- Ồ? Còn có phương pháp này?

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Luyện chế đan dược nhất phẩm, nếu không có thực tiễn nhiều năm, hắn biết mình không thể thành công. Luận đan thì khác, hắn nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán, chỉ cần có đầy đủ thư tịch, đầy đủ tri thức, việc học tập trở nên vô cùng đơn giản!

- Tuy phương pháp này đơn giản, nhưng cho dù là danh sư, bọn họ cũng tình nguyện học luyện đan chứ không muốn thực hiện!

Nhìn thấy hắn hưng phấn, Âu Dương Thành cắt lời, hắn lại lắc đầu.

- Tại sao?

Trương Huyền cảm thấy kỳ quái.

Chỉ cần thông qua lý luận là trở thành Luyện đan sư, vì sao phải học luyện đan? Tiêu tốn nhiều thời gian như vậy?

- Nói thật, bất cứ nghề nghiệp nào, không trải qua thực tiễn thì không thể hiểu rõ. Cho dù có học lý luận nhiều thế nào đi chăng nhưng chưa được thực tiễn chứng minh, không ai có thể bảo đảm nó chính xác! Cả Luyện đan sư cũng không thể, dựa vào tri thức đọc được trên sách mà biện luận với Luyện đan sư chân chính? Ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?

Âu Dương Thành nói.

- Chuyện này...

Trương Huyền gật đầu.

Tri thức trên giấy rất nông cạn, việc này cần bản thân phải tự trải qua! Đây là sự thật, cũng là chân lý.

Chỉ học lý luận, không trải qua thực tiễn, làm sao biết sai lầm hay chính xác? Mà chỉ cần một chút sai lầm cũng không thể luyện thành đan dược.

Sai một ly, đi ngàn dặm!

- Sau khi phương pháp luận đan xuất hiện, từ đó đã có không dưới ngàn vị danh sư tham gia tiến hành. Họ đều là những người tài giỏi phi phàm, hiểu rõ tri thức luyện đan hơn bất cứ vị Luyện đan sư chân chính nào. Đáng tiếc... sau khi luận đan, cứ lần lượt thất bại. Hơn một nghìn vị danh sư, người thành công không đủ một bàn tay!

Âu Dương Thành cảm thán.

- Không đủ một bàn tay?

Trương Huyền sợ hết hồn.

Một ngàn người nhưng chỉ có không đến năm người thành công? Xác suất này quá thấp!

- Đúng vậy. Lý luận khác xa thực tiễn, chính vì thế, tuy luận đan là phương pháp khảo hạch Luyện đan sư nhưng không có ai dám sử dụng, dần dần bị người ta quên lãng!

Âu Dương Thành lắc đầu.

Nói thì có vẻ luận đan dễ dàng hơn khảo hạch luyện đan, nhưng trên thực tế lại khó hơn nhiều.

Không trải qua thực tiễn, chỉ có lý luận suông, làm sao có thể thành công?

Nếu có thể nói lý luận không sai điểm nào, điều đó chứng tỏ thực tiễn của hắn cũng không hề kém.

Nếu như vậy, so với luận đan phiền phức, chi bằng khảo hạch luyện đan, như thế có phải đơn giản hơn nhiều không.

- Người khác làm không được... Ta làm được!

Không quan tâm đối phương thở dài, cảm xúc của Trương Huyền dâng trào, đôi mắt càng ngày càng sáng.

Luận đan, nó khó với người khác, lại đơn giản với hắn.

Trương Huyền nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán, có thể trực tiếp nhìn ra sai lầm và khuyết điểm. Lý luận đơn thuần không trải qua thực tiễn chứng minh, người khác không biết chính xác hay không, nhưng chỉ cần thư viện chiếu vào, tất cả sẽ rõ ràng!

Dùng nó luận đan với người khác tuyệt đối sẽ không thể phạm sai lầm, hắn khẳng định có thể ung dung qua ải!

- Nếu đã có phương pháp này, ta quyết định dùng luận đan khảo hạch Luyện đan sư!

Nghĩ tới đây, Trương Huyền không do dự quá lâu liền nói thẳng.

- Hả?

Vốn tưởng rằng nói nhiều như vậy sẽ khiến đối phương từ bỏ, nào ngờ hắn càng kiên định. Âu Dương Thành có chút bất lực:

- Ngươi có biết hậu quả khi luận đan thất bại là gì không?

- Hậu quả?

- Đúng vậy. Luận đan cần ít nhất mười Luyện đan sư tiến hành bàn luận. Những Luyện đan sư này, đều là người có thân phận địa vị cao quý. Nhiều Luyện đan sư tham gia như vậy, nếu không có một cái giá nào đó để trả, thì ai cũng muốn tiến hành luận đan thử xem sao, vậy bọn họ còn không bị làm mệt chết?

Âu Dương Thành nói:

- Bởi vậy, công hội có quy định, học đồ xin luận đan, thành công thì tốt, một khi thất bại, ít nhất phải bồi thường mười vạn đồng tiền vàng cho mỗi vị Luyện đan sư! Thứ hai, nhận một trăm sát thần côn trừng phạt! Thứ ba, trong vòng mười năm không cho phép khảo hạch Luyện đan sư lần thứ hai!

Trương Huyền líu lưỡi.

Trừng phạt nặng thật đó!

Luận đan cần ít nhất mười vị Luyện đan sư, bồi thường mỗi người mười vạn, nói cách khác chí ít cần một trăm vạn đồng tiền vàng.

Nhiều tiền như vậy, đối với một Luyện đan học đồ, đây là cái giá trên trời trong giá trên trời, chỉ sợ làm cả đời cũng không kiếm ra được!

Sát thần côn, đây là cách gọi của một loại trừng phạt, căn cứ tu vi khác nhau mà phóng thích uy lực khác nhau. Một trăm sát thần côn, cho dù với thực lực của mình, bị đánh xong cũng gần như tàn phế, không thể xuống giường trong một hai tháng.

Hình phạt thứ ba, nhân sinh có bao nhiêu mười năm? Không cho phép khảo hạch trong thời gian mười năm, tương đương rời xa đan dược mười năm, sau đó lại khảo hạch, như vậy há chẳng khác nào nằm mơ.

- Hậu quả rất nghiêm trọng, rất khó vượt qua, thế nên ít ai thử phương pháp này. Theo ta được biết, hơn mười vương quốc liền kề với Thiên Huyền quốc, suốt mấy trăm năm qua chưa từng có dạng khảo hạch này.Trong lời nói của Âu Dương Thành mang theo ý khuyên can:

- Thiên phú của ngươi tốt như vậy, ta thấy nên học tập luyện đan từng bước, không thích hợp luận đan!

- Ta đã quyết định, dự định tiến hành luận đan, kính xin Âu Dương đại sư hỗ trợ sắp xếp!

Trương Huyền quả quyết lắc đầu.

Đùa sao, luận đan là có thể trở thành Luyện đan sư, đương nhiên phải tiến hành.

Nếu không làm vậy, bảo hắn đi học luyện đan, không biết sẽ phí bao nhiêu thời gian.

Thời gian không kịp không nói, còn tiêu hao rất nhiều tinh lực!

- Hỗ trợ sắp xếp? Ngươi muốn.. tiến hành vào lúc này?

Âu Dương đại sư suýt ngã.

Ngươi vừa trở thành học đồ, còn không biết luyện đan là gì, còn muốn luận đan? Thật hay giả?

Xác định không nói đùa?

- Đúng vậy!

Trương Huyền gật đầu.

- Ngươi... biết nội dung luận đan không? Ngươi biết Luyện đan sư sẽ hỏi ngươi cái gì không? Vừa trở thành học đồ, lại chưa học tập có hệ thống, muốn luận đan...

Đỗ Mãn đứng gần đó không nói thành lời.

- Không phải ta được phép đi tới tàng thư khố sơ cấp sao? Những kiến thức chưa biết, ta có thể đến đó xem sao!

Nhìn thấy đối phương hỏi dồn dập như vậy, Trương Huyền giải thích.

- Xem?

Mấy người Đỗ Mãn, Âu Dương Thành suýt khóc.

Đại ca, ngươi còn biết đến đó xem ư!

Ngươi vừa thi đậu học đồ, còn chưa đi tới tàng thư khố, lại muốn tham gia khảo hạch luận đan, ngươi xác định không phải đang nói đùa?

Tàng thư khố chứa mấy chục vạn quyển thư tịch, không mất ba năm năm sẽ không đọc xong. Chân còn chưa bước vào đã muốn luận đan…

Là to gan hay đầu óc có vấn đề?

- Ừm, một lát nữa ta sẽ đi tàng thư khố đọc sách. Yên tâm đi, sẽ không lãng phí thời gian của mấy người đâu. Chuyện luận đan, có khả năng phải làm phiền hai vị rồi!

Trương Huyền nói.

- Một lát nữa đi đọc sách...

Mọi người chóng mặt.

Ngươi dự định lâm trận mới mài gươm?

Sách còn chưa đọc đã muốn luận đan?

Dám làm chuyện không có đầu óc như vậy, tên này làm cách nào thi đậu học đồ?

- Yên tâm đi, ta biết nặng nhẹ, không làm chuyện không nắm chắc, các ngươi cứ sắp xếp đi, ta cũng muốn đi đọc sách!

Trương Huyền nhìn thấy mọi người đứng ngơ ngác, không kìm được nói một câu.

- Biết nặng nhẹ?

- Không làm chuyện không nắm chắc?

Cái đầu ngươi ấy!

Ngươi biết lò luyện đan có hình dạng gì không? Ngươi biết đan dược hình tròn hay hình vuông? Biết Luyện đan sư tinh luyện dược liệu thế nào chứ?

Cái gì cũng không biết, lại muốn khảo hạch Luyện đan sư, còn tiến hành luận đan... Ngươi chắc chắn chứ?

- Được rồi!

Thấy hắn kiên trì, lại không thể khuyên can, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn nhìn nhau, hai người lắc đầu:

- Hiện tại ta đi sắp xếp, nhưng triệu tập nhiều Luyện đan sư như vậy cần tiêu tốn một ít thời gian. Chiều ngày mai sẽ tiến hành luận đan! Trong khoảng thời gian này, ngươi tốt nhất nên suy nghĩ kỹ càng, bằng không, một khi bắt đầu sẽ không thể cứu vãn!

- Ta hiểu!

Trương Huyền gật đầu, phất tay áo một cái, vẻ mặt đầy tự tin và chính khí. Đi về phía trước hai bước, đột nhiên xoay đầu lại:

- À, đúng rồi, tàng thư khố sơ đẳng ở đâu?

“...” Âu Dương Thành.

“...” Đỗ Mãn.

“...” Tôn Đào, Chu Hoa Hoa.