Thời điểm Thẩm Mục Thâm rời khách sạn đã là mười giờ đêm. Trên người mang theo mùi rượu, ngồi ở ghế đằng sau ôtô, tay dựa vào cửa sổ nâng cằm, ánh mắt nhìn những ngọn đèn neon màu sắc bên ngoài đến xuất thần.

Tống thư kỳ từ gương chiếu hậu liếc nhìn ông chủ của mình: "Phó tổng, hôm nay ngài đã cho người cố ý an bài cuộc hẹn tối nay, mặc dù Hải Đặc tiên sinh đã phát hiện nhưng lại rất hài lòng, đơn làm ăn này mười phần thì chín phần nắm chắc trong tay rồi thưa ông chủ."

Nói đến đây, Tống thư ký không thể không bội phục ông chủ nhà mình, điều tra ra được khách hàng lớn Hải Đặc tiên sinh có niềm yêu thích đặc biệt với tranh vẽ, cũng đặc biệt ngưỡng mộ danh họa Cách Liệt Phất. Sau khi cho người bí mật điều tra biết được Cách Liệt Phất gần đây có mở một cuộc triển lãm tranh, cấp dưới của ông người tên Hải Thiên giúp ông ấy thu mua tranh, tiến hành mở triển lãm. Từ người tên Hải Thiên này, họ liền nhận được tin tức nói ông chủ của bọn họ tối nay cùng Cách Liệt Phất ở khách sạn Hi Nhĩ Đốn ăn cơm tối.

Không có bất kỳ sự nghi ngờ nào, họ thật sự gặp được Cách Liệt Phất tiên sinh, nhưng biến cố bất ngờ nhất chính là họ gặp phải vợ trước của ông chủ hắn.

Thẩm Mục Thâm không đem lời của Tống thư ký để vào tai, ngược lại hỏi: "Thư ký Tống, tôi hỏi cậu một vấn đề."

"Phó tổng ngài cứ nói."

"Dưới tình huống gì, một người đàn bà phí hết tâm tư muốn kết hôn với cậu, nhưng lại rất dễ dàng đồng ý ly hôn ?"

Đã nghe rõ được tình huống vấn đề ông chủ nói, Tống thư ký dù có ngu xuẩn thế nào đi chăng nữa cũng có thể biết được ông chủ đang nói về chuyện của bà chủ, cho nên cân nhắc một chút trả lời: "Vậy phải xem tình huống của cô gái ấy..."

Thẩm Mục Thâm đối với vấn đề nổi lên hứng thú, nhíu mày.

"Cậu nói thử xem."

"Một, là loại có mục đích, ví dụ như dùng mọi thủ đoạn vì tiền, dĩ nhiên loại này xuất hiện ở những người đàn ông vừa già lại vừa xấu lựa chọn để kết hôn, sau khi đã đạt được mục đích liền thẳng tay ly hôn để được phân chia tài sản. Còn một loại khác có thể do quá mệt mỏi vì tình yêu, đối phương không đáp trả lại tình yêu của cô ấy, tình cảm của cô ấy đối với đối phương liền phai nhạt dần đi. Cô ấy liền buông xuôi đoạn tình cảm đơn phương nghiệt ngã này."

Tống thư ký rất tự tin lời mình nói 100%, chắc chắn ông chủ sẽ biết là người phía sau thôi?

Thẩm Mục thâm chỉ hơi trầm ngâm: "Hóa ra là vì tiền..."

Tống thư ký: "..."

Ông chủ, ông không thể suy luận không logic vậy nha, Tề tiểu thư không phải một phân tiền cũng không có lấy đi sao? Làm sao ông chủ có thể nghĩ Tề tiểu thư vì nhan sắc của ngài chứ???

Sợ bị trừ tiền lương, Tống thư ký nhanh trí ngậm miệng, không dám giải thích, cũng vì bát cơm chính mình.

Thẩm Mục Thâm khớp xương ngón tay rõ ràng, rất có tiết tấu gõ lên cửa sổ xe, tiện đà nhìn ra bên ngoài xe.

Nguyên văn Tề Duyệt chính là yêu tiền như mạng, lại ham hư vinh vật chất. Thời điểm ngày đầu tiên Tề Duyệt đến Thẩm gia, Thẩm Mục Thâm liếc một lần đã nhìn thấu triệt để. Từ đó đến bây giờ, Thẩm Mục Thâm cũng chưa bao giờ nghiêm túc nhìn qua Tề Duyệt .

Duy nhất khiến cho Thẩm Mục Thâm không hiểu được tại sao Tề Duyệt lại dễ dàng đáp ứng ly hôn với hắn, bởi vì sợ hắn trả thù? Sợ Thẩm gia biết được sự thật hoang đường kia?

... ... ...

Một tháng trôi qua, Tề Duyệt bế quan đóng cửa ở nhà vẽ tranh. Thức ăn cũng là mua trực tiếp đặt trên mạng, bất kể là Hải Lan hay Tiêu Triết muốn hẹn cô, cô một mực đều từ chối nói đang trầm mê nghệ thuật không thể kiềm chế được.

Trên thực tế là cô sợ có được không? Cô sợ mình vừa ra khỏi cửa, vận đen đeo bám khiến cô liên tục gặp lại ông chồng trước - Thẩm Mục Thâm này.

Đang tập trung vẽ đến thất thần, di động đột nhiên vang lên. Cũng không nhìn rõ xem ai gọi đến, mang theo tai nghe Bluetooth đeo lên tai, trực tiếp bấm trả lời.

"Xin chào, cho hỏi ai vậy ạ?"

"Tề Duyệt ."

Từ tai nghe truyền đến giọng nữ uy nghiêm mà quen thuộc, Tề Duyệt dừng tay một lát. Sau khi nhận ra chủ nhân của giọng nói là ai, bút chì trong tay trôi tuột xuống.

"Mẹ..."