Đúng 5 giờ chiều, loa phóng thanh đúng giờ vang lên, “Ngày thứ hai của cuộc thi, người bị loại 34 người, người dự thi còn lại 466 người, hiện nay người thắng 0 người.”

Ngày thứ 2, người chơi không chịu nổi rõ ràng tăng nhiều.

Tô Hàn thầm nghĩ, Chung Duệ tùy tiện chơi một ván là có thể xác nhận thắng lợi, nhưng anh không vội vã làm như vậy? Chỉ một thoáng, trong đầu cô hiện lên rất nhiều suy nghĩ.

Có điều cuối cùng, cô lắc đầu, ăn uống no say, trở về nhà — mình còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, đâu quản được người khác chết sống? Không có thời gian nhàn rỗi.

Ngày thứ 3, tình hình chiến đấu càng kịch liệt.

Sáng sớm, Tô Hàn ăn cơm xong, đi tới tầng hai từ sớm, chuẩn bị bắt đầu một ngày làm việc mới. Ai ngờ khi cô tới nơi, hơn hai mươi người vẫn còn chơi trong sòng bạc. Vành mắt đỏ bừng, tóc tai hỗn độn, quả nhiên là chơi suốt đêm.

“Mua xong thì buông tay!” người chia bài thét, sau đó nhấc lên hộp lắc, tuyên bố kết quả, ” 2, 2, 2, ba con hai, ăn cả lớn nhỏ!”

Lập tức có người vui có người bi thương.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha.” một người đặt trúng ba con hai, lúc này càn rỡ cười to, không khống chế được biểu cảm gương mặt, có lẽ đã rơi vào vui sướng tột độ.

Cũng có người toát ra vẻ thất vọng, bực bội đến mức nhìn thấy ai cũng muốn đá cho mấy phát.

Thậm chí, sắc mặt xám tro, vừa nhìn chính là khuôn mặt sắp phá sản.

Tô Hàn than nhẹ, người thắng thân ở thiên đường, người thua rơi vào địa ngục, đây chính là đánh bạc.

“Có thể cho tôi mượn ít tiền không?” Người anh em sắp phá sản ăn nói khép nép cầu xin, “Chờ tôi lật ngược tình thế lập tức trả lại cho anh.”

“Thôi thôi thôi.” người chơi đặt trúng ba con hai không nhịn được vẫy vẫy tay, như đang đuổi con ruồi, “Tôi còn ngại tiền vốn mình không đủ, đâu dư thừa cho anh mượn? Hơn nữa, anh mượn xong có chắc trả nổi không? Anh lấy cái gì cam đoan?”

Người anh em sắp phá sản lập tức á khẩu.

“Tranh thủ hiện tại vận may lớn, tiếp tục tiếp tục.” vừa dứt lời, người chơi vừa trúng giải thưởng lớn đặt chip vào ba con 6, chờ đợi vận may lần nữa buông xuống.

Người chơi xin vay tiền không nói được một lời, trong mắt không khỏi hiện lên sự thù hận.

Tô Hàn đứng ở bên cạnh, nhìn rõ rành mạch. Không tự chủ, cô than nhẹ một tiếng.

Đối với người chơi tình hình kinh tế giàu có tiền bạc mà nói, mặc dù hiện nay tình thế không sai, nhưng không ai có thể bảo đảm bọn họ qua được cửa, vì vậy chip trên tay càng nhiều càng tốt. Cho mượn chip, chưa biết chừng một đi không trở lại, cho nên người bình thường đều không thích cho vay.

Còn đối với người chơi phá sản mà nói, chip mang ý nghĩa cơ hội duy nhất. Đối phương rõ ràng tất cả mấy trăm nghìn, nhưng không chịu cho mượn mười mấy nghìn, đúng là đồ bủn xỉn. Chẳng may nếu đối phương cho mượn, có khả năng mười, thậm chí hơn mười người chơi vay tiền đối phương, thì không nằm trong phạm vi lo lắng của anh.

Hai bên đứng ở lập trường của riêng mình, âm thầm kết thù sinh tử.

Nhưng, lẫn nhau có hiềm khích thì làm sao? Tô Hàn nhủ thầm, hôm nay là ngày kiểm toán, người chơi mắc nợ, người chơi chưa hoàn thành chỉ tiêu sẽ bị nốc-ao. Mặt khác, trong sòng bạc cấm chỉ đánh nhau. Mặc dù không cam lòng, chẳng có cách nào đánh cho hả giận.

Cô mới nghĩ như vậy, đã thấy anh chàng sắp phá sản móc ra thuốc nổ năng lượng cao, sau đó ôm chặt lấy mục tiêu, không cho anh nhúc nhích.

Mặt Tô Hàn biến sắc, không cần nghĩ ngợi, xoay người bỏ chạy.

Vài giây sau, thuốc nổ năng lượng cao ầm ầm nổ tung! Lúc nổ ảnh hưởng đến một khu vực, trong nháy mắt biến mất vài người.

Đốm lửa bắn tứ tung.

Cách đó không xa, đồ dùng bằng gỗ bắt lửa, nhanh chóng bốc cháy.

Cho đến lúc này, nhân viên phục vụ, bảo vệ, người chia bài mới tỉnh cơn mơ, nhanh chóng hành động. Dập tắt lửa dập tắt lửa, duy trì trật tự duy trì trật tự, bận rộn lắm.

Tô Hàn quét mắt mình chỉ còn lại 63% giá trị thể lực, trong lòng lén lút tự nhủ. Đến cùng anh chàng này dùng bao nhiêu thuốc nổ năng lượng cao? Tại sao uy lực lớn như vậy?

Phải biết rằng, cô có mặc đồ hộ ngực! Đồng thời hạn mức cao nhất giá trị thể lực cực cao, ai ngờ cũng giảm 37% giá trị thể lực.

Nhìn xung quanh, cô phát hiện khoảng bảy, tám người chơi vô tội bị liên lụy hóa thành ánh sáng trắng. Có mười bốn, mười lăm người khác chưa tỉnh hồn, tàn máu đứng ở một bên, người lạnh run.

Trải qua vụ việc này, người chơi ở đây nhao nhao nhận ra, mặc dù có bảo vệ duy trì trật tự cũng vô dụng. Nếu như người chơi nắm trong tay rất nhiều thuốc nổ, hoàn toàn có năng lực ở trước mặt NPC khiến đối tượng mình thù ghét biến mất.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, con ngươi các người chơi co rút nhanh, không hẹn mà cùng lộ ra vẻ ngạc nhiên, ngay sau đó nhanh chóng phân tán.

Người hư hư thực thực là quản lý mặc áo đen vội vã đi tới. Sau khi hỏi thăm rõ tình hình, anh trầm giọng tuyên bố, “Mời những người dự thi rời khỏi tầng hai trước. Khi dọn dẹp xong, sòng bạc tầng hai mở cửa trở lại. Thời gian cụ thể đến lúc đó sẽ thông báo qua loa phát thanh.”

Tô Hàn không muốn ở lâu tại tầng hai. Nghe vậy, cô nhanh chóng xoay người bỏ đi.

**

Trong nhà hàng buffet tầng ba, Chung Duệ đang thoải mái tận hưởng bữa sáng phong phú.

Tô Hàn tùy tiện liếc một cái giữa biển người mênh mông, là có thể ung dung phát hiện đồng đội nhỏ tồn tại. Đợi khi tìm được người, cô đến gần, kể chuyện bất ngờ từng xảy ra cho Chung Duệ biết.

Tự bạo à?” Chung Duệ nhíu nhíu mày lại.

“Cẩn thận.” Tô Hàn nghiêm túc nhắc nhở, “Mặc dù là phó bản đánh bạc, cũng có thể bất trắc.”

Chung Duệ lộ ra vẻ phiền não, “Nhưng mà nếu không muốn cho mượn tài chính, dù sao cũng phải từ chối.”

“Trừ khi… không gặp mặt được.” Tô Hàn kéo dài lời đang nói, có ý riêng.

Hai người trao đổi một ánh mắt, trong nháy mắt hiểu ý của đối phương — ngày kiểm toán trốn ở trong phòng, những người khác không vào được, tự nhiên không cách nào mở miệng yêu cầu vay tiền. Không ai mượn, đương nhiên không cần phải cự tuyệt, lại không hấp dẫn cừu hận.

“Tiến độ thế nào?” Chung Duệ hỏi.

“135 thẻ chip, tổng kim ngạch tiền đặt cược 5 triệu.” Tô Hàn thuận tay cầm một cái bánh bao bắt đầu gặm, “Nhanh về phòng nghỉ ngơi đi. Nghỉ một lúc thôi, 5h chiều mới xuất hiện ra hoạt động.”

“Ừm, tôi cũng nghĩ vậy.” Chung Duệ đáp.

Bàn bạc xong, hai người lặng yên rời đi, mỗi người ở trong phòng ngây ngô.

**

Ngọc thạch cấp bậc trân quý chưa thu được.

Lòng Phó Hoằng Ngọc như tro nguội. Dưới cái nhìn của cô, cái này không khác nào bị xử loại khỏi cuộc chơi.

Trong sòng bạc, thỉnh thoảng có người chơi thua sạch thẻ, đột nhiên gây khó khăn, ý đồ trước khi bị loại kéo thêm mấy người xuống nước.

Phó Hoằng Ngọc đi thẳng, không thèm liếc mắt nhìn — thua thì thua, không cần thiết làm ô uế nhân phẩm bản thân.

Đã xác nhận bị nốc-ao, cô ngược lại biến thành lưu manh. Đi vào phòng ăn tầng ba tự lấy thức ăn thống thống khoái khoái có một bữa cơm no đủ, coi như mình đi ăn hàng.

**

Đúng 5 giờ chiều, loa phóng thanh thông báo, “Ngày thi đấu thứ 3, người bị loại 362 người, người dự thi còn lại 138 người, hiện nay người thắng 0 người.”

Tô Hàn thầm nghĩ, tình hình chiến đấu quả nhiên rất khốc liệt. Lúc đợi ở trong phòng, cô không ngừng nghe thấy ngoài cửa mơ hồ truyền đến tiếng huyên náo, dường như trận chiến chưa bao giờ gián đoạn.

Nhưng mà đúng vào lúc này, âm thanh máy móc của hệ thống hồi lâu không vang lên đột nhiên vang lên, “Biệt thự đánh bạc G78 (server của người chơi) còn lại 428 người chơi, 470 NPC.”

Tô Hàn ngẩn người. Chuyện gì xảy ra?! Vì sao âm thanh máy móc của hệ thống không giống nội dung của loa phát thanh? Nói người dự thi còn lại là 138 người đâu? Còn lại 428 người chơi là cái quỷ gì?!

Đúng lúc này, loa phóng thanh thông báo lần thứ hai, “Buổi tối 8 giờ – 9 giờ chuẩn bị hoạt động giải trí đặc biệt cho người dự thi. Xin mọi người tích cực tham dự, trước 8 giờ tối tập hợp ở tầng một sòng bạc.”

“Lặp lại thông báo một lần, buổi tối 8 giờ – 9 giờ…”

Gương mặt Tô Hàn chất phác, trong lòng bỗng nhiên mọc lên dự cảm chẳng lành, mơ hồ phát hiện chuyện không khống chế được.

Đi tới tầng ba tự lấy thức ăn, trên mặt những người may mắn còn sống sót không hề vui vẻ vì còn sống sót, không ít người đã bị hệ thống làm bối rối.

Sắc mặt Chung Duệ hiếm khi nghiêm trọng, “Tôi cảm thấy không ổn.” nếu như chỉ là đánh bạc, không khỏi quá đơn giản! Có thể làm phó bản ở trò chơi sinh tồn, có lần nào dễ dàng thông quan không?

Tô Hàn ngộp thở, ngồi xuống đối diện đồng đội nhỏ, “Tôi nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng nghĩ đến điểm bất thường ở nơi nào. Ngay từ đầu trò chơi, chúng ta đã bị hệ thống và sòng bạc lừa gạt bằng cách chơi từ ngữ.”

“Không sai.” Chung Duệ thở dài thật dài, sắc mặt trầm trọng không nói nên lời, “Tôi sớm nên nhận ra, hệ thống nói bị loại khỏi cuộc chơi, cùng với sòng bạc nói loại khỏi cuộc chơi, không phải là cùng một chuyện!”

“Hệ thống quy định, sau khi sống sót 10 ngày, người chơi đạt thành điều kiện qua cửa, có thể yêu cầu hệ thống rời khỏi phó bản bất cứ khi nào. Sinh tồn ít hơn 10 ngày, giá trị thể lực về không, thì người chơi mất đi tư cách tranh tài.”

“Sòng bạc nói như sau, hoan nghênh mọi người tham gia trò chơi đánh bạc trong biệt thự. Người tự ý rời khỏi, tất cả con nợ trong ngày kiểm toán, người vi phạm dùng vũ lực ép buộc bị loại khỏi cuộc chơi. Việc bị loại khỏi cuộc chơi này là chỉ bị nốc-ao khỏi trò chơi đánh bạc.”

“Mọi người vô ý thức cho rằng, trò chơi đánh bạc bị nốc-ao, người bị loại sẽ bị nhân viên cấp dưới ở sòng bạc mang đi, đánh chết. Có điều bây giờ xem ra, sự thật không phải như vậy. Đám người bị loại bị mang đi chơi trò chơi khác, chỉ cần giá trị thể lực chưa về không, bọn họ vẫn sống.”

“Vì vậy người dự thi còn lại 138 người, người chơi còn lại có 428 người! Thiếu 290 người, chính là người chơi thua cuộc thi đánh bạc bị mang đi chơi trò chơi khác!”

“Đúng vậy, thất sách.” Tô Hàn đỡ trán thở dài, trên mặt lộ ra vẻ phiền muộn, “Bởi vì quy định không được rời khỏi phạm vi biệt thự, hơn nữa biệt thự có bốn tầng, mỗi tầng đều có người dự thi hoạt động, người chơi thua trò chơi đánh bạc bị mang đi sau đó chưa từng xuất hiện, cho nên tôi vô ý thức cho rằng, bọn họ bị loại. Bây giờ nghĩ kĩ, bên trên tầng bốn không có kiến trúc, chẳng phải còn ở dưới lòng đất à?”

Hai người càng nói càng giận, quả thực đau tim ăn không ngon.

Chung Duệ rầu rĩ nói, “Tôi đoán sòng bạc đặc biệt chuẩn bị hoạt động giải trí cho người dự thi, nhất định sẽ làm cho người ta cảm thấy rất ‘Kinh hỉ’.”

“Ha ha.” Tô Hàn cười gượng hai tiếng, sau đó làm mặt lạnh, từ chối tiến thêm một bước giao lưu đề tài này.

Đúng 8 giờ, 138 người dự thi tụ tập ở tầng một.

Người mặc áo đen xuất hiện đúng giờ. Chỉ thấy mặt anh ta mỉm cười, nói câu, “Đánh bạc ba ngày cực khổ, sòng bạc đặc biệt chuẩn bị cho các vị hoạt động giải trí, xin mọi người đi theo tôi.”

Nói xong, anh đi trước nhất dẫn đường.

Đoàn người từ tốn đi chậm, đã thấy người mặc áo đen đè lên một bức tường, sau đó lấy chìa khoá mở khóa. Rất nhanh, cầu thang thông xuống dưới lòng đất lộ ra.

Tâm trạng Tô Hàn táo bạo, đặc biệt muốn chửi bậy. Làm thế này ai đoán được phía dưới biệt thự có tầng ngầm?!

“Bên này.” người mặc áo đen tiếp tục đi trước dẫn đường.

Dưới tầng ngầm đèn đuốc sáng trưng, sáng như ban ngày.

Tô Hàn ngạc nhiên phát hiện, ở giữa có một cái lồng bát giác chuyên dụng cho thi đấu, bốn phía kê bàn ăn, món ăn ngon, ghế ngồi.

“Hoan nghênh đi tới đấu trường trong lòng đất.” người mặc áo đen xoay người, nhe răng cười về phía mọi người.