Thất hiệp toả ra tứ phương đi tìm bạch y nữ tử về, cho dù bây giờ nàng có quang minh lỗi lạc đi chăng nữa, việc nàng ta giao du qua lại với Nhất Yên Yên cũng đã là trái với đạo lý bình thường. Hồng Miêu và Lam Thố cùng đi về phía tây của Trương Gia Giới, Sa Lệ và Đại Bôn đi hướng bắc, Khiêu Khiêu Đậu Đậu đi hướng nam và Lục Nhi, Đạt Đạt đi hướng đông, tin chắc với lực lượng này sẽ nhanh chóng tìm ra.

Phía Tây Trương Gia Giới, tại một sơn động âm tối, có một nữ nhân mỹ mạo thanh thuần, lương khiết nằm ngủ say trên chiếc giường làm bằng băng, nàng ta khuôn mặt trắng toát trong chạy có một chút sức sống nào. Có tiếng bước chân tiến lại gần thân thể ấy, nhìn thật kỹ chính là hai nữ nhân, một người trung niên một người thiếu niên.

Tử y phu nhân cau mày, thương tâm vuốt ve khuôn mặt lạnh toát của nữ nhân đang ngủ say kia. Mỹ mạo này chính là Nhất Yên Yên còn nữ nhân nằm trên giường băng chính là nhi nữ của bà ta Nhất Yên Hoa. Cơ thể này của Hoa Nhi được tái tạo lại tờ Lục Sinh ngọc bởi vì sinh thời đây chính là nguyên thần của nàng, đây cũng chính là lý do Hắc Tiểu Cơ giao Lục Sinh ngọc cho Nhất Yên Yên.


Đêm hôm qua họ đã có một giao kèo với nhau, Hắc Tiểu Cơ đồng ý dùng hồi sinh chú, giúp Nhất Yên Hoa sống lại với điều kiện rằng Nhất Yên Yên sẽ trợ giúp thất hiệp trong cuộc chiếm với Dạ tộc và còn vì một nguyên cớ khác, bởi vì bạch y nữ tử thương cho tình mẫu tử của Nhất Yên Yên. Bà ta dù sao cũng chỉ là một người mẫu thân.!

Hắc Tiểu Cơ lấy một cánh hoa trên Tử Sa ngọc đấy chính là hồi sinh chú, cấm thuật của Phong Hoa kiếm pháp. Có điều để thực hiện hồi sinh chú phải có sự trao đổi, Hắc Tiểu Cơ đem một nửa tu vi của mình để độ cho Nhất Yên Hoa, làm điều kiện trao đổi để nàng ta có thể sống lại. Giờ đã điểm, Hắc Tiểu Cơ bắt đầu vận khí, trước khi bắt đầu nàng đã đặt một cây đèn ở bên cạnh Nhất Yên Hoa, cây đèn đó chính là điểm mấu chốt của hồi sinh chú, là một loại đèn dùng đề thu thập tinh khí, nguyên thần và hồn phách người đã khuất, tụ họp chúng về một nơi để giúp cho người đã khuất cãi tử hồi sinh, trong thời gian nàng dùng chú nhất định không thể bị quấy rầy, gì thế Nhất Yên Yên đều ở bên canh trừng nghiêm ngặt.


Hồng Miêu và Lam Thố đang dốc sức tìm kiếm, chợt Hồng Miêu nhìn thấy một ánh sáng kỳ quái toả ra từ hang động, chàng ta hiếu kỳ liền cùng Lam Thố đi đến xem tình hình. Vào sâu trong hang Hồng Miêu kinh ngạc nhìn thấy! Nhất Yên Yên và Tiểu Cơ đều ở đây. Chàng ta tiến thêm một bước liền có một con dao kề vào cổ y.

_ Các ngươi không được đi vào!_

_ Nhất Yên Yên, không được làm bậy!_. Lam Thố rút kiếm đe doạ bà ta bỏ con dao trên cổ bạch y thiếu hiệp xuống. Nhất Yên Yên từ từ buông dao, bà ta đưa hai người họ ra ngoài, bình tĩnh giải thích mọi chuyện. Vốn dĩ phải để đại công cáo thành rồi mới giải thịc với thất hiệp sau, nhưng tình hình bây giờ nếu không nói rõ ràng cho Hồng Miêu và Lam Thố biết thì việc dùng chú thuật sẽ không thành công.

_ Ực.._ Tiếng động phát ra từ trong hang, Nhất Yên Yên cùng Lam Thố và Hồng Miêu tức tốc chạy vào. Nhìn thấy Hắc Tiểu Cơ thổ huyết liền lo lắng chạy đến, bạch y nữ tử lấy lại phong độ lại tiếp tục vận khí, tử y phu nhân giang tay cản bước chân Hồng Miêu cùng lam y thiếu nữ bước vào.


_ Lập tức dừng chuyện này lại đi, Nhất Yên Yên bà có biết Cơ Nhi đang bị thương rất nặng không? Nếu muội ấy tiếp tục sẽ rất nguy hiểm!_ Với tư cách là một người ca ca Hồng Miêu không thể trơ mắt nhìn tiểu muội mình gặp nguy hiểm, y nhất mực xông vào, tử y phu nhân càng quyết liệt ngăn cản.

Dây dứt không xong câu chuyện, một bên tiến đến một bên ngăn cản, Hồng Miêu dù có mắng Nhất Yên Yên ích kỷ bà ta cũng mặc kệ. Bà ta hiểu cho nỗi lòng của Hồng Miêu nhưng ai sẽ thấu tâm sự của bà đây? Tử y phu nhân biết rõ Hắc Tiểu Coe bị thương vẫn ra sức giúp bà, tử y rất khâm phục khí phách đó. Chỉ có điều nếu bây giờ dừng lại việc niệm chú sẽ khiến, bạch y nữ tử kinh mạch không thông dẫn đến khí hư, đến lúc đó tính mạng cận kề ngưỡng cửa sinh tử sẽ càng nguy nan hơn.
_ Hồng Miêu không ổn rồi!_ Lam Thố cảm thấy điều bất an đã ra bên ngoài xem tình hình thật không ngờ như nàng dự cảm, toàn bộ khu vực ngoài hang động đều đã bị bao quanh, Dạ tộc kéo theo binh quyền rất lớn lần này không chỉ có mỗi Trư Tam Giới dẫn đầu, còn có thêm một người đàn ông mặc hoàng y đã vừa tuổi trung niên, đầu đội kim quan ánh mắt nghiêm nghị.

Cả ba người họ cùng nhau ra bên ngoài, người đàn ông kia Nhất Yên Yên vừa nhìn đã nhận ra là hảo đệ đệ thân tín Nhất Thiên, hôm nay đại giá quang lâm đích thân xuất chiến thì chắc chắn đã xảy chuyện lớn. Lam Thố nhanh trí bắn pháo hiệu triệu tập ngũ hiệp tới.

Nhất Thiên đem đội quân đến đây, một cách khôn khéo và lặng lẽ kẻ cả Hồng Miêu cùng lục hiệp ngày đêm theo sát Trương Gia Giới cũng không tài nào phát hiện ra, điểm này ông ta thật sự nên nhận được một lời khen lớn. Nhất Thiên đảo mắt nhìn về phía hang động thấy bóng dáng tử y phu nhân thân thuộc, cao giọng.
_ Tỷ tỷ, sao lại có nhã hứng bắt tay với một lũ ranh con chứ? Tỷ tỷ có phải đã lớn tuổi nên suy nghĩ không thông lú lẫn rồi chăng?_ Nhất Yên Yên nhìn xuống ban cho hắn một ánh nhìn khinh bỉ, bà ta vẫn đang suy đoán rốt cuộc ai lại báo tin cho Nhất Thiên đến đây?.

_ Phu nhân, bà thật sự quá hèn hạ lại định chơi trò đâm lén sau lưng Dạ tộc sao?_ Trư Tam Giới đứng sau Nhất Thiên, Nhất Yên Yên có chết cũng ngờ đến cuộc nói chuyên của bà ta và Hắc Tiểu Cơ đêm đó tất thảy đều đã bị Trư Tam Giới nghe thấy. Hoàng y nam nhân đó từ nhỏ theo Nhất Thiên kính hắn như phụ thân mình, xem Dạ tộc như nhà mình việc Nhất Yên Yên có ý định phản bội hắn không thể lượng thứ. Chỉ có điều hắn vẫn thắc mắc vì sao tử y phu nhân xưa nay trầm mặc, khôn ngoan, tại sao lại quyết quay đầu cắn Nhất Thiên một cái chứ..?
_ Trư Tam Giới, ngươi đừng có làm càng nơi đây là Trương Gia Giới ta nhất quyết không để bọn Dạ tộc các ngươi muốn tự ý làm loạn!_ Bạch y thiếu niên nghiêm giọng, nơi đây là nhà của chàng là nơi chôn cất cha của bạch y, Bạch Miêu đại hiệp đỉnh đỉnh đại danh. Trương Gia Giới cũng được xem là một chốn linh thiên, bọn tà ma không được diễu võ dương oai ở đây.

_ Hồng Miêu, muội đã báo tin cho mọi người biết, tin chắc không bao lâu nữa họ sẽ đến!_ Lam Thố thanh cao, khí phách của nàng cũng khiến cho Nhất Thiên cảm thấy nàng ta rất thú vị, một tiểu cô nương trẻ tuổi như vậy lại dám có khí phách áp đảo ông ta sao?.

Nhất Yên Yên là người trầm lặng nhất trong suốt cuộc nói chuyện, bà ta chỉ đang suy nghĩ đến con đường rút quân, vì sao ư? bà ta không hề sợ Nhất Thiên chỉ là đội quân của hắn quả thật rất hùng hậu, cộng với việc bà ta thấy được quân đoàn này đều là từ bậc trung đẳng trở lên. Ba hàng quân đầu tiên chính là thuộc cao thủ thượng đẳng của Dạ tộc. Quân số áp đào thất hiệp muốn thắng trận này rất khó, giả lại bây giờ bên trong hang động còn có Hắc Tiểu Cơ, hồi sinh chú không thể dừng lại ngay lúc này. Vì thế điều cần làm nhất bây giờ chính là vừa kéo dài được thời gian hoàn thành chú thuật, vừa tạo ra một đường thoát thân chu toàn.
_ Không cần phí thời gian nhiều lời, Tam Nhi gϊếŧ sạch chúng cho ta!_

Ông ta vừa dứt câu Trư Tam Giới cùng đám quân củ Dạ tộc đã lao đến, cuộc chiến nhann chóng trở nên căng thẳng vô cùng, Trư Tam Giới tung đòn rất hiểm độc tất cả đều nhắm vào thủ lĩnh thất hiệp, cả hai đã có một cuộc so tài không nhân nhượng, Lam

Thố tung vào đường kiếm pháp bọn binh lính tầm trung đã dần ngã gục còn chưa kể đến có sự hộ trợ của Nhất Yên Yên việc hạ đám quân thượng đằng chỉ là vấn đề thời gian và sức lực. Nhất Thiên cảm thấy sự bất lợi nghiêng về mình, ông ta đành phải chính tay ra chiêu, dùng khinh công lao đến cho Lam Thố, chặn đườn kiếm của nàng lại động tác nhanh nhạy khiến Lam Thố phải kinh ngạc, ông ta giữ chạy thanh Băng Phách kiếm, tay tụ khí tung một chưởng và bụng Lam Thố khiến nàng ra thân đập vào cửa đá trước hang động.
_ Lam Thố!!_

_ Đừng nhất tập trung như vậy chứ Trường Hồng kiếm chủ!_

Hồng Miêu trong thấy lam y kia bị thương liền sốt sắng lo lắng, nhưng chàng lại quên mất mình đang đối đầu với Trư Tam Giới. Hắn ta là người rất biết chớp lấy thời cơ và sơ hở của kẻ địch, nhận thấy Hồng Miêu có chút lơ là liền lập tức ra chiêu cũng may bạch y thiếu niên thân thủ nhanh nhẹn đã tiếp được chiêu thức đó nếu không cũng đã trọng thương. Nhất Thiên định tung chưởng pháp đánh lén Hồng Miêu nhưng kịp thời bị Nhất Yên Yên cản lại. Hắn ta không nhân nhượng với chính tỷ tỷ mình liền cùng tử y phu nhân giao đấu một trận. Vừa hay lúc đó ngũ hiệp cùng Lục Nhi xuất hiện, Đậu Đậu nhanh chân chạy đến chỗ Lam Thố trị thương cho nàng những người khác ra tay giúp đỡ Hồng Miêu và Nhất Yên Yên.
_ Lục Nhi còn ngây ra đó làm gì còn không mau giúp phụ thân đánh bại chúng._ Nhất Thiên gọi lục y nữ tử xưng phụ thân, khiến cho ai nấy cũng đều há hốc mồm, thì ra trước giờ Lục Nhi chính là gián điệp do Dạ tộc cài vào để truyền báo tin tức. Thảo nào mọi hành động của thất hiệp đều bị Dạ tộc theo dõi sát xao. Còn Lục Nhi lúc này có phần phân vân, nàng là bởi vì câu nói lúc trước đã từng với Hắc Tiểu Cơ đã bộc lộ, nàng rốt cuộc có muốn giúp phụ thân mình xưng bá? khiến sinh linh đồ than hay không?.

_ Đồ xảo trá!_ Thuỷ hoả côn ở trước mắt Lục Nhi còn chưa kịp né đá bị Đại Bôn đánh cho một gãy văng vào tận trong hang, Đại Bôn cùng Khiêu Khiêu chạy vào  quyết chiến với Lục Nhi một trận ác liệt.

Trương Gia Giới hôm nay mất đi sự tĩnh lặng vốn có, bây giờ ở đây đang có một trận chiến sinh tử quyết định kẻ thắng người bại cuộc. Nhất Thiên một mình đấu với ba tay kiếm và Nhất Yên Yên không hề nao núng, trái lại ông ta lại cảm thấy hào hứng hơn, còn Lam Thố và Hồng Miêu vẫn đang chuyên tâm giải quyết tên Trư Tam Giới điêu ngoa.
_ Chơi đùa với các ngươi đủ rồi, nghiêm túc lại thôi!_  Nhất Thiên lùi ra sau, tam hiệp và Nhất Yên Yên đã thủ sẵn thế tấn công, Nhất Thiên cười khẩy rồi rút thanh kiếm phía sau lưng mình ra.

Nhất Yên Yên sững sốt, lòng bất an giọng nói e dè _ Đại Thương kiếm!_ Nhất Yên Yên đưa tay đẩy mọi người lùi về phía sau bà ta, từ trong tay áo cũng đem ra một cây roi da có khắc chữ " Thương Lãnh".

_ Tỷ tỷ, Thương Lãnh roi là binh khí viễn cổ, xét về độ lợi hại Đại Thương kiếm và cây roi này quả thật khó phân thắng bại._

_ Tổ quy đã để lại lời răn dạy, Thương Lãnh chính là biểu dương của chính phái, còn Đại Thương chính là đại diện của tà niệm, chính phái sẽ luôn thắng tà niệm đệ đệ vậy thì sao lại có thể gọi là bất phân thắng bại._ Bà ta nói xong lời liền lao đến quả nhiên là Thương Lãnh roi có uy lực vô xong, khiến mặt đất nức mẻ, thật không dám tượng tưởng nổi nếu người thường bị dính đều vừa rồi, chỉ e thân xác còn toàn thây.
Đại Thương kiếm của Nhất Thiện cũng lợi hại không kém có thể cảng được đòn vừa rồi của Nhất Yên Yên. Bên trong hang động Lục Nhi đang thừa sống bán chết vì đòn đánh quá mạnh của thuỷ hoả côn vốn vì công lực của nàng ta không cao, lãnh trọn một đòn chí mạng như vậy còn sống đã là rất may mắn, Đại Bôn ghét nhất là thể loại gián điệp vì vậy ra tay quả thật không có sự nhân nhượng.

Khiêu Khiêu và Đại Bôn đuổi theo Lục Nhi và sâu trong hang động, mới bất ngờ khi nhìn thấy bạch y nữ tử đang tịnh tâm vận khí, thái độ bất biến dù cho ngoài kia có xảy ra biết bâu nhiêu sóng gió.  Đối diện nàng ta chính là nữ nhân nằm trên giường băng, lần này thần sắc của nữ nhân đó đã tốt hơn hẳn, da vẻ đã có chút hồng hào không còn trắng toát. Hắc Tiểu Cơ đã dặn tử y phu nhân một điều, hồi sinh chú niệm được nữa canh giờ sẽ là thời điểm quyết định sự thành công hay thất bại, bây giờ đã đến thời gian giới nghiêm của chú thuật, Hắc Tiểu Cơ đang rất tập trung hết mức có thể.
_ Tiểu Cơ...tỷ mau cứu ta với!_ Lục Nhi đến gần bạch y nữ tử đang tịnh tâm, thảm thiết cầu xin.

_ Tiểu nhân ngươi phải lãnh hậu quả!_ Định tung thêm một đòn công, lần mày Khiêu Khiêu ngăn chặn kịp thời.

_ Đại Bôn khoan hãy nóng vội! Chúng ta không nên gϊếŧ ả ta ở đây!_. Khiêu Khiêu đã kịp cứu Lục Nhi một mạng, với sự khôn ngoan của mình y đã đề xuất thay vì gϊếŧ nàng ta vô cớ chi bằng bắt trói nàng ta lại cũng có thể dùng đó để uy hiếp Nhất Thiên. Lục Nhi đứng ở ngay sau Hắc Tiểu Cơ ngoan cố không chịu khuất phục, Đại Bôn thật sự mất kiên nhẫn, Đại Bôn phi lao nhanh đến đã đụng trúng Hắc Tiểu Cơ khiến khí tụ quay nàng ta chuyển dời, sắc mặt của bạch y nữ tử cũng dần xấu đi, điều này thu hút Khiêu Khiêu hiếu kỳ đến xem.

Lục Nhi chạy đến chỗ chiếc giường băng, Đại Bôn phi đến tung một cước  lại hụt mất người, nhưng thật không ngờ lại dính vào chiếc đèn khiến nói rơi xuống vỡ tan tành.
_ Ực...Ư_ Luồng khí tụ quanh hang động biến mất, vòng bảo vệ quanh Hắc Tiểu Cơ tiêu tàn, nàng ta vỡ khí thổ quyết, còn thị thương rất nghiêm trọng là nội thương, sắc mặt tái nhợt, cả cơ thể đau nhói, nàng ta yếu ớt nhìn xem lý do vì sao khiến chú thuật của nàng không thành. _ Hồn Niệm đăng của ta._ Nàng ta trơ mắt nhìn công sức của nhìn tiêu tàn, từ trong chiếc đèn đó nhả ra một làn khói trắng, không ổn đó chính là nguyên thần hồn phách của Nhất Yên Hoa, nàng ta dù yếu ớt nhưng vẫn ráng gồng gượng chạy theo làn khói đó.

_ Rốt cuộc có chuyện gì vậy?_ Khiêu Khiêu hoang mang, chợt thân thể nữ nhân kia phát sáng, ánh sáng mạnh đến trá mắt người khác, rồi thân thể đó hoá thành một viên ngọc, đó chính là Lục Sinh ngọc!! Khiêu Khiêu nhanh chóng cằm lấy rồi cùng Đại Bôn chạy ra ngoài đuổi theo bạch y nữ tử.