Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi thấy sảnh tiệc do Nhan Yên vẽ ra, mọi người liền cảm thaya cách bày trí này cực kỳ đẹp mắt, đến lúc đó có khi có thể làm người nhìn lóe con mắt.

Tiếp theo chính là tên nhà hàng,
Nhan Yên nhớ thương đảo Hoa Diên, thế nên liền lấy tên là ‘Hoa Diên’.

Mel ủng hộ vô điều kiện, những người khác cũng không có ý kiến gì.

Đối với công tác tuyên truyền cho nhà hàng, Nhan Yên không hiểu rõ cho lắm.

Xét theo triều đại Chủng Hoa của nàng, hai chữ ‘Hoa Diên’ này chính là một chiêu bài sống, trên chốn giang hồ không ai là không biết, mỗi người ai nấy có thể ăn được một bữa yến hội của đảo Hoa Diên đều lấy làm tự hào.

Nhưng vì ở đây là tinh tế, tất nhiên cần phải quảng cáo tuyên truyền.

Lúc này, một người trầm mê Tinh Võng lâu năm trạch nữ Mel liền thể hiện trình độ của mình.

“Rất may là trên tay mình vẫn còn một số tuyệt chiêu hấp dẫn mắt nhìn đó!” Mel cười tủm tỉm bộ dạng cực kỳ tự tin, nhưng trong mắt Lorca lại cảm thấy long thể bất an.

“Cô nói tuyệt chiêu gì thế?” Windsor tò mò hỏi.

Phải biết rằng nhà hàng ảo ở thế giới có rất nhiều, trong vô vàn các loại quảng cáo tung ra tuyệt chiêu thu hút ánh nhìn của mọi người không phải là chuyện đơn giản.


Mel cười há há hai tiếng, mở thiết bị đầu cuối cá nhân, đưa ra một tấm hình ảo, “Thế nào, như vầy đã đủ hay chưa?”
Windsor và Nhan Yên vừa nhìn sang, liền thấy một dáng người đĩnh bạt cứng cáp.

Sắc mặt Lorca như nứt ra: “Em muốn anh đưa hình nguyên soái chẵng lẽ là tính đem đi quảng cáo sao?!”
Mel nhìn Lorca gầm gừ bình tình nói: “Đấu trường league quảng cáo không phải là dùng hình Chiến Thần đại đại sao, chúng ta cũng có thể dùng được! Đây còn là phiên bản đặc biệt nữa, không ít người thèm muốn, tới lúc khai trương đem ra tặng quà có số lượng, nhất định có thế kéo tới không ít người!”
Windsor bội phục nhìn Mel: “Đồ vật trân quý như vậy cô cũng đem ra được!” Trong giọng nói còn mang theo tiếc hận cực kỳ.

Mel giống như tìm được tri kỉ, tặng cho Windor ánh mắt ‘Người chị em của ta’.

“Tôi đây là vì tiểu tỷ tỷ mà ruột gan phèo phổi gì đều lôi ra hết đó!”
Lorca tức giận nói: “Người đưa cho em tấm hình này là anh đấy! Em có làm gì chứ!”
“Chúng ta là trao đổi qua lại, hơn nữa tấm hình độc nhất vô nhị này lại không thể làm của riêng, em cũng hy sinh rất lớn đó!” Mel vẻ mặt như cắt thịt xẻ máu Lorca nhìn đến nỗi hết lời để nói.

Nhan Yên lại một lần nữa thấy mặt của vị nguyên soái vạn người theo đuổi này, trong lòng nảy sinh ra chút tò mò.

Đây rốt cuộc là người như thế nào, sao lại có danh tiếng cao đến như thế?
Nhưng nhìn dáng vẻ bên ngoài như này, thật sự cũng đủ làm người ta chết mê rồi.

Nhan Yên hành tẩu giang hồ nhìn quen các giai nhân tuấn hiệp, hiếm khi bị bề ngoài ai đó mê hoặc, nhưng nhìn bộ dáng lạnh lùng sắc bén của vị nguyên soái này, đúng là một vẻ đẹp hiếm thấy.

Cuối cùng, Lorca vẫn không thể ngăn cản được Mel, sau khi quảng cáo phát đi, chờ tới lúc hắn trở lại quân doanh, có lẽ sẽ không dám đối diện trước gương mặt ấy lần nữa.

“Ba ngày sau, nhà hàng Hoa Diên liền khai trương, hay ngày này tiểu tỷ tỷ nhớ lên Tinh Võng mua nhiều nguyên liệu nấu ăn một chút nha!” Mel nhắc nhở nói.

Nhan Yên cười ra tiếng: “Tất nhiên, không biết ngoài tinh võng, còn nơi nào có thể mua được nguyên liệu không nhỉ?”
Windsor đột nhiên nhớ tới cái gì, nói với Nhan Yên: “Chủ thành thế giới bên ngoài đều có dã khu, là chỗ săn dị thú, Nhan Yên nếu có hứng thú, có thuê một nhóm lính đánh thuê đi săn dị thú hay dị thực, những cái đó chắc có thể làm nguyên liệu nấu ăn đó nhỉ?”
~~~~~~♡~~~~~~
Nhan Yên đang muốn mở miệng hỏi ‘Thế giới tinh tệ này thì ra cũng có dạng kiểu như đi săn bắn dị thú dị thực à?’
Nhưng lời nói trào đến cổ họng vẫn nhịn xuống, thường thức tinh tế nàng vẫn chưa hiểu hết, lúc này còn có khá nhiều người, mở miệng nói lại hỏi nhiều thứ kì lạ.

“Sally đi với em nhìn thử được không?” Nhan Yên thần sắc bình tĩnh hỏi.

Windsor tất nhiên là đồng ý.

Hill đối với chuyện đi săn dị thú cũng cảm thấy rất hứng thú, mở miệng liền nói: “Em cũng đi!”
Mel liếc mắt nhìn về hướng Hill, buồn bã nói: “Em trai nhỏ à, em đánh league tới đâu rồi nhỉ? Được mấy điểm rồi? Lên nhị giai chưa thế? Đừng có mà suốt ngày chỉ chơi chơi, đến đấu trường với anh Lorca đi, đừng trì hoãn nữa!”
Hill lập tức nói: “Chị Thanh Hoan không phải cũng không đến đấu trường league sao...”
“Chị ấy là bởi vì thắng nhiều quá nên bị cấm thi, em có bị cấm thi hong?”
Hill: “.....”
Mel nói: “Chờ khi anh hai trở về quân đội, không có ai chỉ nhóc đâu đó nhen!”
Hill: “.....”
Windsor thấy thế liền kéo theo Nhan Yên tạm biệt, rất nhanh liền rời đi.

Lorca thấy hai người đã đi, liền thương lượng hỏi: “Có thể đừng sử dụng hình ảnh nguyên soái đem đi quảng cáo được không?!”
Mel kiên quyết lắc đầu: “Không được! Đây là vì tiểu tỷ tỷ mà chuẩn bị để mời chào khách hàng.


Không phải em đã nói rồi sao, quân đoàn Ám Lưu của anh ít người đến như vậy, sao lại không dùng gương mặt uy tín của Chiên Thần đại đại mà chiêu mộ người đi chứ? Em đảm bảo vì hướng đến gương mặt của Chiên Thần đại đại, có vô số người nguyện nhảy vô dầu sôi biển lửa để gia nhập quân đoàn luôn đó!”
Lorca trợn trắng mắt: “Em nghĩ quân đoàn Ám Lưu là chỗ nào chứ, ai cũng thu nhận sao? Hơn nữa đó là trên chiến trường, đi được nhưng ai biết có thể về được hay không, nguyên soái là người thế nào chẵng lẽ em còn không biết? Anh ta là một người rất có khí phách nam nhi, người không bao giờ hy sinh cấp dưới của mình vì chuyện gì nhảm nhí.

Chịu trách nhiệm cho từng chiến sĩ chiến đấu vì liên minh!”
Mel im lặng, một lúc sau mới nói: “Em biết rồi.

Nếu như thế, vì quân đoàn Ám Lưu, Thanh Hoan....càng phải giữ lại nha!”
Lorca biểu cảm cứng lại, thần sắc không rõ.

Mel thở dài nói: “Em nói thật mà, năng lực của Nhan Yên đặc biệt như thế, toàn bộ liên minh bây giờ chưa chắc tìm ra được người có năng lực như thế, trọng điểm chính là còn làm ra đồ ăn có chứa cả giá trị năng lượng, tập đoàn SKY bây giờ không có động thái gì có lẽ là chưa phát hiện được giá trị thật sự của cô ấy, nhưng hào quang không giấu mãi được đâu.”
Ánh mắt Lorca âm trầm, hồi lâu sau mới nói: “Anh sẽ báo cáo nguyên soái, việc của Nhan yên bên này tạm thời giao cho em.”
Mel đáp: “Không thành vấn đề!”
......!
Sau khi Windsor cùng Nhan Yên rời khỏi đó, tất nhiên là đi đến dã khu của thế giới.

Trên đường đi Windsor phổ cập khoa học thế giới cho Nhan Yên.

Nguồn gốc của nơi này đến từ thế giới thực tế ảo mấy trăm năm trước, lúc ấy tinh tế đang trong giai đoạn khám phá vũ trụ, thế giới ảo mô phỏng lại các sinh vật không biết ở các tinh cầu không biết, cung cấp cho các chiến sĩ tinh tế tiến hành thực chiến ảo.

Sau này bởi vì hệ thống đầu não đã được hoàn thiện, thế giới dần dần được hình thành không khác gì thế giới chân thật cho nên gọi là thế giới thứ hai.

Đồng thời còn khai phá lĩnh vực tinh thần cùng lĩnh vực dị năng, có thể tăng cường rèn luyện tinh thần và dị năng khi bước vào thế giới.

Dã khu là khu vực nguy hiểm của tinh cầu được thế giới mô phỏng lại, tất cả các loài động thực vật tinh tế được biết đến đều được hoàn thiện vô cùng tỉ mỉ theo thói quen và đặc điểm tương ứng của của từng loài.

“Cũng có thể nói, dã khu chính là tinh cầu của các loài sinh vật động thực vật, cơ bản là không khác gì ngoài đời, trình độ nguy hiểm cũng ngang nhau, nhưng trong thế giới sau khi trọng thương sẽ không tử vong ngay lập tức, nếu bị thương nặng sẽ bị cưỡng chế rời khỏi, nhưng tinh thần nhất định sẽ có tổn thương, cho nên phải cực kỳ cẩn thận đấy!” Sau khi Windsor nói xong, còn nghiêm túc dặn dò kỹ lưỡng.

Nhan Yên đối với trình độ của tinh tế càng thêm kinh ngạc cảm thán, quả nhiên đây là một nơi mà nàng - người cổ đại có thể lý giải được, sự cách biệt giữa mấy ngàn năm, cảm giác sau này nghe được những chuyện thần kì gì cũng sẽ không cảm thấy quá bất ngờ nữa!
~~~~~~~♡~~~~~~
Hai người bước vào dã khu, Nhan Yên liền biết nơi này cũng giống với khu vực ngoại ô.

Windsor nói: “Mỗi dã khu điều sẽ có trạm điểm các lính đánh thuê, chỗ đó có thể dùng tinh tệ thuê các linh đánh thuê có kinh nghiệm dày dặn đi thăm dò dã khu.”
Nhan Yên nhìn theo hướng Windsor chỉ liền thấy một số tòa nhà, nơi ấy dòng người qua lại trong rất náo nhiệt.

“Chỉ có hai người chúng ta bước vào dã khu sẽ rất nguy hiểm, em có muốn thuê một đội lính đánh thuê không?” Windsor hỏi.

Nhan Yên tò mò hỏi: “bên trong Dã Khu nguy hiểm đến thế nào vậy?”
Windsor trả lời: “"Có tất cả các loại sinh vật hiện được biết đến trong dã khu.

Một số là vô hại, cũng sẽ có loại cực kỳ nguy hiểm.

Chúng được chia thành ba cấp độ tùy theo mức độ nguy hiểm.

Thực vật, nhưng giá trị rất trung bình, sẽ không trở thành mục tiêu của nhóm lính đánh thuê.

Khi đi sâu vào dã khu sẽ có các khu vực cảnh báo màu vàng và khu vực nguy cơ cao màu đỏ.


Nếu một hoặc hai người đi vào sẽ rất nguy hiểm.

có lẽ sẽ gặp phải một loài động vật có thói quen sống theo bầy đàn, rất có thể sẽ bị chết."
Cái gọi là ‘chết’ chính là tử vong trong thế giới, sẽ bị đầu não trí năng cưỡng chế ra ngoài thế giới.

Nhan Yên cảm thán trong lòng, người tinh tế thật biết chơi, ở thế giới là sẽ không chết được luôn! Tư vị cái chết còn được trải nghiệm nhiều lần nhưng lại không chết!
“Chúng ta là đến đây tìm nguyên liệu nấu ăn, qua bên kia kiếm một đội lính đánh thuê bảo vệ chúng ta vào dã khu nào!” Nhan Yên đối với động thực vật bên trong dã khu cảm thấy rất hứng thú, nàng lúc này rất muốn tận mắt chứng kiến những loài sinh vật chưa từng nhìn thấy đó.

“Được, chúng ta đến trạm điểm kiếm một đội.” Windsor quyết định, đưa Nhan Yên tới trạm điểm.

Tất cả các nhân viên ở đây đều là người máy, sau khi nhận được yêu cầu của Windsor đưa ra, người máy hình người rất nhanh liền đưa một đội người đến đây.

Cấu hình tiêu chuẩn của các đội lính đánh thuê thường là năm người.

Đội trưởng của đội lính đánh thuê này là một người cao lớn và vạm vỡ, khuôn mặt thô ráp và đôi mắt hổ sáng ngời có thần, tạo cho người ta cảm giác rất hung tợn.

Anh chàng vạm vỡ tự giới thiệu: “Xin chào cố chủ, id ở thế giới của tôi là Kurut, chiến sĩ dị năng cấp năm.”
“Waterl, dị năng giả hệ công kích cấp năm.”
Brude, công kích cấp năm.”
Chiris, dược sư.”
“Lilia, dị năng giả hệ phụ trợ cấp bốn.”
Sau khi đội lính đánh thuê giới thiệu liền quan sát hai người Windsor và Nhan Yên, đại khái là đang đợi cố chủ quyết định.

Windsor lúc yêu cầu là một đội lính đánh thuê có thâm niêm khám phá dã khu, lính đánh thuê đối chiến như Burde, ít nhất phải có 5 năm kinh nghiệm làm lính đánh thuê, là một tay già đời.

“Thế nào?” Windsor quay đầu hỏi ý kiến Nhan Yên.

Nhan Yên đánh giá từng người: “Sally quyết định là được.” Nàng liếc mắt một cái cảm thấy những người này không có nội tức, nhưng tinh khí lại không tệ, cũng không thể nói là không tốt.

Windsor thấy Nhan Yên không phản đối, liền đồng ý.

“Thù lao một ngày là năm vạn tinh tệ, khám phá liên tục hai ngày, có ý kiến gì không?”
Thù lao như thế cũng được xem là cao, nguy hiểm của lính đánh thuê ở thế giới còn an toàn hơn thế giới thực bên ngoài rất nhiều.

Hai bên làm việc rất vui vẻ, sau đó liền cùng nhau đi đến dã khu.

Lộ trình đi được đội trưởng Kurut đưa ra, suốt đường đi chỉ cần cố chủ yêu cầu, phải dốc hết sức lực mà hoàn thành..