Chín kiện Thiên Đạo Luân không ngờ bị Phương Hàn tung một kích phá nát tan.

Chín cổ tự "Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền", giờ này khắc này chân chính bày ra uy lực cường đại, Vận Mệnh Lực của Phương Hàn dường như có ảo diệu thần bí có thể tăng mạnh tất cả pháp thuật.

Nghe đồn, trải qua Đại Vận Mệnh Thuật thúc động, tất cả đạo thuật nhất là ba ngàn đại đạo, đều có thể phát huy ra lực lượng mà lúc bình thường không thể phát huy ra được.

Toàn bộ mảnh nhỏ Thiên Đạo Luân cường đại, đều bị Phương Hàn hút thu đi, tinh hoa của bộ Tiên khí thánh phẩm này trực tiếp bị Phương Hàn hấp thu, tiến vào thân thể trải qua Vận Mệnh Lực thanh tẩy, hấp thu, trong khoảnh khắc ở bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận lại trở thành hình dáng chín vòng Thiên Đạo Luân như cũ, mỗi một kiện đều như mặt trời, mặt trăng, tinh mỹ tuyệt luân, uy lực cường đại, phối hợp cùng nhau, so với lực lượng của Bát Bộ Phù Đồ cũng không kém chút nào. Đây là một bộ Thần khí đắc ý một của Đa Bảo Thiên Quân, tuy nhiên hiện tại đã giang sơn đổi chủ, trở thành một cái mắt trận cho Kỷ Nguyên Thần Trận của Phương Hàn.

"Tốt lắm, tốt lắm! Tu vi mười ba kỷ nguyên của ta, càng thêm củng cố." Phương Hàn cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, phi thường vui mừng.

Hắn tấn chức tới tu vi mười ba kỷ nguyên, có một chút phù phiếm, nhưng hiện tại liên tiếp cắn nuốt Thiết Hư Kiếm, chín vòng Thiên Đạo Luân, rốt cục củng cố tu vi, rảo bước tiến lên mười ba kỷ nguyên đỉnh phong.

"Ông!"

Ngay thời điểm Phương Hàn đánh nát Thiên Đạo Luân cắn nuốt những mảnh vỡ này, trong cơ thể trở lại hình dáng cũ, cô đọng lại thành mắt trận, Thái Thượng Thiên Quân điều khiển hai chữ Sơn Hải đổ ụp xuống, công kích xuống đầu hắn.

- Hai chữ Sơn Hải này thật thần diệu! Đáng tiếc là ngươi không có năng lực nắm giữ, tốt hơn là để cho ta dùng đi. Ta muốn thu thập tất cả cổ tự của cánh cửa Vĩnh Sinh, diễn biến hư vô chư thiên, phá vỡ càn khôn mãi mãi.

Phương Hàn đột nhiên ngẩng đầu lên, bàn tay lại thúc động tất cả cổ tự, toàn bộ cổ tự đều xoay tròn trên bàn tay, mười hai chữ Vu, chín chữ Đạo Bí, sáu chữ Chân Ngôn, hai chữ Phần Mộ, hai chữ Hư Không, hai chữ Nhật Nguyệt, hai chữ Lôi Điện, chữ Mẫu, Long, Nhân, Lục, Ngũ Hành... Thậm chí đủ loại cổ tự, toàn bộ đều hiện ra.

Phương Hàn đạt được bao nhiêu cái cổ tự? Ước chừng có bốn năm mươi cái, hiện tại trong khoảnh khắc đó, toàn bộ đánh ra, đầy trời đều là cổ tự, mỗi một chữ, đều to lớn như tinh cầu thái cổ, lấp lóe như tinh tú, phát ra hào quang và hơi nóng.

"Ầm!"

Những cổ tự của Phương Hàn nắm giữ vừa va chạm cùng hai chữ Sơn Hải, Thái Thượng Thiên Quân biến sắc, thân thể liên tục lui về phía sau. Thế nhưng vẫn bị Phương Hàn trực tiếp truy kích tới, tung một chưởng đánh vào ngực.

"Phốc!"

Toàn thân Thái Thượng Thiên Quân như như con diều đứt dây bay lên, ở trên không trung tứ chỉ co giật, miệng phun máu tươi, pháp tắc tán loạn, quần áo rách nát, vốn bộ dáng tiên phong đạo cốt của lão hiện tại lại biến thành một lão khất cái. Cũng bị một chiêu của Phương Hàn đánh bại.

Phương Hàn sau khi tu luyện Đại Vận Mệnh Thuật, tất cả thần thông uy lực đều gia tăng lên mấy lần, những cổ tự kia thật giống như lửa gặp gió, uy lực gia tăng đến khó tin.

Hai chữ Sơn Hải lơ lững trên không trung, bị một chưởng này của Phương Hàn bị chấn đến rời khỏi quyền khống chế trong tay Thái Thượng Thiên Quân.

Phương Hàn sao có thể buông tha cơ hội? Thân thể hắn như sao xẹt, bắn ra trực tiếp chộp lấy nắm trong tay, khiến cho Đa Bảo Thiên Quân định tranh đoạt cùng hắn liền thất bại.

Hai chữ Sơn Hải vừa rơi vào trong tay hắn, lập tức bắt đầu nhảy vọt, dường như sắp rời tay bay ra, nhưng Phương Hàn liền rót pháp lực cường đại vào trong đó. Hai cổ tự lập tức đổi chủ tiến vào thân thể hắn.

Chữ Sơn như một tòa núi lớn, trấn trụ hết thảy, chữ Hải như một vùng biển rộng, cung cấp cho người ta căn nguyên pháp lực cuồn cuộn không ngừng.

Dung nhập hai chữ Sơn Hải, trải qua Đại Vận Mệnh Thuật thanh tẩy, thoáng cái Phương Hàn cảm giác được pháp lực của mình hùng hậu thêm rất nhiều, ngay cả tốc độ sinh ra căn nguyên Thiên Quân đều nhanh thêm một ít.

Nói cách khác, hiện tại hắn luyện chế Tiên khí thánh phẩm phải rót vào căn nguyên Thiên Quân, lập tức có thể khôi phục trở lại.

Hai chữ Sơn Hải, thần diệu khó tin.

Tu vi mười ba kỷ nguyên lại càng củng cố.

- Phương Hàn! Ngươi muốn bức chúng ta tới cùng hay sao?

Truyền tới thanh âm phẫn nộ của Đa Bảo Thiên Quân. Không khí chiến đấu dịu đi một chút, trong nháy mắt Phương Hàn vừa mới cướp đoạt hai chữ Sơn Hải, hắn cũng bay tới trợ giúp Thái Thượng Thiên Quân, đưa vào căn nguyên giúp lão khôi phục thực lực.

Lần này giao thủ tốc độ nhanh như chớp, nhưng Đa Bảo Thiên Quân, Thái Thượng Thiên Quân cũng tổn thất thảm trọng, trước sau tổn thất Thiết Hư Kiếm, chín vòng Thiên Đạo Luân, còn có hai chữ Sơn Hải, toàn bộ đều bị Phương Hàn hấp thu vào thân thể, trở thành mắt trận của Kỷ Nguyên Thần Trận. Mới không bao lâu, hai đại Thiên Quân lập tức rơi vào thế hạ phong.

- Ta bức các ngươi vào chỗ chết à? Nếu không phải các ngươi tính kế ta, đâu có rơi vào kết cục hôm nay?

Phương Hàn mặt không đổi sắc, âm thầm thúc động pháp lực, mây mù u ám dày đặc trong thiên địa kia càng thêm mãnh liệt, cuối cùng từ trên không trung từng mảng từng mảng bỏng tuyết bàng bàn tay rơi xuống, ở giữa những bông tuyết kia viết một đám chữ Sát, sát khí sôi trào có sát khí, sát niệm, sát ý, sát thần, sát thể... muôn đời bất diệt. Hết thảy các loại tinh túy sát chỉ đều hiển hiện bên trong bông tuyết đầy trời kia.

Trong hư không, mỗi một phiến Bạo Phong Tuyết đều mang theo lực sát thương giáng xuống, khiến cho Đa Bảo Thiên Quân, Thái Thượng Thiên Quân vội vàng vận dụng vòng bảo hộ pháp lực lên chống đỡ, mới bảo vệ được thân mình.

Nhưng dù như thế, bông tuyết của Phương Hàn giáng xuống, mỗi một phiến đánh vào phía trên màn hào quang, đều phát ra tiếng đao kiếm cắt xé, giống như răng cưa, đánh cho màn hào quang liên tục rung chuyển, gần như sắp sụp đổ, ngay cả Đa Bảo Thiên Quân sắc mặt đều liên tục biến đổi.

- Phương Hàn! Ngươi hung tàn như thế, chẳng lẽ không sợ sau này Khởi Nguyên Tiên Vương thoát ra sẽ giết chết ngươi sao?

Đa Bảo Thiên Quân đột nhiên khôi phục bình tĩnh, một mặt chống cự, một mặt hung hăng nói.

- Như thế nào? Ta không giết các ngươi, sau này Khởi Nguyên Tiên Vương từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh thoát ra sẽ không đối phó với ta ư? Còn lâu hắn mới trở về còn không bằng giết chết các ngươi, luyện hóa các ngươi tăng thêm pháp lực của mình, vạn nhất ta cũng tu thành Tiên Vương, nói không chừng Khởi Nguyên Tiên Vương muốn giết ta, nhưng ngược lại trước đã bị ta giết chết luyện hóa.

Phương Hàn âm thầm tích tụ lực lượng, chuẩn bị một kích lôi đình. Hắn đã nhìn ra, Đa Bảo Thiên Quân còn có rất nhiều chỗ cậy vào, dường như bất cứ lúc nào đều có thể chạy thoát, cho nên hắn tuyệt đối không thể cho pháp chuyện như vậy phát sinh. Đa Bảo Thiên Quân cùng Thái Thượng Thiên Quân sau khi thoát ra ngoài sẽ tai hoạ vô cùng.

- Nằm mơ! Phương Hàn ta nói thật cho ngươi biết, trên người ngươi dung hợp rất nhiều Thần vật chư thiên, đều là thủ đoạn của Tiên Vương, sau này rất nhiều Tiên Vương thoát ra, cuối cùng ngươi phải phun ra, hiện tại mau mau ói ra những Thần vật chư thiên kia đi, một lần nữa tu luyện lại còn có hi vọng, nếu không ngươi tu luyện càng sâu, những thần vật kia trở thành dấu ấn linh hồn của ngươi, ngươi sẽ hoàn toàn bị rất nhiều Tiên Vương nắm giữ! Đáng tiếc ngươi còn không biết phận mình.

Đa Bảo Thiên Quân nói ra mấu chốt sự tình, ý đồ dao động tâm linh của Phương Hàn.

- Điểm này ta đã sớm biết, đáng tiếc là các ngươi có lẽ không biết, ta đã bắt đầu lĩnh ngộ Đại Vận Mệnh Thuật, tuy rằng bây giờ còn không phát huy ra huyền bí chân chính của môn đạo thuật này, nhưng chỉ cần theo lực lượng không ngừng tăng trưởng, môn đạo thuật này cuối cùng sẽ hiển hiện ra lực lượng thật sự, đến lúc đó ta trực tiếp dùng lực lượng cánh cửa Vĩnh Sinh nghiền nát tất cả Thần vật chư thiên, cái gì Phong Thiện Tế Đàn, Thiên Táng Quan toàn bộ đều hóa thành vô hình!

Phương Hàn dĩ nhiên không cho là đúng, những gì Đa Bảo Thiên Quân nói ra, hắn đều đã suy tính ra trước rồi.

- Cái gì? Đại Vận Mệnh Thuật? Ngươi hiện tại không ngờ bắt đầu lĩnh ngộ Đại Vận Mệnh Thuật, môn đạo thuật này từ xưa đến nay, nghe đồn chỉ có một mình Điện Mẫu Thiên Quân lĩnh hội được, ngươi như thế nào có thể thi triển ra, khó trách Vận Mệnh Lực trong lời đồn có thể thanh tẩy mọi thần vật, đạo thuật... tất cả đều sẽ phát huy tới một trình độ lớn nhất.

Đa Bảo Thiên Quân trên mặt đầy vẻ khiếp sợ, cuối cùng cũng không thể giữ được trấn định. Tuy nhiên trong ánh mắt của hắn lộ rõ "lòng tham không đáy", một mặt nói chuyện, một mặt trong lòng rất nhanh tính kế: "Tên Phương Hàn này quả nhiên là nhân vật mấu chốt trong đại kiếp nạn, tuy nhiên hiện tại chỉ có thể vận dụng Vận Mệnh Lực, còn xa không đủ năng lực thi triển ra đại thuật tuyệt sát, càng đừng nói là triệu hoán cánh cửa Vĩnh Sinh. Nếu hiện tại giết chết hắn, ta thi triển ra các loại bí thuật, hoặc là luyện chế thành thân ngoại hóa thân, con rối của mình, hoặc là trực tiếp đoạt lấy sinh cơ của hắn dung hợp số mệnh của hắn, ta cũng có thể biến thành nhân vật mấu chốt trong đại kiếp nạn. Đến lúc đó tu thành Tiên Vương, đạt được Vĩnh Sinh, cũng không phải không có hi vọng." Nghĩ đến đây trong lòng hắn càng dâng lên sát tâm!

- Như thế nào? Đa Bảo Thiên Quân, ngươi nổi lên sát tâm rồi sao? Muốn giết chết ta, đoạt lấy số mệnh của ta rồi sao? Nói như vậy, ta càng không thể buông tha các ngươi.

Trên mặt Phương Hàn hiện rõ vẻ cười lạnh, liếc mắt một cái liền xem thấu tất cả ý nghĩ trong lòng Đa Bảo Thiên Quân.

- Đáng giận!

Đa Bảo Thiên Quân bật thốt ra hai chữ, trên mặt hiện rõ vẻ thẹn quá thành giận, hắn vạn lần không ngờ tâm tư trong nháy mắt biến hóa trong đầu mình lại bị Phương Hàn nắm được, chẳng lẽ Phương Hàn này là quái vật nhìn thấu tâm linh người ta?

- Đa Bảo Thiên Quân! Vận Mệnh Lực của ta có mặt khắp nơi, có thể thấy rõ quá khứ, hiện tại, tương lai đủ loại biến hóa của các ngươi. Hết thảy đều ở trong lòng bàn tay ta, ta có thể xoay chuyển, thay đổi vận mệnh của các ngươi bất cứ lúc nào, có thể cắt đứt con đường tương lai của các ngươi. Ở trên tay ta, các ngươi chỉ có hai con đường có thể đi, một là chết, hai là phục tùng. Để xem các ngươi lựa chọn như thế nào?

Lời nói của Phương Hàn thật sắc bén, từng chữ từng chữ một đều xé rách tâm can, tiến vào bên trong tâm linh của Đa Bảo Thiên Quân, Thái Thượng Thiên Quân, khiến cho hai đại Thiên Quân này xuất hiện dao động phòng tuyến tâm linh.

- Sát!

Rốt cục, Đa Bảo Thiên Quân biết cứ tiếp tục như vậy, không thể không hỏng mất, hắn quyết định thật nhanh, không thèm đáp lời mà lập tức ra tay, vận dụng khí thế của mình kéo lên tới Vô đạo đỉnh phong, tung một quyền đánh ra.

Trong khoảnh khắc đánh ra, trên thân thể Đa Bảo Thiên Quân liền hiện lên một kiện áo giáp. Toàn bộ áo giáp này đều một màu xanh sậm, dường như là luyện chế bàng ngọc thạch, ở mặt trên viết ra một chữ "Giáp"!

"Giáp" của áo giáp, chữ Giáp kia diễn sinh ra ngoài, không ngờ ngưng tụ thành từng phiến vảy, hoa văn dày đặc, càng thêm kiên cố vừng chắc không thể phá hủy. Hơn nữa, lực lượng của Đa Bảo Thiên Quân tăng lên vô tận, mỗi một quyền tung ra, đều kèm theo tiếng trời long đất lở, hỗn độn vỡ nát, bầu trời sụp đổ.

- Chữ Giáp từ giữa dòng cánh cửa Vĩnh Sinh truyền ra tới?

Phương Hàn cả kinh kêu lên.

- Không sai! Phương Hàn! Đây là vương của áo giáp, vô số kỷ nguyên trước đây một Tiên Vương chí tôn luyện chế bảo giáp. Thậm chí vượt qua Thiên Tôn Thần Y của Tạo Hóa Tiên Vương. Để ta cho ngươi nhìn xem, nội tình của ta là thế nào.

Đa Bảo Thiên Quân xuất ra thực lực chân chính của mình. Pháp bảo của hắn nhiều vô số kể.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ