Chương 51: Đột Nhập
Theo hiệu lệnh, toán quân tiên phong dẫn đầu bởi Frederick liền lao lên phía trước, thu hút sự chú ý của đám undead.
Lũ undead phát hiện có những kẻ lạ mặt xâm nhập lãnh thổ thì liền gào lên báo hiệu.

Chúng kéo thành từng đợt lao tới.
Frederick: "Linh mục, bắt đầu niệm bảo hộ quang minh lên toàn đội.

Cung thủ sẵn sàng, chuẩn bị kéo căng dây! Đội giáp sĩ tiến lên trước bảo vệ cho cung thủ và linh mục."
Toàn quân: "Đã rõ!"
Linh mục không chậm trễ liền bắt đầu niệm kinh thánh, chớp mắt ánh sáng trắng bao trùm toàn quân.

Đây là ma pháp "bảo hộ quang minh", một ma pháp hệ ánh sáng giúp người thi triển bảo vệ bản thân và những người khác khỏi các tác động bất lợi của hệ vong linh (trừ các tác động vật lý).
Đội binh sĩ giáp trụ một tay cầm khiên một tay cầm kiếm dàn trận tạo thành hình cánh cung, bảo vệ linh mục, pháp sư và cung thủ phía sau.
"Cung thủ, chuẩn bị...!Bắn!!!"
Vút, vút, vút,...
Một loạt các mũi tên được bắn khỏi cũng, chúng bay vút lên không rồi lao thẳng xuống đám tử thì.

Điều đặc biệt là khi mũi tên ghim vào con nào thì cơ thể con đó liền bốc cháy, sau đó thiêu rụi trong nháy mắt.

Ma pháp "hoả tiễn" rất hữu dụng vào lúc này.
Những con undead nhanh nhẹn hơn thoát được đợt tên vừa rồi cũng không thể vui mừng được lâu (mặc dù đám này chẳng còn có cảm xúc cảm xiếc gì nữa), bởi ngay khi chúng muốn vượt qua thì liền bị các binh sĩ giáp trụ kết liễu.

Thanh kiếm của họ đang phủ đầy nước thánh, chỉ cần chém nhẹ là đủ khiến một con gấu tử thi tan biến ngay.

Cứ chém được vài ba nhát rồi lại đút kiếm vào vỏ, rút ra là lại chém ngon ơ ngay, trong bao kiếm có chứa sẵn nước thánh trong đó mà!
"Lốc xoáy!"
"Dây leo!"
"Giảm ma sát!"
Các pháp sư từ phía sau niệm một loạt các ma pháp đủ thể loại hình dạng, thuộc tính.
Một cơn lốc cao 5 mét xuất hiện quét ngang chiến trường, con undead nào chẳng may đụng phải thì bị biến thành thịt vụn ngay tức khắc.
Dưới mặt đất trồi lên mấy sợi dây leo trói chặt mấy con thây ma, tạo điều kiện cho cung thủ xử lý gọn.
Mặt đất sần sùi bỗng chốc trở nên trơn trượt như nền băng, làm những con undead lao tới trượt chân té ngã.


Việc còn lại sẽ do binh sĩ phụ trách.
Lý Long và Duy Nam thoả sức chém giết mà không ngại Vong khí bởi hai người đều mang một chiếc mặt nạ phòng độc phiên bản made in Stella.

Chiếc mặt nạ này sẽ lọc không khí thông qua ống dưới cằm, cung cấp dưỡng khí cho người đeo.

Thứ này khá tiện dụng nhưng đeo nó khi đang mặc giáp trông ngố không chịu được.
Carlyn thì khỏi phải nói, bộ giáp của cô đã có sẵn chức năng lọc dưỡng khí rồi nên không cần thiết phải đeo.

Bộ giáp được nâng cấp giúp tốc độ của cô vốn nhanh nay lại càng nhanh hơn, cộng thêm thiên chức "thợ săn ma thú" mà Carlyn dễ dàng hạ hết undead dám nhào tới.
Cả ba người này không nhất thiết phải nghe theo lệnh Frederick nên họ hoàn toàn có thể tự do hành động.
"Giỏi quá, họ phối hợp với nhau ăn ý thật!" Hoàng Vĩ thán phục.
Roland đáp: "Đương nhiên rồi, cái danh hiệu đệ nhất tướng quân đâu phải là để chưng!"
Dừng một đoạn, Roland nói tiếp: "Chúng ta cũng bắt đầu di chuyển thôi.

Không nên để công sức của Frederick phải uổng phí."
Hoàng Vĩ gật đầu.

Dứt lời Roland liền niệm phép lên hai toán quân còn lại.
"Đây là...
"Ma pháp che dấu hiện diện đấy," ông ta nói, "ma pháp này sẽ che dấu được sự hiện diện như hơi thở, tiếng động.

Nhưng nếu chạm vào kẻ địch thì sẽ bị phát hiện ngay nên phải nhanh lên."
"Được rồi, xuất phát!"
Quả thật đúng như Roland nói, đoàn quân khi tiến vào lãnh thổ của chúng thì chẳng có bất kỳ một con undead nào nhảy ra cản trở cả, bọn nó bị toán quân của Frederick thu hút hết cả rồi.
Để đến được cổng lăng mộ phải leo một mạch 20 mét cầu thang dẫn lên trên.

Tất nhiên là cả bọn không phải tốn quá nhiều sức lực và thời gian để lên tới đó.
Lối vào lăng mộ chia thành hai cổng hai bên, mỗi cổng có chiều rộng khoảng 5 mét, cao 7 mét.

Đủ cho hai toán quân đi vào.
"Tới đây thì phải nhờ ngươi rồi Melina."
"Tôi phải làm gì?" Melina hỏi.
Roland: "Không có gì nhiều, ngươi chỉ cần đặt tay xuống đất và cảm nhận thôi!"

Melina tuy hơi khó hiểu nhưng vẫn làm theo.

Cô đặt bàn tay phải của mình xuống rồi nhắm mắt lại, từ từ cảm nhận nó.
Bất chợt cô cảm nhận được...!Không! Phải nói là thấy được toàn bộ các cơ quan bẫy ẩn bên trong, đầy đủ đến từng chi tiết và bộ phận.
Melina rút tay về, kinh ngạc nói: "Chuyện này là sao? Sao tôi có thể làm được như vậy?"
Roland đáp: "Chẳng có gì là lạ cả, đó là khả năng từ thiên chức lính trinh sát của ngươi.

Nó cho phép người sở hữu thăm dò các địa hình phức tạp khác nhau, rất phù hợp vào những tình huống như thế này."
"Lupan, em đi theo chỉ dẫn của Melina mà vô hiệu hóa hết bẫy đi."
Một cậu thiếu niên không biết từ đâu xuất hiện, cậu ta trùm kín mặt bằng một lớp vải đen mỏng, đôi mắt cá chết lạnh lùng cùng với mái tóc dựng đứng màu nâu vàng cho thấy cái cậu tên Lupan này cực kỳ điển trai.
Lupan sở hữu thiên chức "người phá bẫy", thiên chức giúp người sở hữu có thể phá hủy mọi loại bẫy trên đời.

Kết hợp với "lính trinh sát" của Melina thì đúng là không cần sợ cái gì hết.
Hoàng Vĩ: "Thế còn cửa phía bên kia?"
Tanker của hội nhóm anh hùng - Rockin đứng ra nói: "Khỏi lo, tôi có một ma pháp tên cảm quan địa chấn, nó tương tự như lính trinh sát nhưng kém hơn đôi chút.

Tuy nhiên có còn hơn không.

Vả lại, bên này cũng có người phá bẫy mà!"
Vừa nói Rockin vừa đưa mắt nhìn tới Azell, sát thủ trẻ thở dài một hơi rồi gật đầu.

Cả hai tiến vào trong.
"Bên anh hùng vốn không có người chỉ huy.

Bason lại còn quá non nớt trong lãnh đạo nên không thể làm được, vậy thì để H làm lãnh đạo đi.

Dù gì thì ngươi cũng là tướng mà!"
"Vinh hạnh cho tôi quá!" H đáp.
Đúng là để H cầm đầu đoàn quân vẫn tốt hơn Bason nhiều, kinh nghiệm điều quân của cậu ta cũng vượt trội hơn so với vị anh hùng trẻ.

Giao chức vụ này cho cậu ta là một sự lựa chọn đúng đắn.
Vậy là việc đã được quyết định.


Roland lãnh đạo đội quân số 2, trong đó còn có thêm Hoàng Vĩ, Akira, Cao Thiết, Gramas, Melina và Bunny.

Đội quân số 3 do H dẫn đầu sẽ gồm có hội nhóm anh hùng, Elment và Tần Tử.
Đội số 2 vào cổng bên trái, đội 3 vào cổng còn lại.
...
Bên trong lăng mộ cổng phía bên trái.
Đã 30 phút trôi qua tính từ thời điểm bước qua cổng, càng đi sâu vào thì lối đi còn nới rộng ra.

Nghe thì tưởng cái công trình này to lớn lắm nhưng nếu không tính thời gian Melina dò và Lupan phá bẫy thì cùng lắm chỉ mất có 20 phút mà thôi.
Trên đường đi cả bọn bắt gặp vài con undead nhưng chúng cũng nhanh chóng bị tiêu diệt, điều đặc biệt là hầu hết chúng đều là do một tay Hoàng Vĩ xử lý.

Mọi người ai ai cũng bất ngờ (trừ mấy người không biết hắn) trước sự thay đổi nhanh chóng này của Hoàng Vĩ, họ thắc mắc điều gì đã làm hắn trở nên như thế.
Lại thêm 5 phút đi bộ nữa.
"Tới đây là đường cụt rồi!"
Roland nói, trước mặt ông ta hiện tại là một bức tường đá thạch anh lớn chắn ngang lối đi như muốn trêu tức những con người nhỏ bé.

(Tường đá: "Sao nào? Làm gì nhau?")
Roland: "Chúng ta mau chóng quay trở ra thôi!"
Nói rồi lão liền dùng bộ đàm liên lạc với H bên kia, phải mất tới vài phút để đường truyền ổn định mới kết nối được.
"Alo, ai đấy?" Tiếng của H
"Roland đây," ông ta nói, "bên cổng các người là lối vào thật đấy! Bọn ta chuẩn bị xong đó đây."
"Ủa, từ từ khoan đã!"
"Sao lại khoan?"
"Bên chỗ chúng tôi là đường cụt mà???!"
"Ngươi nói gì lạ...
Bất chợt Roland cảm thấy có gì đó không đúng.

Nhưng giờ mới nhận ra thì đã quá muộn.
Dưới chân toán quân bỗng xuất hiện một vòng tròn ma pháp lớn màu tím chết chóc.

Roland hét lên:
"Tất cả cẩn thận! Là bẫy ma pháp dịch chuyển...
Vụt
Ánh sáng vụt tắt, toàn bộ 500 quân của đội 2 biến mất khỏi con đường, trả lại bóng tối tĩnh lặng và lạnh lẽo vốn thuộc về nơi này.
...
"Mọi người không sao chứ?"
Roland nói lớn, trên tay niệm một ma pháp "quang cầu" thắp sáng xung quanh.


Ơn chúa! Xem ra không có ai thương tích gì quá nặng.
Nhưng mà hình như số lượng người ở đây giảm xuống rồi thì phải?
"Này Roland! Ông có ở đó không? Nếu có thì trả lời mà không thì cũng trả lời đi chứ!?"
Roland bắt máy: "Im đi Akira.

Ta vẫn ổn! Còn bên ngươi thì sao?"
"Cũng giống bên ông thôi.

Chỉ là không thấy Melina đâu nữa."
- H: Melina ở bên tôi đây này
H xen vào cuộc trò chuyện bằng cách nhắn tin lên nhóm chat.
- H: Xem ra chúng ta bị chia 5 xẻ 7 vào từng nơi khác nhau rồi
- Hiền triết Roland: Thế Bason với Marin vẫn bình an chứ
- Melina: Bọn họ đang ở chỗ tôi đây
Roland đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi nhập tin nhắn:
- Hiền triết Roland: Chỗ ta có 250 quân binh, cùng với Cao Thiết và Tần Tử thôi
- Toji Akira: Chỗ tôi cũng có 250 quân, ngoài ra còn có thêm Bunny, Gramas nữa
H: Bason, Marin, hội nhóm anh hùng và Melina
- Elment: Buồn thế, chỗ này có mình tôi à.

Mà xem ra không có ai thiệt mạng cả nhở
- Stella: Thế Hoàng Vĩ ở đâu?
- Toji Akira: Cái này...!không phải cậu ta ở cùng với Roland hả
- Roland: Không có.

Chúng ta bị tách ra rồi
- H: Bên này cũng không nhé
- Elment: Tôi đã bảo là tôi chỉ có một mình với 250 binh sĩ này thôi mà
- Stella: Không thể nào
Stella liên tục gọi vào bộ đàm của Hoàng Vĩ hòng cầu mong hắn sẽ bắt tín hiệu.

Làm vậy chưa đủ cô còn liên tục tag tên hắn trên nhóm chat.
- Stella: @Hoàng Vĩ
- Stella: @Hoàng Vĩ
- Stella: @Hoàng Vĩ
- Stella: @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ @Hoàng Vĩ...
Hết chương 51