Editor: Vi Vi
Tâm tình Tân Gia lúc này không cách nào hình dùng được, một mâm đồ ăn trước mắt nghe nói là có thể ăn, nhưng đối với một đóa hoa xinh đẹp như vậy, anh không cách nào xuống tay được.

XOO1: "Chủ bá, cái này.......!Đồ ăn, thật sự có thể ăn?"
Nhan Yên nhìn làn đạn* của một người xem, chớp chớp mắt: "Có thể ăn, khách quan có cần tiểu nữ thử trước đồ ăn?"
Làn đạn: ý chỉ cmt của người xem
XOO1: "Nga......"

Nhan Yên liền cầm lấy một đôi đũa, động tác ưu nhã gấp lên một chồi non rau dớn, chậm rãi để vào trong miệng nhẹ nhàng nhai nuốt, cuối cùng lộ ra nụ cười: "Còn đang ngon miệng, khách quan có muốn nếm thử?"
Tân Gia nhìn động tác Nhan Yên ăn xong, chính mình không nhịn được nuốt nước miếng, sau đó học theo cầm lên hay cây gậy nhỏ kia gắp đồ ăn, tiếp theo sự tình xấu hổ đã xảy ra.

Chiếc đũa không gắp được, làm sao bây giờ?
Tân Gia vẻ mặt mộng bức, rõ ràng khi nãy chủ bá cầm hay cây gậy nhỏ động tác nhẹ nhàng như vậy, vì cái gì hắn lại làm không được!? Thật không khoa học!
Thử nửa ngày vẫn không có kết quả, Tân Gia quyết định dùng tay.

Từ mâm bóc lên một miếng chồi non rau dớn, học chủ bá đưa vào miệng, sau đó......!Tân Gia không thể tưởng tượng được trừng lớn đôi mắt.

Đồ ăn ở trong miệng nở rộ vị ngọt thanh thúy, giống như một cỗ nước mát thấm vào yết hầu, khắp miệng ngọt thanh, còn có hương thơm của loại quả kỳ dị quanh quẩn ở khoang miệng, thật sự làm người ta nhớ mãi không thôi.

Tân Gia trực tiếp nuốt xuống, chưa bao giờ tiếp xúc qua hương vị này, nhất thời có chút muốn ngừng mà không được, anh không chút do dự tiếp tục duỗi tay vào mâm hoa rau dớn xinh đẹp kia.

Không gian kênh livestream nhất thời im lặng, Nhan Yên không khỏi sinh ra vài phần thấp thỏm, hiện giờ nguyên liệu cùng gia vị nấu án đều thật sự giới hạn, nàng đã cố gắng làm giống vị bản gốc của món ăn cũng trang trí thêm màu sắc cho món ăn thêm cảnh đẹp ý vui.


"Khách quan, có thích?"
Rốt cuộc bây giờ chỉ có một người xem, Nhan Yên rất để ý đánh giá của người xem này.

Tân Gia đã dùng tay bóc xong mâm đồ ăn, miệng không ngừng nhai, hoàn toàn không rãnh rỗi, nhưng nghe thấy tiếng của tiểu tỷ tỷ chủ bá, hắn vẫn vội vươn tay phát ra một làn đạn thật dài.

XOO1: "Hảo hảo hảo! Thật là ăn quá ngon! A a a! Ta chưa từng ăn món nào ngon đến như vậy, so với hương vị ống dinh dưỡng là ngon gấp ngàn lần!!!"
"Khách quan thích liền hảo,tiểu nữ lấy làm vinh hạnh." Nhan Yên nhẹ nhàng thở ra, xinh đẹp cười, nói: " Kế tiếp là món thứ hai, như cũ nguyên liệu chính là rau dớn."
XOO1: "Hảo hảo hảo! Đã gấp không chờ nổi muốn nếm thử món thứ hai của chủ bá!"
Nhan Yên khẽ gật đầu, bắt đầu xuống tay làm món thứ hai, rau luộc.

"Trong núi rau dại thuộc loại sơn trân*, rau dớn đặc biệt sơn trân vương.

Rau trộn, rau luộc lẫn xào, ba hương vị đều là sắc đẹp tiên hương." Nhan Yên một bên chọn mầm rau dớn, một bên khởi xướng một khúc nhạc, thấy một khói bếp nhỏ, còn có cá biệt xung gọi là ăn với cơm ca , nghe xong sẽ phi thường có hứng ăn uống.


"Cách làm món ăn thứ hai là nước sôi, ở đây vừa có nước muối đã nấu xong cùng với chồi non rau dớn đã chọn tốt.

Bởi vì rễ rau dớn có vị không ngon bằng chồi non, cho nên nguyên liệu chính của món này vẫn là chồi non rau dớn."
Nhan Yên đem chồi non đã chọn xong đặt ở một bên, chuẩn bị một cái muôi để vớt, sau đó đem rau đặt lên muôi, lại đem muôi để vào nồi nước muối đang sôi, khoảng nửa phút đem muôi vớt rau ra, bây giờ màu chồi non đã hơi thâm.

Nhưng vì đang nóng, mùi hương của đồ ăn thanh đạm bắt đầu phát ra, thơm nức mũi, phòng phát trực tiếp 6D tràn ngập hương vị chọc người thèm.

Tân Gia đã không chịu nổi tuyến nước bọt bị kích thích, nước miếng trong miệng không ngừng tứa ra.

Hương vị chồi non luộc này cùng với rau trộn khi này hình như có chút không giống nhau, món này tựa hồ thơm hơn!.