*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Vi Vi
"Nhan Yên....cái này của cậu là cái gì?"
Vick mắt trong mong nhìn chằm chằm hộp cơm trước mặt Nhan Yên, không tự chủ được hít hít, tròng mắt thiếu điều dính vào hộp cơm mê người trước mắt.

Nhan Yên dùng đôi đũa gắp một miếng bánh thịt ra, hào phóng đưa cho Vick, nói: "Đây là đồ ăn tự tớ làm, dùng nguyên liệu là thịt dị thú cùng dị thực, tớ đặt tên cho nó là bánh rau thịt, cách làm rất đơn giản, hương vị không tồi, nếm thử không?"

Nhan Yên vừa dứt lời, Vick liền khoa trương cắn một ngụm lớn khối bánh thịt rau, tiếp theo liền nhịn không được điên cùng nhai, miệng còn nói mơ hồ không rõ: "Ngao ngao ngao, ngon quá!!!!"
Nhan Yên nhìn không khỏi bật cười, quả thật là một thiếu niên, tính cách thẳng thắn đáng yêu, rất giống các sư môn của nàng, đều là những tiểu sư đệ tiểu sự muội tham ăn.


"Đừng có gấp, từ từ ăn, lại uống thêm một ngụm canh, đừng để nghẹn."
Nhan Yên lại mở hộp cơm dùng để giữ ấm canh, nháy mắt bùng nổ một mùi hương, dẫn tới ánh mắt bốn phía liên tiếp bắn lại đây.

Nàng múc một chén nhỏ đưa cho Vick, còn chưa kịp nuốt hết đồ ăn trong miệng xuống, liền bưng chén uống hết, sau đó trừng lớn mắt, không dám tin tưởng.

"Này.....Mấy cái này là gì thế? Như thế nào lại ăn ngon như vậy!!!"
Nhan Yên cũng gắp một cái bánh thịt rau ưu nhã cắn một miếng, nhai kỹ nuốt chậm sau đó mới chậm rãi nói: "Bánh thịt rau cùng canh viên thủy phí, có phải ăn rất ngon hay không?"
Vick điên cùng gật đầu, nhìn hộp cơm Nhan Yên càng thêm nóng bỏng.

"Tơ từ trước đến nay chưa ăn qua thứ gì ngon như vậy, nếu không....Tớ dùng ống dinh dưỡng cùng cậu đổi được không? Hay tinh tệ cũng được!"
Cậu vừa nói như vậy, các bạn học bốn phía đều ngo ngoe rục rịch.

Vick nhạy bén trừng mắt xung quanh, không nói hai lời, kéo Nhan Yên cầm hộp cơm chạy ra khỏi phòng học.

Nhan Yên:"..."

Tính tình thiếu niệ này thật hấp tấp.

Bọn họ vừa đi, các bạn học trong phòng hai mặt nhìn nhau sau đó sổi nổi hồi phục lại tinh thần.

"Ta đi! Tiểu tử kia cũng quá hố!"
"Ta cũng muốn hợp cơm của tiểu tỷ tỷ kia!"
"Ta còn chuẩn bị tinh tệ đã xong!"
"Hương vị vừa rồi thật là hảo hảo thơm a, ngửi xong ta đối với ống dinh dưỡng đều mất hứng thú!"
"Không được, tiểu tử kia quá khiến người ta ghét! Ta muốn đem mặt hắn đăng lên Tinh Võng!!!"
"+1....."
Vick lôi kéo Nhan Yên chạy tới một nơi tĩnh mịt đầy cỏ, nơi này có tầm nhìn rộng rãi, nếu có người tới nhất định thấy.

Nhan Yên vô ngữ nhìn Vick:"Tới nơi này làm gì?"
Vick đương nhiên nói:"Tới để ăn a!" Nói xong còn chỉ chỉ hộp cơm trên tay Nhan Yên.

Nhan Yên thở dài:"Vậy cũng không cần làm giống như ăn trộm..."

Vick trừng lớn mắt, làm như thật nói:"Cậu không phát hiện những người khi nãy đều như hổ rình mồi nhìn chằm chằm chúng ta sao, nếu không chạy, thứ ăn ngon như vậy khẳng định ăn không được!"
Nhan Yên chẳng thể nói gì.

Hai người ngồi trên mặt đất, cũng coi như trên mặt cỏ thưởng thức đồ ăn cũng phong nhã, Nhan Yên liền không nhiều lời, từ phía dưới hộp cơm rút ra ngăn đựng cơm để trên mặt cỏ, sau đó mới lấy đồ ăn ra.

Một đĩa bánh thịt rau, một đĩa rau trộn, một phần canh viên thủy phí.

Đây là ngày hôm qua sau khi livestream còn dư nguyên liệu lại nên đã làm.

Vick ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm đồ ăn, chỉ cảm thấy nước miếng đều chảy ra.

Đồ ăn như vậy, cậu đúng là lần đầu tiên thấy!.