Lạc Di vừa tan học trở về, theo bản năng ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, giống như là hiện lên một luồng ánh sáng trắng, giấc mộng tối hôm qua lại được nhớ lại, suýt nữa quên mất một điểm, đó là nữ chính trùng sinh.

Cô ta biết rõ mỗi điểm quan trọng, biết trước vận mệnh của mỗi người.

Như vậy thì vấn đề đến rồi, cô bị lừa bán cô ta cũng biết trước, nhưng mà lại mặc kệ chỉ ngồi nhìn thôi?Hay là, cô ta âm thầm giờ trò quỷ?Nghĩ đến đây, Lạc Di không tự chủ được mà run run một chút, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, giống như nhìn thấy sinh vậy đáng sợ nhất thế gian, quay đầu bèn chạy mất, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Cứu với, có yêu quái.

Đám người: “…” Này thì ngại quá, đã nói là chị em tình cảm mà?Thế này rõ ràng là dáng vẻ kinh sợ, là chuyện gì đã xảy ra? Lạc Xuân Mai thật sự đối xử với Lạc Di tốt như vậy sao?Không thể không làm cho người ta nghi ngờ.


Khuôn mặt dịu dàng tươi cười của Lạc Xuân Mai cứng đờ, lại giở trò gì thế không biết? Thật ghê tởm.

Hôm nay đến phiên nhà Lạc Quốc Vinh làm việc nhà, Ngô Tiểu Thanh nhận được nguyên liệu nấu ăn từ tay mẹ chồng, nấu một nồi cơm gạo thô, món ăn là cá kho củi, cá cắt miếng xào lăn, cộng thêm khoai tây, cải thảo non, đậu giác, củ cải, bên mép nồi sắt dán đầy bánh bột ngô, cả một nồi to đùng.

Mùi thơm dần dần bốc lên, Ngô Tiểu Thanh không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, thật là thơm quá.

Toàn bộ quá trình bà cụ Lạc đều ở bên cạnh nhìn chằm chằm, không cho phép bà ăn vụng một miếng nào hết, trông coi như cai tù vậy.


Nhưng mà hôm nay tâm trạng của Ngô Tiểu Thanh rất tốt, khóe miệng khẽ nhếch lên, còn khẽ ngâm nga, không nhìn đến sự tồn tại của mẹ chồng.

Bà cụ Lạc có chút khó hiểu, nhà thằng ba là một đám vô dụng, có thể có chuyện tốt gì chứ?Nhưng mà bà cụ không thích Ngô Tiểu Thanh, không thèm hỏi nhiều một câu.

Làm đồ ăn xong, bà cụ Lạc khóa cửa phòng bếp lại, đề phòng lại có chuyện không may xảy ra.

Bà cụ Lạc bắt đầu chia đồ ăn, nhặt hết thịt cá ra, đặt hơn một nửa vào bát của Lạc Xuân Mai và hai đứa cháu trai sinh đôi, còn non nửa còn lại thì cho con trai cả và bản thân bà cụ.

Đầu cá cho nhà anh hai, đuôi cá cho nhà Lạc Quốc Vinh, đều là xương cả, về phần những rau dưa nấu chung trong đó thì tùy tiện chia cho những người khác, con dâu thì cứ trộn canh ăn với cơm thôi.

.