Ngôn Thương Du mở mắt ra, hôm nay khá nhiều chuyện cần giải quyết nên không thể ngủ tiếp a chứ nếu bình thường thì nàng đã ngủ tới khi không ngủ được nữa mới thôi.

Thay một thân bạch lục y, cũng là cái bộ dạng phất phơ cà lơ hôm qua. Kêu tiểu nhị bưng nước vào, rửa mặt chuẩn bị xong xuôi, điểm nhẹ vài nét trên mặt đẻ tăng thêm vài phần anh khí. Ngôn Thương Du xuống dưới lầu nơi đại sảnh để dùng bữa sáng, sẵn tiện nghe xem nơi này có tin tức gì đáng giá không...

----------------  ----------------




"Công chúa, hôm nay hoàng thượng mở tiệc ăn mừng Phiêu kỵ đại tướng quân đại thắng trở về, người xem có nên đến sớm một chút không?"

"Không gấp."

Diệp Duẫn Âm nhàn nhạt trả lời, tay cầm bút cũng không dừng lại, tiếp tục họa bức thủy mặc kia.

Đại Thống quốc mỹ mạo toàn tài Tinh Hàm Đại công chúa, là nhi nữ được đương kim Kiến An hoàng đế cưng chiều thương yêu nhất. Đây là kết tinh tình yêu của hoàng đế với đương kim hoàng hậu Lưu thị, ngoài ra còn có một vị Nhị hoàng tử nữa. Kiến An đế con cái không nhiều, chỉ có bảy vị công chúa, chín vị hoàng tử, vậy nên vẫn chưa lập trữ.

Mà không thể không nói, Tinh Hàm công chúa từ nhỏ đã thiên tư thông minh, sau này bái một vị cao nhân nào đó xuất kinh tầm sư học đạo, năm mười lăm tuổi trở về đã khiến cả kinh đô ồn ào tuyển phò mã cho nàng. Chuyện này kéo dài tận đến khi nàng lên mười bảy cũng không có tiến triển. Hầu tử vương giả đến cầu hôn nhiều vô kể nhưng không ai thuận mắt Tinh Hàm. Điều này làm cả hoàng cung đau đầu.

Nữ nhi đã muộn tuổi cập kê, tư tưởng nhân sinh nam nhân hoàn mỹ đáng để nàng xem là phò mã vẫn chưa xuất hiện. Mắt phượng mày ngài, tư sắc như tiên, văn võ toàn tài, trở ngại lớn nhất chính là tính tình của nàng. Quá mức băng lãnh, cao ngạo, nhận được cái liếc mắt của nàng đã coi như là vinh dự, đúng vậy chính là vinh dự. Cái đặc danh Thiên niên băng sơn* (núi băng ngàn năm) của nàng cũng không ngoa a.


Nếu Tinh Hàm là nam hài thì cái trữ vị Thái tử kia đã chắc chắn thuộc về nàng từ lâu rồi. Con gái xinh đẹp đa tài đa nghệ chính là cái hãnh diện của phụ huynh nhưng quá tuổi chưa chồng cũng là nỗi lo a.

"Điện hạ, nên đi rồi." Vu Hoa bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.

"Ân, đi."

Vu Hoa là thiếp thân thị tỳ của Tinh Hàm, bên cạnh còn một người nữa là Vu Nhã. Thiếp thân thị vệ có Vu Phong, Vu Vũ. Đều là cao thủ thượng đẳng bậc nhất do chính Tinh Hàm từng cứu mạng rồi trợ cho một thân võ nghệ. Vu Hoa thiêng về hầu hạ, dịch dung, ứng xử các trường hợp, diễn kịch ở cái nơi hoàng cung này, lời nói sắc như lam. Vu Nhã nhìn người rất tinh, khinh công bậc nhất, thám thính, tình báo... Vu Phong Vu Vũ đều là nhận lệnh làm việc, Vu Phong trầm lắng im lặng nhưng Vu Vũ chính là cái nam nhân bát quái nhiều chuyện hơn cả nữ nhân, lây nhây ồn ào khó ai chịu nổi, chuyện loạn thất bát tao: nhà Lục thẩm mất con gà, con trai Trương thẩm đi kĩ viện, con heo nhà Cửu thúc đẻ bao nhiêu con đều biết sạch... Bốn kẻ này ở chung trừ Tinh Hàm ra chưa thấy ai chịu nổi. Nơi cung cấm bốn bề lạnh lẽo này, tuy không nói ra nhưng tứ Vu hiểu Tinh Hàm sớm coi họ là bằng hữu, hoặc có thể đúng hơn chính là thân nhân.

Một thân cung phục bạch y chỉ vàng thanh nhã lại đầy uy nghiêm nhẹ nhàng đi đến Lan Lăng điện, phía sau là Vu Hoa Vu Nhã.

Lần này hoàng đế ý tứ rất rõ ràng. Muốn Phiêu kỵ Đại tướng quân Trương Lư Ban làm Đại Phò mã của Tinh Hàm công chúa a. Trương Lư Ban có phụ thân là Đại nguyên soái Trương Thịnh, là một võ tướng lâu năm có nhiều công lao với triều đình. Lúc nhỏ từng gặp Tinh Hàm trong một lần lúc nhập cung, thế cư nhiên nhất kiến chung tình. Rồi hoàng đế lão cha ghi trong tiềm thức là hiền tế, rồi tin đồn cái gì thanh mai trúc mã gì gì đó làm cho cả kinh thành đều nói nàng và Trương Lư Ban là trời sinh một đôi.


Trương Lư Ban là một võ tướng trẻ tuổi, ngoài hai mươi ba đã lập được chiến công hiển hách. Vẻ ngoài cao lớn tuấn lãng khôi ngô, gia thế hiển hách nên nói Trương Lư Ban là cái lão công mà bao cô gái mơ ước.

Lần này hoàng đế bệ hạ không uống được chén rượu hiền tế này thì đừng hòng bỏ qua cho nàng...




*yêu yêu bae~ 🙆