Cale đang nhìn vào mặt Adin khi đang rơi xuống mặt đất bằng phẳng.

Đó là một khuôn mặt rên rỉ đau đớn.

Cale cười và hét vào mặt Adin khi thấy Adin bắt đầu cười.

"Đồ khốn kiếp, ta biết mọi chuyện sẽ không dễ dàng như thế này!"

Khói đen bắt đầu tuông ra từ Adin như một quả bom.

Giống như một con rắn đen lớn đang lao ra khỏi Adin và đang cố bay lên trời.

Đây là một hỗn hợp của khói aura và hắc ma pháp.

Sức mạnh đó lao về phía Cale.

Baaaaang!

Adin thấy hai người đang chạy về phía mình khi tấm khiên bạc và khói đen va vào nhau.

Tasha và Choi Han.

Tasha nhảy lên trời như đã lên kế hoạch trước.

Lúc này, Tasha giống như một cơn lốc xoáy nhỏ khi bay lên và được gió và Tử mana vây khắp người.

Cô có thể nhìn thấy tấm khiên màu bạc bị khói đen bọc lấy.

"Ăn thứ đó."

Đồng hành của cô, Tinh linh gió, bắt đầu di chuyển theo ý muốn của cô.

Bang Bang! Baaaaaang!

Cơn lốc xoáy đen đã nuốt lấy làn khói đen đó. Nhưng, Tasha không nhìn thấy điều đó xảy ra. Đôi mắt cô ấy tập trung vào sân thượng mà Adin đã rơi xuống.

Có những tên khốn từ Tháp Chuông đứng từ đó nhìn xuống với đủ loại biểu cảm khác nhau trên khuôn mặt.

Cô có thể dễ dàng biết ai trong số đó là hắc pháp sư.

Theo thông tin chúng tôi thu thập được trong vài ngày qua, không phải tất cả các thành viên của Tháp chuông Nhà giả kim đều là hắc pháp sư. Tỷ lệ là khoảng 50:50.

Tasha nhớ lại những gì Cale đã nói với cô.

Chúng tôi cũng tìm thấy một số người bị bắt làm nô lệ. Có vẻ họ đang bị giam giữ trong một kho chứa bên trong Tháp Chuông, có lẽ do đây là thời điểm chiến tranh và hiện tại có rất nhiều ồn ào về hắc ma pháp.

Baaaaaang!

Cô nhìn xuống.

Cơn lốc xoáy đen đã hoàn toàn nuốt chửng con rắn đen.

Và Cale đang thong thả đáp xuống mặt đất.

Tasha, bắt tất cả các hắc pháp sư. Cô có thể không cần quan tâm đến những người còn lại.

Tasha đã xác định Cale khá đáng tin cậy và có thể làm theo.

Tại sao?

Chỉ cần giữ cho những tên đó sống sót. Ngoài ra, các người có thể làm bất cứ điều gì các người muốn. Miễn là chúng còn giữ được một hơi thở là được.

Đó là vì Cale không hề chơi đẹp với những kẻ xấu.

Cuộc sống của những tên đó, chúng ta không thể quyết định. Chúng ta cần giao chúng cho Rex và những người ở khu ổ chuột.

Nhưng cậu ta cũng tình cảm một cách ngu ngốc.

Cô ấy ngẩng đầu lên. Cô có thể thấy những hắc pháp sư đang cứng đờ khi nhìn cô.

Tasha bắt đầu mỉm cười.

Tại sao cô ấy lại đến đây?

Bang!

Cửa phòng mở ra.

Cô có thể nhìn thấy các hắc pháp sư và kỵ sĩ của Đế quốc đang lũ lượt vào phòng.

Bộp.

Tasha đáp xuống sân thượng và mở rộng vòng tay khi nói với những người trong phòng với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

"Xin chào, những Dark Elf chúng tôi sẽ đưa mọi người xuống địa ngục."

Những Dark Elf khác tiến lên từ phía sau cô. Tất cả Dark Elf cả người phủ đầy Tử mana đều mỉm cười.

Có một người nữa đang mỉm cười.

Adin đã trở lại vẻ mặt thoải mái thường ngày.

"Cậu đã làm một chuyện thú vị."

Adin ngã vặn người. Khuôn mặ bây giờ là một phần úp xuống.

Nhưng nó không quan trọng.


"Ta đoán là ta đã đánh giá cậu quá thấp rồi."

Adin nhìn xuống cái chân đã bị Choi Han cắt bỏ.

Aura đen bắn ra từ tay Adin.


"Hả?!"

Một trong những Dark Elf ngập ngừng.

Một phần của chất lỏng Tử mana mà anh ta đang cố hấp thụ bắt đầu chuyển động.

Nó lấp đầy chỗ chân bị khuyết của Adin.

Bộp.

Adin sau đó đáp nhẹ xuống đất.

Hắn đang đứng trên chính chân của mình và một cái chân được làm từ Tử mana bằng cách sử dụng hắc ma pháp.

Cái chân ghê tởm như chân quái vật này đang thế chỗ cho chân phải của Adin.

"Chỉ là tạm thời, nhưng không quá tệ."

Adin mỉm cười.

Ai lại quan tâm nếu những người khác và người dân của Đế quốc nghĩ hắn là một con quái vật?

Dù sao thì hắn cũng cần phải giết hết tất cả.

Adin nhìn về phía người đang đi xuống từ xa. Nhìn Cale Henituse có vẻ ổn. Tuy nhiên, cuộc tấn công nhắm vào Adin lại đến từ một hướng khác.

"Ngươi đang nhìn đi đâu vậy?"

Đó là một giọng nói quen thuộc.

Adin mỉm cười và phẩy tay. Một thanh kiếm làm bằng Tử mana nhanh chóng xuất hiện trong tầm tay của hắn.

Baaaaang!

Adin quay lại để thấy khuôn mặt vô cảm của Choi Han. Adin chào tên khốn đã làm hắn bị thương ở tim và chân phải.

"Cậu có biết, vì cậu mà ta đã phải chịu đựng nhiều như thế nào không?"

Nụ cười của Adin càng tươi hơn khi thấy đối thủ không đáp lại.

"Điện hạ!"

"Điện hạ, chúng tôi ở đây!"

Bốn lối đi bí mật đã bị Dark Elf chặn lại, tuy nhiên, vẫn còn con đường dẫn xuống từ Tháp chuông.

Nhóm chiến binh Dark Elf, một nửa cùng Tasha đã sử dụng sân thượng để leo lên Tháp Chuông.

Cánh cửa đó lại mở ra và một nhóm người bước vào.

"Điện hạ! Chúng tôi đã liên hệ với cung điện rồi!"

"Các pháp sư trong Hoàng gia và các quý tộc cùng với các kỵ sĩ của họ sẽ sớm đến cứu ngài!"

Đó là các kỵ sĩ và pháp sư của Đế quốc. Có một số hắc pháp sư đi cùng với họ.

Tuy nhiên, họ phải dừng lại trước khi có thể tiếp cận Hoàng Thái tử.

"L, lũ Dark Elf chết tiệt!"

Một nửa còn lại của Dark Elf.

Họ cản đường các kỵ sĩ.

"Kehehe."

"Hehe, tôi tự hỏi mình đã mạnh hơn bao nhiêu đấy."

Các Dark Elf đều đang cười. Lần đầu tiên sau một quãng thời gian dài, họ mới hấp thụ khá nhiều Tử mana và có lượng Tử mana bao quanh họ khi chào đón người dân của Đế quốc.

"Tôi nghĩ là chúng ta cần tìm hiểu thì mới biết thôi."

Họ sẽ biết họ mạnh hơn bao nhiêu khi chiến đấu.

"L, lũ khốn điên rồ!"

"Lũ các ngươi dám chiến đấu chống lại bọn ta, ngay trong sân riêng của Đế quốc?!"

Cạch, cạch!

Các kỵ sĩ của Đế quốc rút kiếm ra, tay áo của các pháp sư bay phấp phới do mana tác động lên.

Tình hình biến động, sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào.

Đó là thời điểm đó.

Shaaaaaaa-

Một cơn gió thoảng qua họ.


Đó là một làn gió nhẹ.

"...Hả?"

"Cái gì...?!"

Người của Đế quốc hoảng loạn, nhưng Dark Elf bắt đầu cười nhiều hơn.

"Bây giờ chúng ta có thể chiến đấu trong hòa bình rồi."

"Tôi thấy nhẹ nhõm hơn hẳn."

Các Dark Elf cảm thấy nhẹ nhõm.

Làn gió nhẹ nhàng như cái chạm của mẹ dồn về một chỗ.

Nó không đến từ phía Đế quốc, cũng không phải ở nơi Choi Han và Adin đang đứng.

Nó đến từ nơi xa hơn. Làn gió đang từ từ kéo một thứ gì đó đến một chỗ mà người ta không thể đứng vững.

Nó đang kéo những bộ xương.

Những bộ xương nằm rải rác khắp đại sảnh dưới lòng đất đều được gom lại thành đống xương. Có người đã xuất hiện trước đống xương đó khi nó dâng lên đủ cao đến sân thượng.

Phe của Đế quốc tức giận chỉ vào người đó.

"Cale Henituse!"

"Đúng là một lời nói dối khi nói ngươi đã chết mà!"

Tuy nhiên, họ không khỏi sợ hãi.

Nó khiến họ nghĩ về ngọn lửa đã tiêu diệt lũ golem.

Cale có thể sẽ biến sảnh ngầm và toàn bộ Tháp chuông thành một hố địa ngục nếu sử dụng sức mạnh đó ở đây.

Họ đã rất lo lắng.

Tuy nhiên, nó đã xảy ra khi làn gió ấm áp dừng lại sau khi thu thập từng mảnh xương trong đại sảnh.

- Nhân loại, ta đã gom hết rồi!

Cale đưa tay ra.

"Phòng thủ!"

"Khởi động ma pháp phòng thủ!"

Phe của Đế quốc nhanh chóng di chuyển. Họ đã trở nên tỉnh táo khi thấy Cale chuyển động. Tuy nhiên, những người đang cố gắng vượt qua Dark Elf để đến được với Hoàng Thái tử sớm dừng bước.

"Hehehe."

"Haha, hahaha!"

Không phải vì những Dark Elf đang cười như những kẻ mất trí.

"Đó là gì?"

Một ánh sáng bạc lóe lên trước mặt kỵ sĩ của Đế quốc, khuôn mặt hiện rõ vẻ thẫn thờ.

Paaaaat-

Một tấm khiên lớn có cánh xuất hiện trong đại sảnh.

Tấm khiên có cánh sáng lóa đó bao phủ đống xương.

Ánh bạc bắt đầu dày hơn.

- Ta đặt ba lớp khiên xung quanh nó! Điều này giống như ta có thể dễ dàng ăn súp ấm vậy, bây giờ ta vĩ đại và dũng mãnh! (Bản Eng This is like eating lukewarm soup dịch là hút súp ấm, như đã biết, súp nóng lâu, ăn khá lâu, còn súp ấm thì có thể ăn nhanh được => đối với Raon thì chuyện bao phủ đống xương là chuyện dễ dàng.)

Cale có thể nghe thấy giọng nói phấn khích của Raon. Cale tiếp tục sử dụng tấm khiên bằng một tay, còn tay kia dùng để lấy một loại bánh mì nhỏ ra khỏi túi. (Break roll: một loại bánh mì nhỏ cầm vừa tay, thường dùng để ăn kèm.)

"Mình đói đến nỗi không thể làm bất cứ chuyện gì trong những ngày này."

Cậu trở nên đói bất cứ khi nào nếu cậu sử dụng một sức mạnh cổ đại.

Cale bắt đầu nhai bánh mì cuộn khi cậu cần để giữ cho tấm khiên hoạt động trong một thời gian dài.

Phía Đế quốc không khỏi bối rối trước cảnh tượng yên bình này.

Chuyện gì vậy?

Hắn không tấn công sao?

Tại sao hắn lại bọc đống xương thay vì làm điều đó cho Choi Han hay Dark Elf ?

Tại sao lại là ở đó?

Họ bắt đầu nghe thấy tiếng cười lớn.

"Hahaha! Thiếu gia Khiên bạc của chúng ta thực sự là người giỏi nhất!"

"Ngài ấy biết tất cả mọi thứ! Pwahahaha."


Phía Đế quốc kinh ngạc hét lên. Những sinh vật màu đen đang lao về phía họ.

"L, lũ Dark Elf chết tiệt! Tấn công!"

"Đội hình phòng thủ!"

Các Dark Elf bắt đầu cuộc tấn công vào người dân của Đế quốc. Các pháp sư và hắc pháp sư bước vào khi các kỵ sĩ sợ hãi trước Tử mana xung quanh họ.

"Bây giờ chúng ta không cần lo lắng gì cả! Chỉ cần đảm bảo những tên này không chết là được!"

"Đó là mệnh lệnh của Chỉ huy và Tasha! Quét sạch chúng đi!"

Kể từ khi bước vào sảnh ngầm này ,các Dark Elf chỉ tập trung tấn công các thùng chứa bằng Tử mana. Họ không có sự lựa chọn.

Đó là vì những bộ xương.

Các Dark Elf có thể cảm nhận sâu sắc những gì mà những bộ xương bị bỏ lại ở đây đã cảm nhận được.

Họ là một chủng tộc được sinh ra với thuộc tính bóng tối và phải đối mặt với cả thiên nhiên và cái chết mỗi ngày. Họ không thể xáo trộn những gì người chết đã để lại.

Những bộ xương mà người chết bỏ lại phải trở về với gia đình còn lại của họ trên thế giới này.

Đó là quy luật tự nhiên.

Họ cần quay trở lại với những người dân của khu ổ chuột, những người lúc này có lẽ đang sơ tán người dân của Đế quốc, cũng như những người dân xung quanh lục địa đang chờ đợi các thành viên gia đình của họ đã đột ngột biến mất.

Đó là cách duy nhất để cái chết không chỉ kết thúc trong cái chết mà thay vào đó là tiếp tục đến ngày mai.

Đống xương là thứ duy nhất trong Tháp Chuông mà các Dark Elf coi như thứ cần bảo vệ.

Một người từ phía Đế quốc đã hiểu ra điều đó.

"Pwa, hahahaha!"

Đó là Adin.

Hắn đã cười rất tươi đến mức lùi lại sau cuộc chiến cản lại Choi Han và gần như cúi hẳn người về phía trước vì cười quá nhiều.

Cale Henituse cứng đờ đứng đó khi ăn một ổ bánh mì. Tuy nhiên, ánh mắt của Cale rất nghiêm túc không giống như lúc định đập Adin xuống đất. Đó là ánh mắt như muốn nói cậu biết thứ gì là quý giá nhất trong đại sảnh này.

"Hahahaha-!"

Adin ngẩng đầu lên và nhìn về phía Cale.

Hắn bắt đầu nói với nụ cười giờ đã biến mất trên khuôn mặt.

"Cậu khác ta."

Hắn nghe thấy người khác ngoài Cale, người đang lắng tai và đáp lại câu nói của hắn.

"Đó là điều dĩ nhiên."

Đó là Choi Han. Với khuôn mặt nhăn nhó nghiêm túc, cậu ta cứng chĩa kiếm về phía Adin.

Cale và Adin.

Làm sao một người luôn chọn con đường khó lại giống một người chỉ chọn con đường dễ dàng?

Adin đứng thẳng dậy và nhìn xung quanh.

Hắn nhìn quanh sảnh rộng dưới lòng đất.

Phía Đế quốc và Dark Elf đang chiến đấu ở phía Nam. Các Dark Elf dường như đang bị đẩy lùi vì sự khác biệt về số lượng thoạt nhìn, tuy nhiên, các Dark Elf đang chạy khắp nơi như đang trong trạng thái điên cuồng và có vẻ đang ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn vì một lý do nào đó.

Cale đã đến phía Bắc để bảo vệ đống xương.

Và cuối cùng, trung tâm.

Ở đó khá trống trải.

Chỉ có Choi Han và chính hắn đang đứng đó.

Adin bắt đầu mỉm cười.

"Thật không thể tin được."

Cứ như thể khu đất trống này được tạo ra chỉ dành cho hai người họ.

Adin cười lắc đầu.

"Choi Han, cậu có thể là một Swordmaster, nhưng..."

Adin là một hắc pháp sư mới toanh và là một Swordexpert thượng cấp.

Choi Han là một Swordmaster và được cho là đã vượt qua giới hạn của con người.

Tuy nhiên, cuộc chiến này khác với bình thường.

Adin bình tĩnh giải thích sự thật đó.

"Cậu không thể đánh bại một người như ta, người đã đạt được tuyệt vọng hoàn hảo."

Adin khác với những hắc pháp sư mới bắt đầu thông thường chỉ có Tử mana.

Tuyệt vọng đen.

Theo quan điểm ủa Adin và dựa trên những gì hắn có thể thấy, hắn ở một cấp độ khác với những hắc pháp sư thông thường sau khi hấp thụ tuyệt vọng đen.

Điều này cũng tương tự khi nói đến thanh kiếm.

Adin có vẻ coi thường Choi Han và tiếp tục nói.

"Thuộc tính của cậu, thấp hơn ta."

Lúc này aura của Choi Han đã trở nên vô dụng với Adin.

"Aura của cậu sẽ bị ta ăn hết. Ta chắc cậu có thể biết được điều đó bằng cuộc đụng độ của chúng ta vừa rồi. Một Swordexpert thượng cấp như ta có thể chặn đòn tấn công của một Swordmaster. Và có thể dễ dàng cản lại được. Đối với cậu như vậy vẫn chưa đủ sao? Cậu nghĩ cậu có thể đánh bại ta nếu ta chiến đấu nghiêm túc?"

Adin hỏi Choi Han với vẻ mặt kinh ngạc.

"Nhưng chủ nhân của cậu vẫn cho phép? Cậu ta đang để cậu đấu với ta?"


Choi Han nghĩ về vài ngày trước khi nhìn thấy Adin thư thái.

Cuộc trò chuyện giữa cậu với Cale đang diễn ra trong đầu.

Choi Han, ngươi sẽ làm điều đó?

Vâng, Cale-nim.

Raon nói thuộc tính của ngươi sẽ bị hắn ăn hết nếu đối đầu với hắn.

Choi Han nhớ lại câu trả lời của mình với Cale.

Cale-nim.

Rosalyn, Lock, Mary.

Tất cả họ đều đang trở nên mạnh mẽ hơn.

Cậu đã nghĩ về Làng Harris sau khi chứng kiến ​​Rex rơi nước mắt.

Lúc đó cậu đã có cảm giác đó.

Tôi muốn chiến đấu trong trận chiến này.

Tôi là...

Cậu thành thật giải thích với Cale.

Tôi là người sống sót bằng cách giết những thứ muốn ăn thịt tôi.

Dạ Lâm.

Những con quái vật mạnh hơn cậu.

Những con quái vật nhanh hơn cậu.

Những con quái vật vượt trội hơn cậu về mọi mặt.

Tất cả những con quái vật đều mạnh hơn Choi Han và đã nhắm đến mạng sống của cậu.

Tôi là người đã đánh bại tất cả để đến được đây.

Cale-nim, sự sống còn không chỉ được xác định thông qua sức mạnh hay điểm yếu.

Đây là lần đầu tiên, lời nói của Choi Han khiến Cale thay đổi nét mặt, nhăn nhó khó chịu.

Ngươi nói đúng. Đó là ý nghĩa của cuộc sống.

Sau đó biểu cảm Cale trở lại bình thường và ra lệnh.

Vậy thì ngươi nhận việc giải quyết Hoàng Thái tử.

Choi Han cứng đờ cúi đầu.

Hoàng Thái tử Adin.

Hắn là kẻ thù mà họ nhất định phải đề phòng, không chỉ cho cuộc hành động này mà cho cả tương lai.

Đó là lý do tại sao Choi Han chỉ có thể lắc đầu trước quyết định của Cale khi giao nhiệm vụ đánh bại một đối thủ như hắn, giao cho một người có một khuyết điểm rất lớn.

Cale đã tiếp tục nói.


Thật quá dễ dàng để giết hắn ngay lập tức.

Đánh bại hắn từ từ.

Choi Han đã ngẩng đầu lên.

Và rút lui nếu ngươi nghĩ mình không thể làm được. Và sẽ có người có thể đánh bại được hắn.

Choi Han đã cười khúc khích đáp lại.

Vâng, Cale-nim, tôi sẽ làm như vậy.

Choi Han nghĩ về cuộc trò chuyện đó và nhìn về phía Adin.

Hắn hỏi mình có được phép không?

"Đúng vậy, ta đã được phép."

"Ha!"

Adin không thể che giấu sự hoài nghi của mình. Tuy nhiên, biểu hiện nhanh chóng cứng ngắc.

Ooooooong-

Một bóng tối bạo lực đang toả ra từ thanh kiếm của Choi Han.

Nó chứa đầy bóng tối không hoàn hảo và tuyệt vọng không hoàn hảo tương tự bên trong nó.

Sau đó, nó bắt đầu dâng lên, không chỉ từ thanh kiếm, mà cả khắp cơ thể của Choi Han.

Choi Han điềm tĩnh tuyên bố.

"Hôm nay, ta sẽ tiến bộ hơn."

Cuộc sống mới của cậu bắt đầu từ Dạ Lâm.

Cậu luôn phải chiến đấu chống lại những kẻ mạnh hơn mình rất nhiều lần.

"Và sẽ sống sót."

Choi Han chĩa mũi kiếm của mình vào Adin.

Cale bắt đầu mỉm cười.

Đây là điều mà gần đây cậu đã cảm thấy rất nhiều.

Sự ra đời của một anh hùng, câu chuyện trong cuốn tiểu thuyết, đã không còn tồn tại nữa.

Tất cả những gì hiện hữu là hiện thực trước mặt cậu.