Trận chung kết cũng đang diễn ra, lại là giữa 12F và 12A nhưng tình hình không được khả quan cho lắm
Bọn Lục Nhất Bạch đều đuối sức rồi, nhìn cái người mặc đồng phục bóng rổ đẹp đến chói mắt kia đưa bóng vào rổ khiến cả sân hét vang cô thầm thở dài.

Sao cô quên mất chứ, trong tiểu thuyết cũng nói Sở Viêm giỏi nhất chính là bóng rổ a
Trận này thua cũng không uổng, mọi người đều đã cố gắng hết sức rồi.

Cô đưa nước cho họ: “ Chơi đẹp lắm”
Lục Nhất Bạch uống một hơi, tức giận mắng: “ tên Sở Viêm đó tiêm máu gà sao, ép ông đây đến thảm a”
Lưu Phi cũng thở dài nói: “ Sở Viêm hôm nay đúng là nóng nảy a”
Sở Viêm lúc này cũng không khá hơn là bao, anh cứ nghĩ cô sẽ đến xem bóng rổ a.

Thế mà anh chơi từ đầu đến cuối cũng chẳng thấy cô.

Không phải nói nữ sinh đều thích nam sinh chơi bóng rổ sao?
Trận đấu sắp kết thúc cô mới chạy đến, có thấy được sự đẹp trai của anh sao!!
Cô căn bản chẳng nhìn anh, còn đưa nước cho bọn Lục Nhất Bạch thật tức chết anh.

Sở Viêm lướt qua những cô gái đang đưa nước cho mình lấy đồ xong liền rời đi

Lâm Tích khẽ thắc mắc: “ Không phải là lớp chúng ta thắng sao!? cậu ấy sao lại tức giận a?”
Nhan Mộ vẻ mặt thâm sâu nói: “ cậu không hiểu, người nên xem nhưng lại đến muộn, còn không quan tâm cậu ta.

Giận cũng đúng thôi”
“ Là sao a?”
Nguyên một buổi sáng tổng kết lại như sau: 12A dẫn đầu đạt 14 điểm; 12F 13 điểm; 12D và 12E đồng hạng ba đạt 10 điểm; 12B 9 điểm và 12C 8 điểm
Buổi chiều là phần thi chạy tiếp sức cũng là phần thi cuối.

đây cũng là cơ hội cuối để 12F vươn lên dẫn đầu a
Tử Yên tập hợp mọi người lại, bắt đầu bàn chiến thuật, vì thi chạy tiếp sức gồm hai nữ hai nam.

Cô sẽ để nữ chạy đầu tiên, chỉ cần giữ khoảng cách không bị các lớp khác bỏ quá xa, các bạn nam có thể nhân cơ hội giành lại đường đua.
Đúng như cô nghĩ, các lớp khác đều xếp xen kẽ nam trước nữa sau.

Cô thầm thở phào ra hiệu cho lớp mình
Mọi người gật đầu vào vị trí.

Diệp Tử Yên cô chạy thứ hai.

Nhất định lần này phải lấy giải nhất.

Tiếng súng ra hiệu bắt đầu lại vang lên
Lớp 12F nhanh chóng bị kéo giản khoảng cách.

Khi gậy đến tay cô, Cô liền chạy đuổi theo các bạn nữ lớp khác.

Khoảng cách dần rút ngắn thì có một bạn nữ lớp 12C áp sát đẩy cô.

Vì mất thăng bằng cô liền ngã xuống
Lớp 12F liền chạy đến: “ Diệp Tử Yên, Yên Tỷ chị không sao chứ?”
Diệp Tử Yên giơ tay cản họ lại, cô đứng dậy tiếp tục chạy đưa gậy cho nam sinh cùng lớp, nhỏ giọng nói: “ nhờ cả vào hai cậu”
Việt Trì lúc này cầm lấy gậy và bắt đầu chạy.


Diệp Tử Yên cũng đã cố gắng như vậy giải nhất này 12F chúng tôi lấy chắc rồi.

Cậu chuyển gậy cho chặn cuối
Vì chặn cuối lớp khác đều là nữ nên lớp 12F dễ dàng rút ngắn khoảng cách và giành lấy được chiến thắng.
“aaaaaaa… lớp chúng ta thắng rồi.

Là 12F đấy” Lưu Phi liền hò hét
Lý Khiêm lúc này tính toán: “ tổng 18 vừa hơn 12A 1 điểm, thắng rồi”
“ chúng ta nhất đại hội a”
Diệp Tử Yên lúc này cũng cười, tuổi trẻ thật tốt a
Không biết ai la lên: “ Diệp Tử Yên chân cậu chảy máu rồi kìa”
Vì chân của cô rất trắng nên vết máu chảy xuống càng bắt mắt, cô cũng quên mất mình mới đo đường a.

giờ cũng cảm thấy hơi đau rồi.

Tại sao mọi người đều thi đấu có mình cô chật vật như vậy a.
Định cuối xuống lau vết máu, rồi tìm băng dán dán lại thì có bóng người tới bế ngang cô lên
“ A, Sở Viêm cậu làm gì, mau bỏ tôi xuống mọi người đều đang nhìn đấy”
“Cậu còn không ngậm miệng lại” Sở Viêm mặt lạnh nói
Toàn sân thể dục bỗng im lặng, một lúc sau khi hai người đi vào phòng y tế mới có người lên tiếng: “ không phải đó là Sở Viêm chứ?”
“ Ai đó mau nói cho tớ biết đây không phải sự thật đi”

“ Không thể a.

Vì đây là thật đó.

Bế công chúa a, lãng mạn như vậy”
“ mình cũng muốn được bế như vậy.

Thật hâm mộ Diệp Tử Yên a.

Tại sao người bị ngã không phải mình chứ”
“ Cho dù cậu bị ngã thì Sở Viêm cũng không thèm liếc mắt đâu.

Mau tỉnh lại đi”
“ Cậu lại không cho người ta mơ một chút sao”
Diệp Tử Yên được Sở Viêm một đường ôm đi, lời mọi người bàn luận đều truyền hết vào tai cô.

Vì quá ngại ngùng cô cúi đầu, núp ở lồng ngực Sở Viêm: tên Sở Viêm đáng ghét thanh danh của cô a.