Miệng không nói gì, Sát Thân đao lại càng lúc càng hung hăng, đánh thẳng lên người ưng kia, khiến nó tru tréo liên hồi.Thanh quỷ cũng là kẻ xảo trá, nó không sợ Sát Thân đao nhưng xem ra đối phương có khá nhiều phù lục, thân thể mình đâu cứng cỏi như ưng yếu, nếu qua đó khéo lại bị hại trước.


Vì vậy nó hét lớn: “Nhị ca cố chống đỡ!”Nói đoạn, nó lao về phía Việt Tú Tú.Phải kiếm quả mềm mà ăn chứ.Chỉ chớp mắt, Việt Tú Tú và ưng yêu cùng gặp nạn.Việt Tú Tú cuống lên, thấy không địch nổi bèn móc một vật ra tế lên, đó là một hạt châu lấp lóe ngũ quang thập sắc, ánh sáng bùng lên, đã bọc cả huyết ma và thanh quỷ lại.Đây là một bảo vật hộ thân mà Công Tôn Dạ cho cô, không phải bảo bối tốt, chỉ có thể sử dụng một lần, thấy ánh sáng của bảo vật từ từ ảm đạm,Trương Liệt Cuồng rong lòng Việt Tú Tú cũng cực kỳ tiếc nuối, càng lúc càng căm tức Ninh Dạ, cứ như Ninh Dạ phải xả thân vì cô nàng.Ngay lúc này, rốt cuộc Ninh Dạ cũng dùng đòn sát thủ.Ba tấm Bạo Liệt phù liên tục, thêm bốn đòn Sát Tâm đao đánh lên người ưng yêu, cuối cùng cũng khiến nó chia năm xẻ bảy.Ngay sau đó Ninh Dạ đã lao tới, ra tay với con huyết ma.Huyết ma này giao chiến với Việt Tú Tú cả nửa ngày, cũng bị thương không nhẹ.Chỉ còn một con thanh quỷ, rốt cuộc Việt Tú Tú cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.Chỉ chốc lát sau trận chiến đã kết thúc, một yêu một ma một quỷ đều bị tiêu diệt.

Việt Tú Tú đánh tới mức tóc tai rối bời, trên người còn bị vài vết thương, ngược lại Ninh Dạ hoàn toàn không bị làm sao.Việt Tú Tú oán hận trừng mắt nhìn Ninh Dạ, cô nàng đang trách cứ Ninh Dạ ném thanh quỷ lại cho mình.Ninh Dạ chẳng buồn tính toán với Việt Tú Tú, tự mình đi tới thu hồi thi thể yưng yêu và huyết ma, yêu có yêu đan, ma có ma châu, tuy chiến lợi phẩm của tiểu yêu tiểu ma không đáng giá nhưng tốt xấu gì cũng bù đắp được tổn thất bùa chú của y.Bên kia Việt Tú Tú cũng thu hồi quỷ nguyên, đi tới nói: “Ít nhất cũng phải chia ta chút tiền lời của ngươi chứ? Nếu không có ta kiềm chế ngươi đã chẳng thành công.”Nếu không có ngươi, ông đây lôi thủ đoạn ẩn giấu ra, một mình diẹt ba kẻ này cũng chẳng thành vấn đề.

Quan trọng nhất, đây là nhiệm vụ của ngươi cơ mà!Thấy cô nàng này không biết điều như vậy, Ninh Dạ càng lúc càng căm ghét, nhưng y không muốn kết oán công khai, vì vậy chỉ đáp: “Sư muộn muốn thì ta cho là được.”Nói xong ném ma châu cho Việt Tú Tú, Việt Tú Tú cầm ma châu, vẫn không quên trừng mắt với Ninh Dạ.Thấy cô nàng như vậy, Ninh Dạ thầm cười lạnh.Nếu không phải Cổ Tuyền trấn là nhiệm vụ của Việt Tú Tú, nơi này lại có lắm phàm nhân, không khéo Ninh Dạ đã giết chết cô ta cho xong việc.


Đằng nào thì hễ là người của Hắc Bạch thần cung, vậy đều phải chết.Đúng lúc này, Ninh Dạ bỗng chú ý tới con sư tử đá bên cạnh.Con sư tử đá này được đặt trước phủ trong trấn, vốn không có chỗ nào thần kỳ, chỉ có điều vừa rồi máu tươi của huyết ma đã rơi trên đá.Ninh Dạ để ý là vì y phát hiện máu kia như được truyền vào sư tử đá.Thế này là sao? Ninh Dạ kinh ngạc nhìn lại, sau đó cảnh tượng khiến y ngạc nhiên hơn xuất hiện.Không ngờ y lại thấy con mắt của sư tử đá chuyển động một chút.Chỉ một chút thôi nhưng lại thành đối mặt với sư tử đá.


Khoảnh khắc đó, hai bên đều đờ ra một chút.Lúc này Ninh Dạ đã biết không ổn, y vội vàng lui lại.Cái lui này lại để lộ Việt Tú Tú.Chỉ thấy con sư tử đá kia đã mở rộng miệng cắn tới.“Quái vật?” Việt Tú Tú kinh hãi hét lớn.Nhân gian tứ hại, yêu ma quỷ quái.Trong đó yêu là cỏ cây chim thú biến thành, ma là từ Ma giới xâm nhập vào, quỷ là tử linh không tiêu tán, quái lại từ thiên địa khí vận, cực kỳ hiếm thấy, không ngờ hôm nay lại gặp một con ở đây.Thấy là một quái, Ninh Dạ đột nhiên hưng phấn hẳn lên.Y biết cơ duyên của mình là đây.Quái vật không chia cấp bậc, vì bất cứ vật thể gì cũng có thể thành quái, sư tử đá chỉ là vỏ ngoài, yếu tố then chốt là hạt nhân khiến vật phàm thành quái.Tiên môn gọi loại hạt nhân này là Dị Cực Chi Tinh.Cái gọi là dị, tức là khác với bình thường.Cái gọi là cực, là giới hạn của pháp tắc.Vì vậy quái vật còn gọi là quái dị.Lại có người nói bên trong Dị Tinh ẩn chứa pháp tắc đại đạo, thậm chí có năng lực vượt ra ngoài đại đạo, vì vậy Dị Tinh là bảo vật quý giá mà các tiên môn đều khao khát, có giá trị hơn quỷ nguyên yêu đan ma châu kia nhiều..