tiên đính chính!  

Đã từng thấy chính chủ đính chính, thanh minh, nhưng chưa bao giờ thấy chính chủ trực tiếp lấy video ra và dạy trực tuyến những phần tử bôi nhọ mình!  

"Muốn bôi nhọ tôi, kỹ năng của các người vẫn chưa đủ tốt."  

"Có biết sử dụng photoshop không? Đã sử dụng thành thạo deepfacelab chưa? Nhận thức pháp luật còn không bằng Lý Hổ sao? Khả năng đỡ đòn có vượt qua Tề Lỗi không?"  

"Làm ơn hãy chuyên nghiệp một chút được không? Có phải không có đủ vốn không? Nói đi có phải là không đủ vốn."  

"Hay là chúng ta triển khai một nhiệm vụ mới, các người phụ trách tiếp lời, tôi chủ động đưa ra thông tin, sau đó chúng ta người 30% người 70% thấy sao?"  

Khương Mạn nghiêm túc thảo luận với antifan của chính mình: "Thông tin chính chủ đưa ra, tuyệt đối đảm bảo, thành thực sòng phẳng, không lừa già gạt trẻ!"  

Advertisement

"Các anh chị em, phù sa không chảy ruộng ngoài, nhất định phải trân trọng cơ hội trước mắt."  

(Anti fan: Có thể cho một con đường sống không? Đừng cướp bát cơm của chúng tôi?)  

(Có vẻ như Lý Hổ và Tề Lỗi rất bận rộn, đừng nhắc đến nữa, thực sự đừng lôi họ vào nữa!)  

(Khương Mạn chết rồi sao? Chết thật rồi à? Bây giờ làm rùa rụt đầu rồi à?)  

(Toi rồi, bị Khương Mạn thu phục rồi, làm sao bây giờ? Sắp từ antifan chuyển thành fan rồi.)  

(Từ fan thành antifan rồi lại thành fan, tôi sai rồi, tôi nhận lỗi với Khương tổng!)  

(Ban đâu khi nhìn thấy diễn viên Khương Mạn đánh người tôi đã biết tính khí của một bà lão mắt toét (không phải chửi thề) như vậy làm sao có thể khuất phục được người khác (không phải chửi thề)!)  

(Người tung tin nhảm nhất định phải chết! Fan chân chính kiên trì đến bây giờ chỉ muốn bật khóc, cuối cùng cũng có người tin Khương Mạn trong sạch rồi.)  

(Tôi tự hỏi Khương Mạn làm sao có thể mạnh mẽ như vậy, tại sao ngay từ đầu lại không đứng ra đính chính?)  

(Fan Bạc Thần ở phía trên? Đừng làm Bạc Thần mất mặt nữa? Bây giờ đến lượt nạn nhân luận tội à?)  

Livestream ồn ào đến mức không thể kết thúc.  

Nguyên nhân chủ yếu là do fan của Bạc Hạc Hiên không hài lòng, việc Khương Mạn bị cố tình bôi nhọ thì sao? Việc nào ra việc đó, chuyện này có thể đại diện cho nhân phẩm à?  

Sức chiến đấu của fan Bạc Thần rất mạnh, làm sao có thể chịu đựng việc Bạc Thần nhà mình bị người ta tát vào mặt?  

Người qua đường hóng hớt còn đang ngồi chờ Khương Mạn sơ hở, cô dám tức giận với antifan, cô dám tức giận Bạc Thần không?  

Khương Mạn không kịp, nửa đêm nửa hôm còn có người tới gõ cửa phòng cô ấy à?  

"Ai vậy?"  

Khi Khương Mạn mở cửa ra, một bóng dáng cao gầy đâm vào tầm nhìn.  

Trên cơ thể người đàn ông có một mùi nước hoa thoang thoảng hòa với hơi nước, như vừa mới tắm xong.  

Khương Mạn không cần ngẩng đầu lên nhìn cũng biết là ai, phản xạ có điều kiện là nhanh chóng đóng cửa lại, người đàn ông phản ứng nhanh hơn, dùng bàn tay to giữ chặt lấy mép cửa.  

Bạc Hạc Hiên nhìn cô: "Là tôi."  

Khương Mạn mím mím môi: "Biết là anh nên tôi mới đóng cửa."  

Bạc Hạc Hiên hơi nhướng mày. Khương Mạn thở dài cũng không ngăn cản nữa, hào phóng mở cửa ra, đưa tay chỉ ra phía sau lưng: "Tôi đang livestream..."  

Bàn trong khách sạn hướng ra cửa, toàn bộ quá trình Bạc Hạc Hiên gõ cửa đều được phản chiếu trong gương.  

Livestream đã bùng nổ.  

(Bạc Thần? Nửa đêm đến tìm Khương Mạn làm gì?)  

(Không, tôi không tin! Bạc Thần và Khương Mạn chắc chắn không có quan hệ gì!)  

(Không thể nào sập phòng được, tuyệt đối không thể!)  

Fan của Bạc Thần đã bùng nổ, bọn họ đã tràn vào livestream một cách điên cuồng.  

"Chị Khương, ở đây còn có em nữa..."  

Sau đó Khương Mạn mới để ý rằng phía sau Bạc Hạc Hiên còn có một người khác, tay vẫn còn đang bó bột.  

"Cậu là ai?"  

Tiểu Bắc: "???" Tàn nhẫn!  

“Đùa cậu thôi, Tiểu Bắc đúng không?” Khương Mạn cười: “Vết thương chưa lành mà đã quay lại làm việc rồi à?”  

Tiểu Bắc cười, Bạc Hạc Hiên nhìn lên máy tính của đối phương và nói: "Vì livestream chưa kết thúc nên tôi sẽ chào hỏi một tiếng."  

"Cũng được."  

Dù sao thì mọi người cũng đã nhìn thấy, nhưng ẩn ẩn nấp nấp có vẻ chột dạ. Hơn nữa, Bạc Hạc Hiên cũng không đến một mình. Khương Mạn hào phóng mở cửa, anh và Tiểu Bắc bước vào.  

Livestream sôi sục, fan đều lần lượt thở phào nhẹ nhõm.  

(Tôi nói Bạc Thần sẽ không nữa đêm đến gõ cửa phòng của diễn viên nữ mà, không thấy còn mang theo cả trợ lý à?)  

(Chắc chắn là vì công việc, ai mà không biết Bạc Thần luôn rất coi trọng danh tiếng của mình?)  

(Bạc Thần gõ cửa là vì công việc, Khương Mạn gõ cửa là muốn ngủ cùng, trong bình luận của vài người quả thực là tiêu chuẩn kép.)  

(Trạm này của Khương Mạn, không phải nói chất lượng của fan Bạc Thần đứng đầu trong giới sao? Tôi không nghĩ là vậy.)  

Bạc Hạc Hiên đứng trước máy tính và liếc nhìn những bình luận và khung bình luận. Anh vừa xuất hiện, toàn bộ bình luận và khung bình luận ngay lập tức trở nên dễ nhìn hơn, fan lần lượt điểm danh nói quá lên là ba hoa chích choè.  

“Hai giờ sáng vẫn chưa ngủ, muốn làm cú đêm sao?” Bạc Hạc Hiên không chào fan mà nhìn sang bên cạnh.  

Khương Mạn không có vào trong màn hình, liếc xéo nhìn anh cau mày nói: "  

"Chiều mai tôi mới có cảnh quay. Nửa đêm anh không ngủ mới là kỳ lạ đấy. Không phải anh muốn gửi lời chào đến fan của mình sao?"  

"Không chào nữa." Bạc Hạc Hiên liếc mắt nhìn camera: "Đều là một đám  không nghe lời, tôi không thể quản lý."  

Khương Mạn bật cười: "Cũng may anh tới muộn hai phút, nếu không có lẽ tôi sẽ bị một kiếm 40 mét chém tới."  

Ánh mắt Bạc Hạc Hiên nghiêm nghị nhìn cô: "Vô tình làm tổn thương đồng minh quả thật không tốt chút nào."  

(Mặc dù tôi đã gần ba mươi, nhưng tôi là fan của anh trai, vì vậy tôi không chấp nhận phản bác!)  

(Đồng minh! Vậy Bạc Thần và Khương Mạn thực sự là bạn bè sao?)  

(Chẳng lẽ Bạc Thần thấy fan chửi người nên đến đây? Tôi sai rồi, tôi đã gây thêm rắc rối cho anh trai rồi!)  

(Nếu Bạc Thần đã khẳng định là bạn bè thì chắc chắn nhân phẩm của cô Khương Mạn là tốt rồi.)  

(Tôi xin lỗi cô, nhân tiện nói một câu: Diễn viên võ thuật Khương ngầu quá!)  

Khương Mạn không nhìn khung bình luận, có chút tự hỏi: "Rốt cuộc là anh đến đây làm gì?"  

“Trả lại đồ cho cô, nhân tiện cám ơn cô.” Bạc Hạc Hiên nhìn cô đầy ẩn ý.  

Tiểu Bắc ở bên cạnh nhanh chóng lấy ra thứ đang giấu sau lưng, mở ra trước mặt của Khương Mạn, thậm chí còn vẫy nó về phía camera để đảm bảo mọi người đều có thể nhìn thấy nó.  

(Ôi... cờ, cờ thưởng?)  

(Không ổn rồi, tôi cười sắp ngất đi rồi, Bạc Thần nửa đêm đến đưa cờ thưởng cho Khương Mạn?)  

(Tặng: Cô Khương Mạn, vệ sĩ chính nghĩa, trừ hại cho dân. Phần đề chữ thực sự là Cơ quan Công an à?)  

(Diễn viên võ thuật Khương Mạn còn làm hiệp sĩ vì chính nghĩa?)  

Cư dân mạng không khỏi nghi hoặc. Sau khi cô nhận cờ thưởng, dở khóc dở cười: "Đây là thật sao?"  

"Ừ,  ngoài ra báo công an cũng có tiền thưởng."  

"Nhiều không?"  

"Cụ thể là bao nhiêu thì không rõ, cô nên tự liên hệ với cảnh sát."  

Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên trò chuyện như không có ai ở đó, cư dân mạng trong livestream sắp chết vì tò mò.  

(A! Hai người nói chuyện có thể đối mặt với camera không, đừng coi chúng tôi như người ngoài, được không?)  

(Tôi sắp chết vì tò mò rồi, rốt cuộc là đang nói cái quái gì vậy?)  

Cả Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn đều đang đứng, camera không thể quay được khuôn mặt của họ, chỉ có thể nghe thấy giọng nói.  

Cư dân mạng không hiểu hai người họ đang nói về cái gì. Chỉ có thể mơ hồ đoán được Khương Mạn giúp cảnh sát làm chuyện tốt, Bạc Hạc Hiên cũng có liên quan đến chuyện đó.  

"Boss, fan đang rất tò mò về chuyện gì đã xảy ra."  

Tiểu Bắc liếc nhìn khung bình luận và đọc comment.  

Nghe vậy, Khương Mạn ngồi xuống trước camera, liếc mắt nhìn khung bình luận: "Người trẻ tuổi ngày nay tính tò mò cao ghê đó."  

Ngay sau đó, Khương Mạn nhìn thấy một con gà trống lớn.  

Trong camera, mặt của Bạc Hạc Hiên xuất hiện ở một bên mặt của cô như dựa vào trên vai cô, anh nhìn chằm chằm màn hình, cô vô thức nghiêng đầu qua đó. Lúc này, camera đột nhiên bị tối sầm lại.