Buổi chiều tại tập đoàn Hàn Thị, chiếc xe hơi sang trọng đậu trước sảnh, nhân viên đã đứng sẵn hai hàng dài để nghênh đón, đích thân Hàn Đăng đi đến mở cửa xe cho hai vị khách quý.
-“ Cảm ơn cậu!!!”
-“ Đây là vinh hạnh của tôi thưa ngài Robert và phu nhân!”
đoàn người đi vào nhân viên kính cẩn cúi đầu chào.
-“ Thật chu đáo!!!” - phu nhân Anna vui vẻ nói.
mọi thứ trong phòng họp đã chuẩn bị sẵn sàng, hai vị khách cũng đã ổn định chỗ ngồi, sự tiếp đón lần này họ rất hài lòng, điều quan trọng nữa là biểu hiện và mục tiêu chiến lược của công ty có làm thuyết phục chủ tịch tập đoàn trang sức không thôi.

Dù ngài Robert và phu nhân đều quý mến Hàn Đăng nhưng không vì vậy mà họ có thể dễ dàng đồng ý vì đây là sự hợp tác quan trọng nó ảnh hưởng đến bộ mặt của cả tập đoàn.
-“ Không để hai vị đợi lâu hơn nữa.

Chúng ta bắt đầu thôi!!!”
Cô lúc này đang run sợ đến toát cả mồ hôi vì tìm mãi mà vẫn không thấy bản thảo chiến lược của công ty đâu cả dù cô đã cẩn thận để nó trong tập tài liệu, dường như Hàn Đăng đã thấy được sự lúng túng của cô, trợ lý Lục cũng nhanh trí lấy bản thảo dự phòng ra để đưa cho ngài Robert và phu nhân xem xét được kĩ hơn nhưng đó là bản gốc còn bản sao cô cầm giờ lại không thấy đâu e rằng phần thuyết trình sẽ không thuận lợi mất.


Nghĩ một hồi cô đành liều một phen vậy, cô đứng dậy và dõng dạc nói.
-“ Thưa Chủ tịch Robert cùng phu nhân Anna, để hai vị hiểu rõ hơn về chiến lược lần này mời hai vị cùng ngước mắt lên màn hình ạ!”
nói xong cô nhanh chóng di chuyển đến gần màn hình lớn trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người trong phòng họp.

Tuy ngạc nhiên nhưng Hàn Đăng vẫn không hề ngăn cô lại.

Quả thực cô đã dẫn mọi người đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, đây là lần đầu cô thuyết trình trước đám đông nhưng lời lẽ của cô lại hết sức trôi trảy và có sự thuyết phục cao, không chỉ vậy cô còn thuyết trình bằng tiếng anh, âm điệu cô phát ra không khác gì người bản xứ, đây cũng là một điểm cộng rất lớn, hai vị khách cũng rất chăm chú và gật gù theo.

Cũng may là cô đã xem qua xem lại nhiều lần đến nỗi thuộc từng câu từng chữ trong đó luôn rồi.
Sau khi thuyết trình xong xuôi cô mới hoàn hồn khi mọi người vỗ tay rất lớn cả hai vị khách cũng không ngại tặng cô một tràng pháo tay kèm nụ cười thân thiện.

Bà Anna còn quay sang phía ngài Robert gật gù nói nhỏ điều gì đó.

Mặc dù anh rất không hài lòng về việc cô làm mất bản thảo nhưng anh không thể phủ nhận tài năng của cô.
-“ Sau khi xem qua chiến lược của tập đoàn Hàn Thị và màn thuyết trình vừa rồi, chúng tôi quyết định sẽ kí hợp đồng hợp tác với tập đoàn Hàn Thị trong vòng 3 năm tới, sau 3 năm nếu như nhận thấy sự phát triển đột phá của tập đoàn thì chúng tôi sẽ xem xét và kí kết hợp đồng dài hạn.”
-“ Thật sự rất cảm ơn ngài và phu nhân!”
-“ Không cần cảm ơn gì cả, lợi ích chung thôi, tôi hy vọng cả hai bên sẽ phát triển lớn mạnh hơn.”
-“ Nhất định là như vậy!”
-“ Cậu chuẩn bị sẵn hợp đồng chứ???” - Ngài Robert lém lỉnh hỏi.
-“ Nếu ngài muốn kí kết ngay bây giờ thì tôi đây luôn sẵn lòng!”
-“ Thật không hổ danh là Phó Chủ Tịch của Hàn Thị!!!”
-“ Cảm ơn ngài, sau khi kí kết tôi có thể mời ngài cùng phu nhân đi ăn tối được không??”
-“ Oh! thật tiếc quá chúng tôi đã đặt lịch bay để về nước vì công ty còn rất nhiều việc giải quyết, hẹn cậu một dịp khác vậy!!!”

-“ Thật tiếc quá nhưng tôi nghĩ sẽ có cơ hội thôi, cảm ơn hai vị rất nhiều!!!”
sau khi hợp đồng được kí kết, Chủ tịch Robert cùng phu nhân ra xe để đến sân bay, đang chuẩn bị vào xe thì tiếng cô gọi lớn.
-“ Khoan đã, chờ chút...”
anh cũng ngạc nhiên về hành động này của cô.
-“ Thứ lỗi cho tôi thưa phu nhân nhưng tôi có chút quà gửi tặng hai vị.

Tôi nghĩ sẽ thật tiếc nếu như hai vị chưa được thưởng thức nó, đây là món vịt quay Bắc Kinh nổi tiếng mà đích thân người nhà tôi làm và một ít bánh ngọt nữa ạ , hy vọng hai vị không chê”
-“ Sao cô biết tôi thích món này kia chứ???”- phu nhân Anna vui mừng nói.
-“ Hy vọng phu nhân sẽ thích!!!”
-“ Hàn Tổng anh có cô nhân viên vừa tài giỏi vừa chu đáo đó.

Cảm ơn cô gái nhiều nhé!! tôi rất vui, hy vọng một ngày nào đó sẽ gặp lại cô!!”
-“ Cảm ơn Phu nhân!”
-“ Được rồi lên xe thôi!!”
-“ Tạm biệt hai vị!!!”
chiếc xe sang trọng đi khỏi cô mới thở phào, không phải là cô biết vị phu nhân thích món đó mà đơn giản cô muốn họ thưởng thức được hương vị có một không hai mà thôi, coi như là một món quà quê hương vì căn bản họ có tất cả mọi thứ rồi nên cô chỉ biết làm như vậy, cũng may là Hạ Cúc đang phụ Vú Phương nướng bánh nên đã kịp thời mang đến cho cô.


Chưa kịp vui vẻ thì tiếng nói của anh cất lên khiến cô nổi da gà.
-“ Lên phòng gặp tôi!”
cô ỉu xìu lẽo đẽo đi phía sau vừa đóng cửa đi vào thì anh đã mắng cô xối xả.
-“ Tại sao cô lại vô trách nhiệm như thế, bản thảo quan trọng mà cũng làm mất được, sự chuyên nghiệp mà cô nói với tôi đây sao???”
-“ Nhưng hợp đồng .....”
-“ Đúng là hợp đồng đã được ký nhưng nếu hôm nay không thuận lợi được như thế thì cô nghĩ ai sẽ chịu trách nhiệm về tổn thất to lớn này???”
-“ Tôi xin lỗi thưa Hàn Tổng!!!”
-“ Không phải có một chút công lao trong hợp đồng lần này mà tôi dễ dàng bỏ qua cho cô đâu!”
-“ Đúng là tôi không tìm thấy bản thảo quan trọng là do tôi sơ xuất, tôi thật sự xin lỗi Hàn Tổng nhưng tôi cũng cố gắng hết sức rồi!”
-“ Được rồi! ra ngoài đi!!!”
thấy cô buồn bã như vậy tự nhiên anh thấy bối rối, còn cô thì cảm thấy vô cùng oan ức, rõ ràng cô đã bỏ bản thảo vào trong tập hồ sơ nhưng khi vào phòng họp lại mất tiêu, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng là lỗi ở cô nhưng không ngờ là anh lại tỏ thái độ như vậy.....