Thật không thể tin được! Đó là những gì mà Rerlyn có thể nghĩ được khi thấy được hai cô gái ở trước tầm mắt mình này, không, nói đúng hơn là chỉ có mỗi mình cô gái tóc trắng có gương mặt lạnh lùng mà thôi, còn người có tóc lam còn lại thì gần như bị bỏ qua.

Theo phía sau Rerlyn, Venlla, người gần như có cảm giác khó chịu với lời của người dân làng khi xem nó chỉ là một lời bịa đặt để lừa gạt lãnh chúa của mình, cũng có một vẻ giống tương tự như vậy, ngơ ngác nhìn lấy cô gái tóc trắng dài đang đứng dưới mặt nước ở phía biển.

- Các...

Rerlyn trước đó đã nghĩ sẽ thể hiện ra bộ dạng quý tộc của mình với hai cô gái mình muốn gặp, nhưng giờ thì chỉ có thể cứng cả miệng lại, tay siết chặt lấy cương ngựa dừng nó lại, gần như không thể phát ra được tiếng nào vì bị cô gái kia hút hồn.

Thấy hai người đó, cô gái đó, không ai khác chính là Lilianna lạnh lùng đưa đôi mắt đỏ của mình quét qua Rerlyn và Venlla. Thật dễ dàng, cô liền nhận ra hai người này chính là một quý tộc và một hậu cần đi hộ tống phía sau.

Thật phiền phức.

Lilianna nghĩ. Lilianna nghĩ như vậy vì cũng đoán ra được lý do tại sao một quý tộc lại xuất hiện ở đây. Trước đó cô còn nghĩ, một quý tộc tự cao sẽ biết tự trọng khi nhận ra cô có ý từ chối bằng cách chạy trốn, nhưng bây giờ lại không thể ngờ được. Không những không khiến hắn bỏ cuộc, cô còn làm cho hắn phải mò đến tận cửa.

Là quý tộc?

Với kinh nghiệm mà mình có, Chise thật dễ nhận ra hai người đến có một chính là quý tộc. Sau đó, cô liền đưa mắt sang nhìn Lilianna, người hiện tại đang bị nhìn chằm chằm vào bởi bốn con mắt của hai thằng đực. Nhanh như một tia chớp, Chise giống như bộc phát tinh thần bảo về tài sản của mình, cô chạy ngay đến chắn trước mặt Lilianna lấp đi những ánh mắt kia đang săm soi bảo vật của mình.

Lilianna thấy Chise phản ứng như vậy cũng không có ý định phản đối, thậm chí còn muốn đem mình dùng Chise che chắn lại. Bởi trước mắt cô lúc này chính là hai gã đang ông đang nhìn mình một cách đấm đuối. Có cho là mình ở quá khứ hay tương lai hiện tại, Lilianna đều cảm thấy không thể khoẻ được với những ánh mắt đó. Bởi vì cô biết mình vẫn còn là nam, sẽ chẳng thể nào chịu nổi cái cảnh bị nhìn như một cô gái đẹp như vậy được.

Mình biết ngay cũng có vấn đề mà.

Lilianna đứng sau Chise khó chịu suy nghĩ. Cô thật hối hận khi hiện tại mọi giọt máu của mình đều bị để lại trên bãi biển cả, không thể nào ngay lập tức che đi diện mạo hiện tại lại. Đồng thời, Lilianna cũng biết không thể nào mà cứ cắn ngón tay lấy máu dùng ngay được, như vậy nhất định sẽ khiến Chise bất ngờ, rồi sẽ lại tăng thêm một Juliet thứ hai nữa thì rất là đau khổ.

Trong hai ngày qua, Lilianna cũng dần xem Chise những một người bạn mới, nên cô rất khó lòng mà chấp nhận được cái chuyện Chise lại run rẩy hay đối xử với mình như bề trên được. Ít nhất bây giờ, Lilianna biết còn chưa thể nào tiếc lộ ra được. Hoặc có khi đến lúc cả chia tay chuyện đó cũng sẽ không thể xảy ra, vì Lilianna muốn trong mắt Chise mình phải thật bình thường, giống như một người quen qua đường vậy.

- Các vị là ai? Tại sao lại nhìn bạn tôi chằm chằm như vậy?

Dù Lilianna đã bị mình che đi rồi, nhưng những đôi mắt kia vẫn không hề dời đi, điều đó đã khiến Chise cảm thấy khó chịu mà lên tiếng, mặc kệ cô có xác định kia là quý tộc đi chăng nữa.

Từ khi còn nhỏ đến giờ, cô được đào tạo cũng không phải là để chơi, mà nó là để giết những kẻ còn có địa vị cao hơn quý tộc như thế này nhiều. Chính vì điều đó, Chise mới không hề có cảm giác gì đó tôn kính đối với vị quý tộc trước mắt này. Nói đúng hơn thì thậm chí nếu đó là kẻ thù, cô sẽ lập tức giết chết mà không chớp mắt lấy một cái.

Trước câu hỏi của Chise. Rerlyn cũng dần tỉnh táo lại, mặc cho hình bóng của Lilianna, một cô gái tóc trắng đẹp đến mức vô lý chỉ cần nhìn một lần thì đã in sâu không thể phai nổi trong não mình.

Sau đó, Rerlyn giống như làm theo bản năng của quý tộc. Anh xuống ngựa bằng một cách trang nhã nhất, bước đi nhịp nhàng tiến ra chỗ Chise cùng Lilianna, trong một tâm trạng không thể nén nổi kích động.

Năm nay thì Rerlyn đã hai lăm rồi, từ năm hai mươi đến nay thì anh đã bận quá nhiều việc nên không có nổi thời gian kiếm được một ý chung nhân. Nhưng giờ thì lại khác, chỉ cần một cái liếc nhìn Lilianna, đối với anh thì cứ như tiếng sét ái tình đánh trúng vậy, Rerlyn quyết định chọn Lilianna mà không còn nghĩ đến chuyện khác được nữa vào lúc này.

- Này anh làm gì đấy? Đừng lại đi.

Thấy Rerlyn tiếng đến gần, Chise cảm thấy khó chịu lên tiếng cảnh báo khi tay đặt ở chui kiếm. Tuy nhiên, Rerlyn lại không tỏ ra lo sợ điều đó khi anh biết mình là một quý tộc. Mà là một quý tộc thì chỉ cần nói ra một cái, một dân thường như Chise sẽ tự mình cung kính. Rerlyn đã nghĩ như vậy với một nụ cười chắc chắn và bước đến bắt đầu tự giới thiệu mình.

- Hân hạnh được giới thiệu với cô, tên ta là Rerlyn Wayver, lãnh chúa của vùng đất này Hyuton này.

- Ta bao anh dừng lại.

Roẹt!

Nhưng mặc kệ anh có giới thiệu thế nào, Chise chỉ cảm thấy anh đang khiến cho Lilianna phía sau cô cảm thấy sợ hãi, nên đã không kiềm nén được sát khí rút kiếm, mặc kệ Rerlyn có là ai cứ đưa thẳng đến cổ anh để ngăn lại.

- ...

Rerlyn bị Chise làm vậy cũng bất ngờ, anh tiếp tục đi định thử Chise nhưng lưỡi kiếm đã không hề nhích đi hay run lên dù nó đã chỉa thẳng vào da của anh thì mới dừng lại, bởi vì chắc chắn được rằng mình tiến đến nữa là sẽ gặp vấn đề.

Nhưng Rerlyn cũng không tài nào tin được rằng lại có người dám đối diện với mình như thế này. Từ khi còn nhỏ cho đến nay, anh chưa bao giờ phải gặp qua cái tình trạng mà có một thường dân nào không xem trọng mình cả.

Thấy Rerlyn bị chỉa kiếm như vậy, Venlla ở ngoài xa cũng hoảng hồn tỉnh lại từ sự kinh ngạc bởi sắc đẹp của Lilianna, rút kiếm lao đến với ý định bảo vệ lãnh chúa của mình. Tuy nhiên ngay khi anh vừa chạy đến, Rerlyn lại đưa tay với ý dừng lại.

Chise cũng chưa phải là có ý xúc phạm đến anh, chẳng qua việc cô đang làm là để bảo vệ cô bạn gái siêu xinh đẹp ở phía sau lưng mà thôi. Vì nhan sắc của Lilianna, Rerlyn cũng có thể hiểu và chấp nhận bỏ qua một cách thật dễ dàng cho Chise. Bởi vì, trong đầu anh lúc này không muốn có một cảch nào đó xấu diễn ra, để rồi ý chung nhân mà anh nhìn trúng lại sợ hãi với mình.

- Lãnh chúa...

- Không sao, Venlla, ngươi lùi ra đi. Cô gái này cũng không có ý hại ta. Nếu không ở tầm này thì ta cũng đã chết chắc rồi.

Venlla là hiệp sĩ đã thề trung thành với Rerlyn nên dù anh có sắp chết thì mệnh lên vẫn là tuyệt đối. Venlla đã bước lùi về sau lại, nhưng thanh kiếm không hề đút vào bao, mà cầm ở thế sẵn sàng bất cứ lúc nào để tham chiến nếu như Chise có ý định hại Rerlyn, còn đôi mắt thì không hề rời đi khỏi gương mặt của Chise.

Đối với ánh mắt đó, Chise cũng coi thường. Phải biết trên thế giới này kỹ năng chiến đấu được chia ra làm năm cảnh giới. Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại cấp, thánh cấp và thần cấp. Từ một đến hai là sơ cấp, hai đến bốn là trung cấp, năm là cao cấp, sáu là đại cấp, bảy đến tám là thánh cấp, chín đến mươi là thần cấp.

Dù nhìn Chise trông còn trẻ chỉ mới mười sáu, nhưng cô hiện tại chính là một trong những thánh kiếm của nhân loại khi mang trong mình kỹ năng kiếm thuật cấp 8, chưa bao giờ được công khai và cô đủ mạnh để khinh thường những ai dùng kiếm có kỹ năng thấp hơn mình.

Mà phải biết rằng thánh kiếm trên thế giới này cũng chỉ có mười ba người, ai cũng có một địa vị cao ngang một vị vua, nên nếu Chise muốn, cô thậm chí chẳng cần phải xem bất cứ ai ra gì.

- Thật ra ta đến đây không có ý xấu. Không biết quý danh của hai người là gì?

Rerlyn bị Chise nghìm gắt gao bằng đôi mắt của mình nên anh đành phải lùi lại một chút, để nở một nụ cười đầy đẹp mắt ôn hoà, như muốn thể hiện rằng mình đến đây không phải có ý xấu giống như lời nói.

Nhưng mặc kệ anh có cười đẹp đến thế nào, đôi mắt của Chise vẫn không giảm đi một chút sát khí nào, khi cô nhận ra rằng kẻ trước này đang có ý nhắm đến Lilianna. Trong khi nói chuyện với cô, kẻ trước mắt tự xưng là lãnh chúa của nơi này, đã không hề có ý nhìn cô, mà lại liên tục lia đến phía sau lưng cô.

Bầu không khí sau đó có chút yên tĩnh khi Chise không thèm cho Rerlyn mặt mũi mà chỉ yên lặng đưa kiếm đứng đó. Cứ như rằng Rerlyn mà nhích dù chỉ một bước đến gần Lilianna, cô sẽ không nương tay mà giết ngay.

- Ngươi!

Bùm! Roẹt!!!

Venlla thấy Chise đang hỗn lão với Rerlyn thì có ý tức giận lên tiếng. Nhưng ngay tức khắc, một luồng khí đáng sợ đã tràng ra từ Chise, đi kèm theo một luồng kiếm khí cực kì đáng sợ sượt ngang qua Venlla, chỉ một chút nữa thì đã đem ông chia ra làm hai.

- ...

- ...

Cô gái này không đơn giản.

Chỉ một luồng khí tùy tiện đã có thể suýt giết chết một cao cấp kiếm sư, Rerlyn và Venlla đều phải âm thầm nuốt một ngụm nước bọt trong lòng vì cảm thấy sợ hãi.

Trước đó Rerlyn còn nghĩ Chise còn trẻ nên kỹ năng sẽ chưa luyện đến đâu, nhưng giờ thì lại khác, anh có cảm giác sợ hãi với một người như vậy. Không chỉ anh, đến Venlla cũng đã đánh giá Chise kiểu đó, nhưng giờ phải nhận ra rằng đẳng cấp giữa mình và cô không nằm cùng một bề mặt.

Tay cầm kiếm của Venlla trước đó còn kiên cường giờ thì đã run lên. Với sức mạnh này của Chise, ông biết rằng dù mình có cố gắng thì cũng nhất định sẽ chịu chết chung mà thôi.

Các cấp của kỹ năng đều sẽ có một sự khác biệt nhất định giữa trời và vực, như sơ cấp không thể nào đánh lại trung cấp vậy. Bây giờ Venlla tự nhận mình là một kiếm sư cao cấp, nhưng Chise lại áp chế một cách dễ dàng như vậy chứng tỏ cô trong đầu Venlla ít nhất cũng phải là Đại kiếm sư.

Còn trẻ như vậy mà đã là Đại kiếm sư. Không lẽ người phía sau cô ta là một người quan trọng?

Với sắc đẹp của Lilianna, cùng một người có kỹ năng kiếm thuật cao như Chise, Venlla rất dễ dàng nghĩ đến chuyện Lilianna thật ra không phải là một người bình thường, còn Chise sẽ giống như mình đều là những người bảo vệ cho chủ nhân khi gặp nguy hiểm.

Nhưng Venlla lại không nhớ rằng, trong thông tin mà mình điều tra ra được, Chise trước đó không lâu chỉ là một cô gái thôn nữ sống chúng với một gia đình mở quán ăn nhỏ trong thành phố, cách đây không lâu đã gặp bi kịch cháy nhà tất cả đều chết trừ cô.

Đây cũng một phần là vì Venlla đã bị sức mạnh của Chise làm ấn tưởng, và không thể tài nào đem hai người này gộp chung lại với nhau. Cho Venlla nghĩ, ông cũng nhất định sẽ không tin Chise đó chính là Chise của hiện tại, mà sẽ đem nó đổi thừa sang một ai đó có khả năng đủ cao để làm giả được thông tin này ra.

K-Không lẽ cô gái phía sau cũng là quý tộc? Mình có phải quá thô lỗ rồi không?

Venlla nghĩ, Rerlyn cũng không khác xa bao nhiêu. Nhưng không phải là sợ hãi Chise như Venlla, Rerlyn lại lo cho sự xuất hiện của mình có phải quá khiếm nhã hay không. Trong giới quý tộc, làm gì có kiểu con trai nào tự dưng lại nhìn chằm chằm vào một cô gái rồi xông đến như một kẻ khát tình như anh? Cho nên, Rerlyn mới cảm giác như mình đã phạm sai lầm ở chuyện này.

Không chỉ thế, khi Rerlyn nghĩ đến những lời nói cũng bộ dạng như quý tộc đối với thường dân trước đó của mình, Rerlyn lại càng lo lắng hơn không biết có phải đã ghi điểm xấu với Lilianna rồi hay không.

Nhưng ai lại sẽ đi rổi hơi nghĩ đến điều mà anh nghĩ, Lilianna ở phía sau lưng Chise đang đang nghĩ không biết làm thế nào để đối phó với tình trạng lúc này. Lilianna biết bây giờ có chuyện cô chạy thật nhanh về lụm lại đồ của mình để che đi gương mặt thì cũng đã muộn. Chuyện bị thấy đối với cô như khúc cây bị chặt đi rồi vậy, nó sẽ không bao giờ trở lại như cũ, cho nên Lilianna biết rằng cho dù mình có che mặt đi, những người này cũng sẽ vấn như cũ mà si mê mình mà thôi. Cô muốn tìm ra một biện pháp nào đó tốt hơn để dừng cái chuyện điện rồ đó lại.

Biết mình đã phạm sai lầm, Rerlyn không có ý dùng quyền lực của mình để tiếp cận nữa. Lần này, anh quyết định lùi lại vài bước, giữ đủ khoảng cách an toàn có thể giao tiếp để cố gắng lấy lại điểm mà mình đã mất trước khi lại mở lời lần nữa.

- Cho ta xin lỗi vì hành động khiếm nhã của mình vừa rồi. Ta không biết rằng cô là một quý tộc và đã quá ấn tượng với vẻ đẹp tuyệt với của cô cho nên đã làm ra những hành động không đúng.

Rerlyn lần này không có ý định để ý đến Chise nữa vì xác định cô là một hầu cận, nên chuyển hẳn sang nói với Lilianna bằng một giọng thanh thoát ổn định nhất mà mình có thể nói ra.

- Không biết cô có thể cho ta thêm một cơ hội nữa để được hỏi quý danh của cô được không?

Quý tộc? Mình? Lại bị hiểu lầm nữa sao?

Lilianna núp phía sau của Chise bắt đầu tự hỏi khi Rerlyn nói xong.

Bắt đầu từ ngày được tái sinh đến giờ, cô cứ y như rằng gặp người sẽ lại bị hiểu lầm không lý do. Cho nên sau khi bị hiểu lầm nhiều như vậy, Lilianna cũng dần bắt đầu không còn muốn để tâm đến nữa. Cái cách cô đang hỏi mình cũng chính là giống như đang tự giễu với bản thân mình, chỉ vì tái sinh xong thì đã quá xinh đẹp nó mới ra như thế này.

Được rồi, thế giới này nó đã muốn mình như vậy thì mình sẽ làm vậy cho nó xem! Đằng nào thì cũng không còn cách nào khác vào lúc này. Tên này nhất định là kẻ quý tộc mà đã mời mình khi trước. Bây giờ mình sẽ làm cho hắn phải từ bỏ!

Trong khi đang có những suy nghĩ như vậy trong đầu, Lilianna từ phía sau Chise quyết định lên tiếng, bằng cái chất giọng dễ nghe của mình.

- Tên tôi ư? Tên tôi là Lilianna Vamila một quý tộc đang đi ngao du.

Quả nhiên à.

Lời Lilianna vừa phát ra, Rerlyn và Venlla liền âm thầm cảm khái trong đầu. Nêu như Lilianna nói mình không phải quý tộc, cả hai mới không tin đó là sự thật, nhưng giờ cô đã thừa nhận thì không cần phải nghi ngờ gì nữa, cả hai có chết cũng sẽ tin sái cổ.

Không chỉ họ, Chise đang bảo vệ Lilianna cũng nhiếu mày cảm thấy không đúng lắm. Qua ngữ khí của Lilianna giới thiệu tên, Chise cảm nhận thấy được sự lưu loát giống như quý tộc mà không hề bị gò bó, tựa như đó mới chính là tên họ thật của Lilianna vậy, còn cái danh Lilianna chỉ là giả vờ mà thôi.

Cái việc làm Chise nghi ngờ này cũng chính là đến từ những gì Lilianna đã làm, trước đó thì cô có thể bỏ qua do bị Lilianna làm xáo trộn đủ thứ và lợi dụng tình cảm của cô, nhưng giờ nếu để ý lại kỹ Chise mới thấy nó như việc Lilianna đang cố dồn ép cô và đánh trống lãng vậy, từ đầu đến cuối gần như Chise không thể nào biết được Lilianna là ai, từ đâu đến.

Chise cũng biết cả hai mới quen nhau thì chưa tìm hiểu được gì nhiều, nhưng từ cách mà Lilianna luôn thể hiện, cách sống, cho là Lilianna có nói học qua sách, bằng kinh nghiệm phân biệt được học của mình, Chise dám chắc rằng sẽ không có một thường dân nào sẽ tự nhiên như Lilianna khi giả vờ với một quý tộc khác rồi xem họ ngang hàng với bản thân.

Nhưng mọi sự hiểu lầm đó của Chise cũng hoàn toàn là sai hết. Bởi vì mọi sự tự nhiên của Lilianna đều bắt nguồn từ chính sự vô cảm của cô, không chỉ vậy còn đến cả từ cái thế giới bình đẳng mà Lilianna đã sống nữa. Ở đó thì quyền bình đẳng giữa nhau với nhau đã ở mức bị xem là luật lệ, cho nên việc Lilianna có coi một quý tộc tại thế giới này như một người ngang hàng vơi mình cũng là chuyện tất nhiên. Riêng việc Lilianna có thể giới thiệu họ tên của mình một cách trôi chảy, đối với cô thế giới này không có họ mới là kì quặc.

- Cảm ơn ngài vì đã khen tôi xinh đẹp, nhưng chuyện ngài đánh chủ ý lên tôi thì đừng nghĩ đến nữa, tôi không thể có ý định với một người như ngài được.

Lilianna đã không biết vì sự giới thiệu của mình mà lại khiến Chise đã không để tâm đến vấn đề thân phận nữa, lúc này lại dấy lên vẫn tiếp tục dùng lời lẽ như biết chắc được Rerlyn đang có ý gì với mình là lạnh nhạt nói ra.

Việc cô từ chối với Rerlyn chẳng khác gì đang dáng lên một án từ cho tình cảm vừa mới chớp nở của anh. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi khi nghe được lời lẽ của Lilianna, Rerlyn đã chết đứng luôn tại chỗ với cái đầu trống rỗng cùng lòng ngực đau quặng của kẻ thất tình.

Đối với một người còn chưa yêu lần nào như Rerlyn cứ như bi kịch vậy, anh không tài nào tin được rằng mối tình đầu của mình nó sẽ cứ kết thúc chóng vách đến nhường này. Thậm chí việc gây ấn tượng còn chưa diễn ra thì nó đã bị từ chối một cách hết sức thẳng thắng.

Lilianna thậm chí chưa dừng lại chỉ như vậy, mà cô còn cố gắng dẹp