Kể từ ngày hôm đó, Diệp Ảnh Quân cứ hay thường xuyên đến nhà ông Edward Williams, vì anh muốn tự tay chăm sóc cho cô, để bù đắp lại năm xưa,
Dù vậy mỗi lần Diệp Ảnh Quân đến cũng điều làm gối người cho Cố Hạ Phi tựa vào, nhưng anh rất vui khi cô bắt đầu làm nũng với mình,
Ngày hôm nay anh đến đây, một phần cũng vì chăm sóc cho cô, và chờ cô ăn no ngủ say giấc, anh liền đi đến nhà chính tìm đến ông Edward để nói chuyện nữa là phần còn lại,
Ông Edward và con trai Jayson ngồi đối diện anh mà cau mày hỏi, "Có chuyện gì thì cậu hãy nói đi "
Diệp Ảnh Quân bức bối trong lòng, hai tay đan xen vào nhau mà nhìn ông cùng với gương mặt nghiêm túc nói, "Cha biết là vụ Chu Huệ Di đã chốn ra được khỏi nhà đá rồi đúng không ạ "
Ông Edward cầm lấy ly trà đang uống, nghe anh nói những lời đó, nhưng ông vẫn giữ bình tĩnh gật đầu nói, "Đúng vậy thì đã sao "
Sau đó anh mới tiếp tục nói, "Con muốn chúng ta hãy cùng nhau bảo vệ Phi Phi, vì con biết chắc chắn một điều, cô ta trốn ra khỏi nhà đá, cô ta sẽ tìm đến Phi Phi, con không muốn em ấy sẽ gặp những chuyện nguy hiểm ạ"

Ông Edward đưa mắt lên nhìn anh thật lâu, sau đó nói, "Anh không nói, tôi cũng bảo vệ con gái và cháu của tôi, vấn đề ở anh là hãy giải quyết vụ con sâu đó đi "
Nghe những gì ông nói, tất nhiên anh sẽ không để chuyện đó sảy ra rồi, "Con sẽ đưa thêm vệ sĩ bên con qua bên nhà cha để bảo vệ Phi Phi "
Ông nghe xong liền hài lòng gật đầu, còn Diệp Ảnh Quân thì đứng dậy, trong lúc anh đứng lên ông Edward đột nhiên lên tiếng, "Nếu con gái và cháu của ta có mệnh hệ gì, thì ta chắc chắn sẽ không tha cho cậu "
Diệp Ảnh Quân nghe chỉ biết gật đầu rồi quay đi về nhà phụ cùng với Cố Hạ Phi, anh nằm lên giường cùng cô vẫn còn ngủ say, anh ôm chặt lấy cô tay không ngừng vuốt dịu dàng khuôn mặt đẹp đẽ của cô khi ngủ, sau đó anh mới cau mày nhẹ nhàng nói, "Anh sẽ không để ai có thể làm hại được em, anh sẽ bảo vệ em bằng cả tính mạng của mình "
Vài ngày sau cả hai tất nhiên phải đi thử tiệm đồ cưới, và tiệm đó lại là của Trương Nhã Tịnh, tuy Trương Nhã Tịnh biết Cố Hạ Phi đã tha thứ cho Diệp Ảnh Quân, nhưng cô không hề ưa thích anh ta một chút nào
cả,
Trong khi Diệp Ảnh Quân được đi thử trang phục trước, cô và Trương Nhã Tịnh cùng nhau người chờ đợi, trong lúc cô háo hức đợi thì Trương Nhã Tịnh với thái độ ngược lại mà cau mày sắc mặt,
Nhìn thấy cô thái độ cau có, Cố Hạ Phi đưa tay chạm lên vầng trán đang co mày lại của cô mà mỉm cười nói lời chấn an bạn mình, "A Tịnh cậu đừng cau có nữa, sẽ không tốt cho đứa nhỏ đâu nha "
Trương Nhã Tịnh cau mày lại càng cau có hơn, bực mình cùng với một cái dậm chân xuống bực mình nói, "Mình thật sự không thích anh ta một chút nào cả, càng nhìn mặt anh ta càng ghét, nếu không phải vì cậu mình đã xé nát mặt anh ta "
Cố Hạ Phi tươi cười với cô tiếp tục đưa tay xoa đầu cô nói, "Thật sự anh ấy trước đây có quá đáng với mình, đó là chuyện quá khứ cậu đừng vì chuyện của mình mà khiến cậu suy tâm, không tốt cho đứa nhỏ đâu "
Nói xong liền xoa bụng cô, sau đó mới đến bụng mình dịu dàng vuốt ve, thế nhưng dự Cố Hạ Phi có nói giúp anh ta, thì Trương Nhã Tịnh vẫn không thay đổi thái độ với anh ta, "Nhưng mình vẫn không thích anh ta vậy thôi "
Lời nói của cô phát ra, khiến Cố Hạ Phi chỉ biết phì cười một tiếng, sau đó đột nhiên tiếng nói của Jayson từ ngoài bước vào cất giọng tiếng anh hỏi, "Em đang nói mình không thích ai vậy "

Cố Hạ Phi và Trương Nhã Tịnh đồng thời quay đầu nhìn thấy Jayson anh trai mình, cô liền mỉm cười chào anh,
Còn Trương Nhã Tịnh thái độ hai tay khoanh lại với nhau, nhìn vẻ hướng anh ta liếc một cái cau mày cùng giọng nói đanh đá, "Là anh đó, đồ đáng ghét "
Jayson nhìn thái độ đang hờn dỗi của cô, anh liền biết phải làm với cô, nên lặng lẽ đi đến ngồi cạnh cô mà ghé vào tai cô liêm sỉ nói, "Không phải mỗi buổi tối em điều nói thích anh lắm sao, còn bảo anh đừng dừng lại kia mà "
Trương Nhã Tịnh nghe những lời anh đang nói, liền xấu hổ che lại tai mình ngượng ngùng đến đỏ mặt nhìn anh quát lên, "Anh, cái đồ không biết liêm sỉ nhà anh "
Trêu ghẹo cô xấu hổ xong Jasyon liền cười lên thích thú, còn Cố Hạ Phi lúc này thấy mình đang là chướng ngại vật nên nhanh chóng né một chút,
Không lâu sau Diệp Ảnh Quân cũng từ phòng thay đồ mở rèm cửa ra, anh xuất hiện cùng với một bỏ trang phục Âu màu trắng vô cùng đẹp và lịch lãm,
Hình dáng anh mặt trang phục Âu này khiến Cố Hạ Phi mê mẩn, cũng khiến cho Trương Nhã Tịnh phải nhìn bằng con mắt khác từ anh,
Vì đây là một trong ba bộ mà cô tự tay thiết kế riêng cho cô, bộ nữ trang phục Âu của cô dâu cô rất chú tâm để vẽ và may rất kỹ càng, còn phần của chú rể vì là lúc đó cô khó chịu với anh, nên bộ chú rể không quá cầu kỳ, thế nhưng lúc này bộ đồ Diệp Ảnh Quân mặc lên quá chuẩn so với tưởng tượng của Trương Nhã Tịnh,
Jayson lúc này nhìn thấy Trương Nhã Tịnh cứ nhìn Diệp Ảnh Quân, anh ngay lập tức ghen tị mà dùng tay che mặt cô lại,

Còn Cố Hạ Phi lúc này cũng mê đắm nhìn anh, sau đó đến gần anh nhìn xung quanh rồi giả vờ chỉnh sửa lại cà vạt giúp anh mà vừa làm vừa mỉm cười,
Diệp Ảnh Quân thấy cô thích thú đến mỉm cười, anh liền đưa tay ôm lấy cô áp sát vào người anh, tay kia nâng lấy cằm cô kẻ hôn lên một cái nhẹ nhàng rồi cả hai cùng cười,
Cố Hạ Phi dùng mũi mình cạ vào mũi anh, sau đó cô liền trêu ghẹo anh mà khen, "Ngài hôm nay đẹp trai lắm đó thưa Diệp Tổng "
Diệp Ảnh Quân thích thú liền không thua cuộc mà chạm lấy đầu cô rồi nói, "Cảm ơn Bà Diệp phu nhân đã quá khen "
Nói xong cả hai tiếp tục nhìn nhau cười, ngay lúc này cặp đôi Trương Nhã Tịnh không chịu được sự sến súa của cả hai, Trương Nhã Tịnh liền tách hai người ra và bảo Cố Hạ Phi đến lượt vào thay đồ,
Cố Hạ Phi nghe xong liền mỉm cười gật đầu, rồi cùng với mọi người đi vào để thay bộ trang phục Âu của cô dâu mà Trương Nhã Tịnh tự hào nhất,.