Màn đêm chẳng buông tha cho bất cứ điều gì.

Qua khung cửa sổ, ánh đèn đường lấp lánh ánh lên từng đợt sáng.

Anh ngồi bên cạnh, nhìn cô ngủ say bên cạnh mà lòng chợt có chút bất an.

Thiên Vũ nhẹ đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp.

Anh chẳng biết đã ngắm nhìn cô bao lâu chỉ biết là bây giờ đã hơn chín giờ tối.

Cũng sắp tới thời gian hẹn, anh lưu luyến nhìn cô thêm một lần cuối cùng rồi cầm điện thoại lên gọi cho Bách Hào.

- Đã chuẩn bị xong chưa?
- Đã xong hết rồi thưa thiếu gia.

Chỉ còn đợi lệnh của người lập tức sẽ hành động.

- Được, ta đến ngay.

Nói rồi anh cúp máy, đặt điện thoại xuống bàn rồi rời khỏi giường.

Hành động nhẹ nhàng như sợ cô sẽ tỉnh giấc.

Anh đi vào phòng tắm rồi tự nhìn lại bản thân trước gương.

Cuộc chiến giữa anh và bà ta sẽ phải chấm dứt trong ngày hôm nay.

Thiên Vũ xả nước rồi lau qua mặt cho tỉnh táo.

Anh thở dài, hít một hơi thật sâu rồi bước ra ngoài đi đến tủ quần áo.


Mở tủ ra, bên trong đã là bộ đồ cùng súng ngắn anh đã chuẩn bị từ trước.

Thiên Vũ lấy bộ đồ ra khỏi tử rồi đi thay.

Một chiếc áo phông đen bên trong, khoác ngoài là áo khoác da cá tính.

Quần jean baggy đen cùng màu với bộ đồ.

Lấy khẩu súng ngắn trong tủ cất vào trong áo, anh đi đến bên giường nhẹ hôn lên tóc cô.

" Nhã Kỳ, mong rằng đêm nay anh sẽ bình an trở về để gặp em.

"
Anh quay người ra bàn, lấy một tờ giấy rồi để lại cho cô một lời nhắn.

Xong xuôi tất cả, anh xuống dưới bếp làm cho cô một tô cháo cùng nước ép cam cất sẵn trong tủ.

Nhìn lại căn nhà tối đen như mực, anh lấy chìa khóa xe trên bàn rồi đi thẳng đến gara.

Chiếc Ferrari đen lao vụt ra ngoài đường cao tốc để lại ngôi nhà phía sau không một tiếng động.

Anh bật điện thoại lên, kết nối tai nghe rồi gọi cho Bách Hào.

- Thiếu gia, tôi nghe.

- Chuẩn bị sẵn sàng.

Sau câu nói của anh là tiếng “ tút, tút “ dài vang lên ở đầu dây bên kia.

Hơn một trăm người của băng Fenisk đã tụ họp đủ ở nơi này.

Mỗi người một hướng, mọi nơi đều có phục kích.

Bách Hào nhanh chóng chỉ đạo tất cả tản ra ẩn nấp ở những nơi kín.

Vừa kịp lúc thì chiếc xe Ferrari của anh cũng đến nơi.

Thiên Vũ bước ra từ trong xe, ánh mắt sắc lạnh bước thẳng đến chỗ Thiên Vũ là Lục Kiều đang đứng.

- Sắp tới giờ hẹn rồi, làm cho đúng những gì đã bàn bạc.

Nếu không thì hẳn ngươi cũng biết hậu quả.

- Vâng… chủ tịch.

Giọng hắn run run, tay cầm một sấp tài liệu mật của Mạc Thiên.

Đây là tất cả những thông tin chính xác của công ty cũng là những thông tin nội bộ của Mạc Thiên.

Trong này có đến vài phần là cổ đông lớn của tập đoàn.

Lần này anh quyết định mạo hiểm như vật thì nhất định là sẽ có lí do riêng.


Từ xa truyền lại tiếng xe cùng ánh sáng đèn pha, anh cùng Bách Hào lẩn vào một góc dễ quan sát nhất rồi nhìn ra ngoài.

Lăng Minh Hạ từ trên xe bước xuống, vẻ đẹp yêu kiều của bà ta đến màn đêm cũng không thể che phủ.

Đi theo sau bà ta là hai tên vệ sĩ cao lớn trông có vẻ dị hợm.

Một tên xăm trổ đầy mình còn một tên thì khuyên xỏ đầy người.

Bà ta nhìn quanh một lượt rồi khẽ nhếch môi đi đến chỗ mà Lục Kiều đang đứng.

.

ngôn tình sủng
- Đã có đồ chưa?
- D… dạ… phu nhân.

Đây là tất cả những thông tin mật của Mạc Thiên mà tôi có.

Mong bà… mong bà hãy thả vợ con tôi ra.

Tôi xin bà…
Lăng Minh Hạ giật mạnh tập tài liệu trên tay hắn rồi đưa lên xem.

Quả thật tất cả đều không phải là hàng giả.

Từ giấy kí kết bàn giao đến các phần cổ đông lớn và nhiều thứ quan trọng hơn đều có ở trong này.

Sau khi xem qua hết một lượt thì bà ta hài lòng mà gật đầu.

- Tốt, rất tốt.

Cậu đã có lòng trung thành như này thì tôi sao lại ngược đãi cậu được chứ? Vợ của cậu đang ở khu nhà X phía Bắc thành phố.

Vừa nghe thấy thông tin của vợ con mình hắn liền mừng rỡ mà toan chạy đi.

Bước chân chưa bước được hai bước thì đã bị một đám đàn em theo sau chặn lại.

Hắn nhíu mày, bước chân run run rồi lùi lại.


Lăng Minh Hạ cầm sấp tài liệu rồi quay qua nhìn Lục Kiều.

Bà ta đưa tay lên, nắm lấy gương mặt non nớt của hắn rồi vặn mạnh.

- Cậu nghĩ là tôi sẽ để cậu sống sau lần này ư? Haha, sao trên đời lại có con chó vừa trung thành lại ngu ngốc đến vậy cơ chứ?
Lục Kiều nghe được câu nói của bà ta thì như chết lặng.

Mặc dù hắn có đáp ứng yêu cầu của bà ta hay không thì bà ta vẫn sẽ giết hắn.

Và như thế thì ngay cả đến vợ con hắn cũng nhất định sẽ không được buông tha.

Lăng Minh Hạ xoay người, nháy mắt với một tên đầu xỏ rồi đi thẳng ra xe.

- Xử nó đi.

Khoảng khắc khẩu súng dí sát vào đầu Lục Kiều, hắn như chết lặng.

Chẳng lẽ cuộc đời làm đầy tớ của hắn chỉ có vậy thôi sao? Hắn không muốn chết một cách uổng phí như vậy.

Ánh mắt hắn nhìn vào nơi mà anh đang nấp với mong muốn là anh sẽ cứu hắn.

Từng giây trôi qua như chậm dần, một bóng đen lao vụt ra từ trong góc tối đạp bay chiếc súng trên tay tên đầu xỏ kia.

Hắn đau đớn mà kêu lên la mắng.

- Mẹ kiếp, là thằng nào to gan dám chống lại Lăng phu nhân.

- Dương Thiên Vũ, chủ tịch tập đoàn Mạc Thiên..