Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~
AThịt băm được băm nhuyễn thêm vào rượu tăng vị, nước tương tạo màu, bột ớt dậy mùi, lại thêm vào một ít thịt mỡ trộn đều.

Khâu chuẩn bị hoàn thành, nồi nước bỏ bì vào đã tan thành nước dùng.

Bởi vì hầm lâu làm rút bớt nước, nước dùng trở nên đặc sệt.


Nhan Yên dùng muỗng múc múc, thấy nấu đã đủ, liền đem nước dùng cất vào rương ướp lạnh.

Tiếp theo nàng lấy chày cán bột bắt đầu làm vỏ bánh bao.

Tỉ mỉ cán vỏ bánh bao mảnh khảnh tinh tế, giống như mặt trăng đêm khuya.

Khán giả cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc, chỉ là đồ ăn thôi mà, thế nhưng có thể làm đến cảnh đẹp ý vui như vậy sao?
"Tuy rằng hổng biết hương vị rốt cuộc sẽ như thế nào, nhưng nhìn về thấy nghệ thuật như thế, ta cũng nguyện ý nếm thử một chút!"
" Quả nhiên là chị đẹp lần này chuẩn bị tung đại chiêu, đã bắt đầu tưởng tượng tiểu long bao này sau khi làn ra sẽ có vị ngon thần thánh gì!"
"Chắc là hương vị cũng không khác lắm hai món mặn lần trước chủ bá làm nhỉ?"
"Có khả năng, dù gì cũng đều dùng đến thịt dị thú."
"Không được rồi.....Tưởng tượng đến vị thịt ta liền không nhịn được chảy nước miếng!"
"A a a! Mỗi lần xem tiểu tỷ tỷ phát sóng trực tiếp đều là màn tra tấn ngọt ngào lại thống khổ!"
...........!
Đinh một tiếng, nước dùng được làm lạnh đã đủ Nhan Yên liền lấy ra.

Nước dùng cũng không phải bị đông cứng, cho nen không có đóng băng, nhưng nước dùng vẫn được đong lại, hơn nữa núng nính núng ninh giống như thạch trái cây, nhìn có cảm giác mềm mại trong suốt.


Nhan Yên dùng dạo cắt nước dùng thành từng khối nhỏ, sau đó múc từng muỗng từng muỗng nhân đã chuẩn bị tốt vào phần vỏ bánh bao được cán thành trăng tròn trắng phao.

Khán giả chỉ nhìn thấy ngón tay Nhan Yên giống như cầm hoa, vỏ trăng tròn bỗng biến thành một nụ hoa xinh xắn.

"Vừa nãy có ai thấy tiểu tỷ tỷ làm như thế nào không? Chỉ cảm thấy mắt vừa chớp chớp một cái, đầu ngón tay tiểu tỷ tỷ liền nở ra một đóa hoa!"
"Đúng vậy! Đó chính là bánh bao nhỏ tiểu tỷ tỷ nói sao? Nhìn có vẻ không tồi, khá đẹp đó!"
Nhan Yên tốc độ cực nhanh đem bánh bao nhỏ đã nắn xong xếp thành từng hàng trên khay, mỗi một cái đều có nếp gấp giống như hoa, hơn nữa độ lớn nhỏ đều là như nhau.

Ước chừng làm gần mấy chục cái, Nhan Yên lấy ra khay lồng hấp, đem bốn cái bánh trên một xửng, sau đó chồng lên chín tầng bắt đầu hấp.
"Loại này gọi là lồng hấp, đồ ăn cổ đại cơ bản đều phải dùng đến lồng hấp, cho nên tiểu long bao cội nguồn liền gắn liền với công cụ này." Nhan Yên giải thích nói, "Đối với món tiểu long bao còn có tên cụ thể hơn, gọi là bánh bao nhân nước , nguyên do là do phần nhân của nó.

Khán giả xem đến ngây người.

"Khó trách văn hóa ẩm thực cổ đại ở tinh tế lại thất truyền, đồ ăn thôi mà đã phiền phức như vậy rồi...."
"Người ở trên khẳng định là chưa ăn qua đồ ăn như vậy, chỉ cần cậu nếm thử một lần thôi, liền cảm thấy có phiền đến cỡ nào cũng đáng giá!"
"Thật sự như vậy sao? Tiêu tốn nhiều công phu như thế chỉ vì lấp đầy đồ ăn vào bụng, còn không bằng ống dinh dưỡng đó?"
"Hy vọng chút nữa cậu có thể kiên định mà đi uống ống dinh dưỡng!"
Bình luận lại bắt đầu vấn đề ăn hay không ăn mà cãi cọ ùm lên.


Nhan Yên liền thừa dịp bắt đầu làm bánh bao phương bắc.

Bởi vì sử dụng chung một loại nhân, cho nên tốc độ lần này nhanh hơn nhiều.

Bánh bao phương bắc so với tiểu long bao lớn hơn rất nhiều, một cái to một cái nhỏ.

Sau khi làm xong liền lấy loại lồng hấp như cũ xếp lên chín tầng bắt đầu hấp.

Ước chừng mấy chục phút sau, tiểu long bao được lấy ra trước khỏi lồng hấp.

Nhan Yên vừa mở nắp xửng ra trong nháy mắt, bánh bao nhỏ trong suốt trắng nõn hiện ra trước mắt người xem, nước thịt cất giấu bên trong tỏa ra mùi hương nồng nàn lan tỏa khắp phòng phát sóng.

Ban đầu còn náo nhiệt tức khắc yên tĩnh như gà......