“Ai vậy?" Bên trong truyền đến giọng nói của một người phụ nữ,

Diệp Phong nói: “Dì Hương Như, cháu là Diệp Phong, Đại sư nương nhờ cháu đến thăm dì”

“Đến đây."

Diệp Phong vừa dứt lời thì cửa mở ra, đứng trước cửa là một người phụ nữ trưởng thành dung mạo cực kỳ xinh đẹp.

Diệp Phong nhìn thấy người này, ngẩn người, người phụ nữ trước mắt rất trẻ, da thịt trắng nõn non minh, dáng người thướt tha quyến rũ.

Diệp Phong nói: “Xin lỗi, đi nhầm nhà.”

Nói xong định quay đầu đi.

“Đừng đi, không phải cậu đến tìm tôi sao?”

Không ngờ người phụ nữ này kéo tay của Diệp Phong không cho hắn đi.

“Hả?” Nghe vậy Diệp Phong ngẩn người. “Cô là dì Hương Như?”


Diệp Phong kinh ngạc đánh giá người phụ nữ này, không thể tin được.

Người phụ nữ mỉm cười nói: “Đúng vậy, tôi chính là Lý Hương Như”

“Thật sự là dì Hương Như?”

Diệp Phong gãi đầu, nói: “Thật sự không nhìn ra”

Đại sư nương nói dì Hương Như khoảng 37 tuổi, nhưng người phụ nữ trước mắt mới chỉ 27-28 tuổi, làn da được bảo dưỡng rất tốt, vô cùng mịn màng!

Cho nên Diệp Phong mới nghi ngờ đi nhầm nhà!

Nhìn cũng quá trẻ rồi.

Đại sư nương còn nói dì Hương Như đã từng sinh con.

Nhưng nhìn bộ dáng này đâu giống từng sinh con?


Diệp Phong cảm thán: “Dì Hương Như, nhìn dì trẻ thật đấy. “

Quả nhiên là đồ đệ do Nguyệt Vũ dạy, miệng thật ngọt.”

“Tiểu Phong, vào đi!”

Nói xong Lý Hương Như kéo Diệp Phong vào phòng khách.

“Đứa nhỏ này, mười mấy năm không gặp, lớn lên vừa cao vừa đẹp trail”

Lý Hương Như kích động vuốt khuôn mặt của Diệp Phong, xoa bóp giống như xoa trẻ con.

“Khi còn nhỏ dì còn từng bế cháu, bây giờ đã lớn vậy rồi, dì thật sự không dám nhận!”

Đột nhiên phía sau vang lên tiếng quát: “Tên dê xôm, cút xa mẹ của tôi ra!” “Tôi đánh chết anh!”

Diệp Phong giật mình.

Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một thiếu nữ dáng người cao. gầy mặc đồ thể dục đang cầm chổi đập về phía mình.

Thiếu nữ khoảng 18-19 tuổi, mái tóc dài đen nhánh xõa tung, dung mạo xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo như tượng điêu khắc, làm người không bắt bẻ được chút tỳ vết nào.

Nhưng khuôn mặt xinh đẹp này đang tức giận, hiển nhiên hiểu lầm gì đó.

Lý Hương Như vội vàng nói: “Ninh Ninh, dừng tay, cậu ấy không phải người xấu, cậu ấy là anh Diệp Phong của con”