Ngày cưới của Hoàng Đức và Tiểu Đào cuối cùng cũng diễn ra, sau bao ngày mong ngóng thì hai người đó đã chính thức trở thành vợ chồng trong sự chúc phúc của người thân và bạn bè.
-“ Ây hôm nay em trai chị chính thức làm chồng người ta rồi đó.

Hai đứa nhớ phải sống thật hạnh phúc nha!”
-“ Chị tôi cũng sớm lấy chồng đi nhé”
-“ Nhớ là không được bắt nạt bạn thân của chị nhé! Tiểu Đào à cậu phải sống thật hạnh phúc đó!!!”
-“ Mình chắc chắn sẽ là như thế....”
-“ Các cậu!!! mình cũng có chuyện muốn nói”-Hạ Cúc vui vẻ lên tiếng rồi giơ bên tay đeo nhẫn cầu hôn lên khiến ai lấy đều ngạc nhiên, há hốc mồm.
-“ Thật sao???? đúng là kim cương đó!”- Cô trố mắt thốt lên
-“ Chúc mừng cậu nha Hạ Cúc”- Tiểu Đào vui vẻ nói
-“ Cảm ơn các cậu!!!!”

vì Hoàng Đức và Tiểu Đào phải đi tiếp khách nên chỉ còn cô ở lại cùng Hạ Cúc.
-“ Hạ Cúc, nhớ là phải thật hạnh phúc đó nha!!!”
-“ Mình nhớ rồi...!cảm ơn cậu đã bên cạnh mình”
-“ Bọn mình là bạn thân mà!!!”
hai cô gái đang xúc động nhìn nhau thì Tiểu Đào gọi to:
-“ Hai cậu ra đây đi, mình ném hoa nè!!!”
đang xúc động mà nghe thấy thế cả cô và Hạ Cúc đều nhanh chân chạy ra phía sau Tiểu Đào,
-“ Một....hai....ba....”
-“ Chúc mừng Hạ Cúc bắt được rồi”
-“ Thế là Hạ Cúc sẽ là người kế tiếp chuẩn bị lấy chồng đó!!!”
-“ Như Hoa cậu cầm lấy đi, mình có hạnh phúc của riêng mình rồi giờ cậu nên tìm hạnh phúc riêng cho bản thân đi nhé!” -Hạ Cúc nhẹ nhàng nói.
-“ Cậu sợ mình ế sao?”
-“ Bạn mình không bao giờ ế được, mình mong cậu sớm tìm được hạnh phúc thôi!!!”
-“ Có khi mình lấy chồng trước cậu đó!!!”
-“ Mình luôn mong như thế!!! à cậu ở đây nhé mình đến chỗ Nhất Trung một lát, nghe nói Hàn Tổng cũng tham dự đó!”
-“ Ò mình biết rồi!!!”
Hạ Cúc vừa đi khỏi thì Hàn Đăng cũng nhìn thấy cô rồi từ từ tiến lại gần .
-“ Bắt được hoa cưới sao???”
-“ À, ờm là Hạ Cúc đưa nó cho tôi!!!”
-“ Cô có vấn đề gì sao?”

-“ Đâu có chứ, tôi vẫn bình thường mà...???”
-“ Cô cố tránh mặt tôi phải không?”
-“ Hàn Tổng suy nghĩ nhiều rồi đó, ai dà sao tôi lại phải tránh mặt anh kia chứ????”
vừa nói cô vừa cố cười gượng và tỏ ra bình thường nhất có thể.

Hôm nay phải nói là cô rất xinh đẹp trong bộ váy phù dâu màu trắng, cách trang điểm cũng tỷ mỉ hơn, vẻ đẹp thanh thuần ấy khiến tim anh bỗng loạn nhịp, anh lúng túng không biết nên nói gì thêm nữa.

Thấy tóc cô bị rơi xuống anh nhẹ nhàng dùng tay vén nhẹ tóc cô ra sau tai, hành động ấy khiến tim của cả hai như dừng lại.

Cô trợn tròn mắt nhìn anh, vì quá lúng túng nên anh rụt tay lại ngay sau đó.
-“ À ừm...!bạn gái anh không đi cùng hay sao???”
-“ Cô ấy có chút việc bận!”
đúng vậy dạo gần đây Nhược Hằng luôn kiếm cớ mệt hoặc bận gì đó, nhưng anh cũng chẳng mảy may nghi ngờ vì tất cả anh cũng chỉ muốn cô ta sống vui vẻ thoải mái vì công việc của anh rất bận thời gian dành cho cô ta cũng không được nhiều nên chỉ cần Nhược Hằng thích gì là anh đều đáp ứng ngay.


Nhưng anh đâu thể ngờ rằng cái cớ đó chỉ để cố che mắt anh mà thôi, có khi bây giờ cô ta đang lăn lộn trên giường cùng tên họ Mạc đó cũng nên.
Một lát sau Hoàng Đức mời mọi người đến chụp ảnh, cô vẫn cầm khư khư bó hoa cưới trên tay nhưng trùng hợp là thợ chụp hình lại sắp xếp cho anh đứng ngay cạnh cô, còn cô thì đứng kế bên cô dâu chú rể, bên cạnh nữa là Hạ Cúc và Giám đốc Kiều.

Dù ngại ngùng nhưng chắc cũng chẳng ai để ý nhiều nên cô cứ thế cười tươi nhất thôi.
-“ Chú rể à, đứng gần cô dâu một chút nữa đi!”- Thợ chụp hình lên tiếng nói to
Hoàng Đức thấy thế cũng xích gần lại Tiểu Đào
-“ Tôi không nói cậu! tôi nói chú rể kia mà???”
-“ Tôi không là chú rể thì ai???”
-“ Ồ ra vậy tôi tưởng anh chàng điển trai đang đứng cạnh cô gái cầm hoa kia là chú rể chứ?!!! hai người họ giống tướng phu thê lắm!!!”
cô ngạc nhiên quay sang nhìn anh “ what??? gì mà phu thê chứ có mà oan gia thì đúng!!!” cô chu mỏ tỏ vẻ phản bác nhưng thật sự chẳng hiểu sao khi nghe thợ chụp hình nói như vậy anh lại thấy trong lòng có chút vui....