Hai ngày sau.

Nhóm ba người Tần Hải Đường tràn đầy tự tin đứng trước cửa để đợi nghênh đón khách.

Đồng Khả Nhạc nói thì thầm vào tai cô: "Đường Đường, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta khai trương, có khi nào sẽ không có mối làm ăn không?"Cái này tớ cũng không biết trước được!"Đạt Ý đứng từ xa nhìn lại, nói một cách chắc như đinh đóng cột: "Sẽ không có chuyện đó đâu!"Quả nhiên, chưa đầy một phút sau, người của Ô Ương Ương đã tụ tập đông đủ tại đây, mọi người chen chúc túm tụm lại vì sợ rằng sẽ không vào được, may mà có Đạt Ý cho nên Tần Hải Đường và Đồng Khả Nhạc mới tránh được việc bị người khác xô ngã.

Thời gian một buổi sáng trôi qua, ba người cùng thả mình trên chiếc ghế sô pha dài mềm mại để nghỉ ngơi.


"Đường Đường, thế này cũng quá nhiều người rồi, từ người già đến trẻ nhỏ, tầm tuổi nào cũng có đủ, nhưng nhu cầu của họ mỗi người mỗi khác, cứ rối loạn hết cả lên, nên làm như thế nào bây giờ? Chúng ta cũng sắp biến thành ma đến nơi rồi!""Đừng nói nữa, Khả Nhạc, tất cả những gì chúng ta gặp phải trong buổi sáng ngày hôm nay đều vô cùng kỳ lạ và khó hiểu.

Hai người cùng nhau quay đầu lại nhìn về phía Đạt Ý đang không nói gì.

Đạt Ý thành thực trả lời: "Sáng nay tôi có giúp ba ông lão bắt gà, đưa hai đứa trẻ đến trường học và còn giúp một bà lão đi mua trứng gà ở siêu thị nữa.

""Hahahahahahaha.

"Nhìn thấy biểu cảm xấu hổ của Đạt Ý, Đồng Khả Nhạc và Tần Hải Đường đã không nhịn được mà phá lên cười.


Nghĩ tới muôn kiểu chiêu trò trong ngày khai trương kinh doanh đầu tiên, ba cô gái lần lượt cười phá lên.

Có được kinh nghiệm từ lần này, ba người liền bàn bạc, cuối cùng kết luận rằng tấm biển và cách quảng cáo có vấn đề, vì thế mọi người mới tưởng rằng nơi đây là một văn phòng đường phố.

Bởi vậy, Tần Hải Đường đã đổi tên thành Gác Phong Thủy Như Ý.

Cứ tưởng rằng việc buôn bán sẽ có tiến triển hơn, không ngờ rằng mấy ngày tiếp theo, trừ những người hỏi đường ra thì đến một vị khách cũng không có.

.