Buổi gặp mặt đưa thiệp cưới trong quán cà phê cũng kết thúc vui vẻ, lúc này chỉ còn lại Trương Nhã Tịnh và Bạch Tuấn Lãng còn lại cùng cô,
Lúc này Cố Hạ Phi liền nhìn Bạch Tuấn Lãng nói, "Tiền bối cũng chiều rồi ạ, anh cứ về đi nhé "
Trương Nhã Tịnh nghe cô nói liền cũng gật đầu đồng tình, còn Bạch Tuấn Lãng lúc này đột nhiên lắc đầu, còn lịch sự còn lên tiếng mời cả hai đi ăn, coi như chúc mừng Cố Hạ Phi sắp kết hôn,
Lời mời của anh khiến cho Cố Hạ Phi vui mừng, duy chỉ có Trương Nhã Tịnh thì lại không muốn cô lấy cái tên họ Diệp đó, cô liền cau mày lầm bầm nói nhỏ, "Chúc mừng cái quái gì chứ, với cái tên chết tiệt đó, hắn thật sự không xứng với Phi Phi "
Lúc này Cố Hạ Phi nghe được thoáng qua từ miệng của Trương Nhã Tịnh, cô liền khoác lấy tay cô hỏi, "Nhã Tịnh, cậu nói gì vậy hả "
Trương Nhã Tịnh lúc này mới nhìn cô rồi lắc đầu lên tiếng,"Không có gì, mình đi thôi "
Cả ba người sau đó điều đến quán ăn, ăn một bữa no nê, lúc này Trương Nhã Tịnh không muốn về mà lôi kéo cô và Bạch Tuấn Lãng đến quán bar để uống một chút rượu để mừng cô sắp kết hôn,

Bạch Tuấn Lãng lúc này cũng muốn uống rượu để giải sầu hôm nay anh thật sự rất buồn, chính vì chuyện của cô vừa tuyên bố sẽ kết hôn nên tâm trạng của anh lúc ăn cùng cũng không một chút nào ra hồn,
Lúc đến quán bar anh thật sự uống rất nhiều rượu, lúc này Cố Hạ Phi nhìn thấy Anh biểu hiện rất lạ hơn bình thường, nên cô lập tức ngăn anh lại mà lên tiếng, "A Lãng, anh uống nhiều quá rồi, anh bị làm sao vậy "
Bạch Tuấn Lãng ánh mắt lim dim say nhìn cô thật lâu, sau đó nheo mày lên tiếng nói, "Anh hôm nay rất buồn, vì anh bị thất tình rồi "
Cố Hạ Phi lúc này bất ngờ khi nghe những lời anh vừa nói, cô thì không biết nên mới an ủi anh, "Anh đừng như vậy, anh phải mạnh mẽ theo đuổi người đó chứ "
Bạch Tuấn Lãng ánh mắt nhìn cô chằm chằm, sau đó anh mới thở mạnh lắc đầu buồn bã nói, Không được nữa rồi, vì cô ấy sắp kết hôn anh không còn cơ hội nữa "
Nghe những gì anh nói, người anh ấy yêu lại sắp kết hôn, cô lúc này cảm giác ánh mắt của anh rất lạ liền thắc mắc hỏi anh, "Ý anh là sao ạ "
Lúc này Bạch Tuấn Lãng anh liền ngẩn đầu lên nhìn cô với ánh mắt dịu dàng nói, "Phi Phi, người anh yêu bấy lâu nay chính là em, nhưng em lại sắp kết hôn rồi anh thật sự rất đau lòng "
Cố Hạ Phi nghe anh nói những lời này cô thật sự rất sốc, cô không ngờ người cô xem như anh lớp trên bấy lâu nay, lại yêu thầm cô,
Hoàn cảnh lúc này khiến cô rất ngượng ngùng mà lên tiếng nói, Tiền bối anh! "
Thật sự rượu say lời nói ra vào, Bạch Tuấn Lãng hôm nay uống rất say và bao nhiêu lời nói điều nói hết với cô, anh ôm cô thật chặt cùng với dáng vẻ đau lòng nói, "Phi Phi, dù em có kết hôn nhưng anh vẫn luôn theo dõi em, anh sẽ chờ đến khi em cần anh "
Bạch Tuấn Lãng nói xong, anh liền gục vào vai cô mà say thiếp đi, lúc này Cố Hạ Phi đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ này của anh,
Cô không ngờ anh ấy lại uống say và nói ra hết như vậy, thật sự cô rất cảm kích anh khi nghe những lời anh nói thích mình, nhưng cô lúc này hiện tại trong lòng đã yêu Diệp Ảnh Quân,

Kể từ ngày hôm đó, cô không hề nhìn thấy Bạch Tuấn Lãng liên lạc với mình nữa, nhưng hôm nay đột nhiên anh ấy suất hiện,
Hôm nay là ngày cô sẽ đi thử váy cưới, vì mấy ngày trước cô nghe được tin là Diệp Ảnh Quân đã đồng ý hôn nhân này,
Thế nhưng cô cũng thắc mắc là vì sao anh ta lại nhanh chóng đồng ý đến như vậy, thì hỏi ra mới biết Chu Huệ Di đã bỏ anh ra rời đi,
Cô lúc đó thật sự rất vui, nhưng niềm vui của cô rất kỳ lạ, dường như hôn nhân này rất ngượng ép đối với anh ta,
Và chính ngày hôm nay cũng vậy, khi cô đến thử váy cưới cùng với anh ta, cứ ngỡ mình sẽ vui khi mặc lên chiếc váy cưới xinh đẹp cho anh xem,
Thế nhưng anh ta hoàn toàn không đến, cô đi cùng với Trương Nhã Tịnh, cô ấy ngồi chờ với cô đến bực mình,
Khi nhận được tin nhắn từ trợ lý của anh ta bảo là không đến được, thật sự lời nói này cũng khiến cô hiểu sự việc là anh ta cố tình tránh né,
Dù vậy cô vẫn không từ bỏ, và cô quyết định tự mình sẽ thử váy cưới khi không có anh ta,
Diệp Ảnh Quân thì không đến, nhưng Bạch Tuấn Lãng thì đột nhiên lại xuất hiện bên trong tiệm đồ cưới này,

Lúc cô thay ra thì thấy anh đang đứng trước mặt mình, cô nhìn thấy anh liền bất ngờ mà mỉm cười,
Bạch Tuấn Lãng lúc này đột ngột nhìn thấy cô xuất hiện sau tấm vải, anh ấy bất ngờ khi nhìn thấy cô khoác lên chiếc váy cực lộng lẫy xinh đẹp cùng với nhan sắc cực phẩm của cô quả nhiên nhìn vào là một thiên thần đây mà,
Dáng vẻ của cô còn khiến Trương Nhã Tịnh phải say đắm mê mẩn đứng hình vài giây thì cô mới hô hoán lên tiếng, "Phi Phi, cậu thật sự đúng là một cực phẩm, cậu đẹp lắm "
Cố Hạ Phi nghe vậy mà xấu hổ ngượng ngùng, lúc này cô mới quay lại nhìn anh đang nhìn nhìn cô chằm chằm, cô mới dùng tay vẫy vẫy trước mặt anh mà kêu gọi, "Tiền bối à "
Cái kêu gọi của Cố Hạ Phi khiến anh giật mình trở lại hồn vía hiện tại, lúc này anh mới nhìn thẳng cô mỉm cười còn đưa tay ra dịu dàng nói, "Phi Phi hôm nay em thật sự rất đẹp, anh có thể nắm tay dìu dắt xuống xem gương được không "
Cố Hạ Phi lập tức mới tươi cười đưa tay ra cho anh nắm để xuống bật thiềm,.