Hai hiệp sĩ điều khiển Hỏa Thần cũng rất bức bối, nhìn thấy kẻ địch phá hủy quân đội của mình những vẫn phải chờ đợi không thể làm được gì quả thật rất khó chịu.
Nhưng bọn họ không còn cách nào khác, lệnh của hoàng tử buộc họ phải chờ đợi, chờ đợi cơ hội tốt nhất.
Mọi thứ phải được ưu tiên xử lý ba con rồng trước, cho dù tổn thất lớn thế nào cũng phải đợi thời cơ thành thục nhất mới một kích tiêu diệt lũ rồng.
Đây cũng không còn cách nào, sức mạnh của Hỏa Thần quả thật rất lớn nhưng để sử dụng cũng không phải dễ dàng.
Với sức nặng của sáu nòng pháo 20mm thì muốn quay được chúng cũng phải tốn rất nhiều mô men xoắn, để tạo ra lương mô men xoắn này cũng cần rất nhiều năng lượng.
Nhưng cánh quạt nhận gió của động cơ ma pháp lại quá nhỏ để tạo ra đủ năng lượng, vì thế để đảm bảo có đủ năng lượng làm quay động cơ bên trong thì sức gió thổi vào phải rất mạnh.
Thời điểm được đưa ra thử nghiệm sức gió cần thiết để có thể quay được cánh quạt của động cơ ở tốc độ mong muốn đã tạo ra một cơn lốc xoáy đạt tới cấp độ F1, ở cấp độ này sức gió đã có thể thổi bay cả mái nhà.
Để có thể tạo ra sức gió mạnh như vậy phải cần tới một đại ma pháp hoạt động liên tục, hơn nữa ngươi còn phải giới hạn cơn gió này trong một khu vực rất nhỏ xung quanh cánh quạt.

Nếu không sức gió như vậy có thể ảnh hưởng tới hiệu quả tác chiến của quân đội xung quanh, nó thậm chí có thể ảnh hưởng tới cả đường đạn.
Đừng nghĩ rằng nhỏ thì dễ, các ma pháp khi được tạo ra thường đã được cố định về quy mô của chúng, với một ma pháp tạo ra xức gió hơn 100km/h thì quy mô của nó cũng phải rất lớn, và bây giờ ngươi muốn giới hạn quy mô của ma pháp xuống nhỏ tới mức chỉ ảnh hưởng xung quanh cánh quạt nhưng vẫn phải giữ được sức mạnh của nó đâu có dễ dàng.
Các kỹ sư của Long đã phải mất rất nhiều công sức để thu nhỏ quy mô này xuống, hậu quả là cần ngốn tới gấp bốn ma năng cùng một lượng lớn tinh thần lực mới có thể thi triển được loại ma pháp này.
Lượng ma năng cùng tinh thần lực cần thiết khổng lồ tới mức một hiệp sĩ tiêu chuẩn cũng chỉ có thể duy trì ma pháp này trong ba mươi giây là đã mất đi hai phần ba lượng ma năng của mình.
Ban đầu các kỹ sư đã định tăng diện tích cánh quạt lên nhưng nếu làm như vậy toàn bộ khẩu pháo trở nên rất cồng kệnh, ảnh hưởng rất lớn tới năng lực chiến đấu.

Thấy được kết quả thử nghiệm này Long đã định loại bỏ kiểu động cơ này để tìm phương pháp khác, nhưng cuộc chiến này tới đã buộc Long phải tạm thời sử dụng hai khẩu pháo này.
Cả hai hiệp sĩ đều hiểu được giới hạn của mình, họ cũng hiểu được tầm quan trong của trận chiến này, là hiệp sĩ bọn họ phải tuân thủ đúng mệnh lệnh được đặt ra.
Nhưng rất nhanh hai hiệp sĩ đã chờ được thời cơ, ba con rồng đã tách ra từ nhiều hướng bay về phía đội hình của bọn họ và hai con trong số đó đang hướng về phía hai người.
Ánh mắt cả hai vẫn luôn dán chặt vào lũ rồng, dù cho ma pháp của kẻ thù gần vẫn đang phát nổ gần đó.
Cả hai đều đã tháo xuống khẩu pháo phòng không đang vác trên vai, cầm chặt trên hai tay, ánh sáng từ những thanh sắt gắn xung quanh cánh quạt cũng đã sáng lên chờ đợi phát động ma pháp.

— QUẢNG CÁO —
Ba kỵ sĩ rồng cũng đã tiến vào vị trí của mình, cánh của chúng dang rộng ra hai bên bắt đầu hạ dần độ cao xuống.
Từ trên cao ba kỵ sĩ rồng có thể nhìn thấy được đội hình thưa thớt cuả quân địch, những người lính đang không ngừng dơ lên thanh sắt trên tay hướng về phía các hiệp sĩ và pháp sư mà bắn, bọn họ thậm chí còn không quan tâm tới một con rồng đang sắp tiếp cận.
Cả ba đều cảm thấy hành động này khá kỳ lạ, không giống như cách binh lính bình thường phản ứng khi hiệp sĩ rồng đang tiếp cận.
Nhưng cả ba cũng không để ý nhiều như vậy, đồng đội của họ đang bị tấn công rất mạnh, đã tổn thất không ít người, họ không thể cứ chờ như vậy được.
Rất nhanh độ cao đã chỉ còn ba trăm mét, lũ rồng đã dang cánh ra hết cỡ từ từ sà xuống.
Đột nhiên hiệp sĩ rồng bên cánh trái phát hiện có gì đó bất thường, trực giác cho thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm vào hắn, người hiệp sĩ rồng này đưa mắt cố gắng quan sát toàn bộ đội hình địch dưới mắt đất, đảm bảo không bỏ qua bất cứ kẻ địch nào.
Rất nhanh hắn đã phát hiện ra nguồn gốc của cảm giác đó.
Là một hiệp sĩ, hiệp sĩ này rất kỳ lạ khi trên người hắn không phải một thanh kiếm hay một cái khiến, thay vào đó hai tay của người hiệp sĩ này đang cầm một trụ sắt hình tròn kỳ lạ.

Hiệp sĩ rồng có cảm giác không tốt khi nhìn thấy trụ sắt này, hắn ta không biết cảm giác đấy là gì nhưng trực giác cho hắn biết cần phải xử lý kẻ này đầu tiên.
Hiệp sĩ rông không hề do dự điều khiển rồng của mình hướng về phía hiệp sĩ, hắn rất tin vào trực giác của mình, đặc biệt là khi đang ở trên chiến trường trực giác là thứ cần phải quan tâm nhất.
Nhìn kẻ thù đang hướng về phía mình, hiệp sĩ không còn gì vui hơn.
Hắn còn lo lắng tên kia sẽ né tránh mình tấn công vào đội hình quân đoàn một, như vậy khả năng bắn trúng sẽ giảm đi nhiều.
Người hiệp sĩ nắm chặt khẩu pháo trên tay mình hướng về phía con rồng đang bay tới chờ đợi, hắn thầm cầu nguyện khẩu pháo sẽ phát huy tác dụng.
Hắn trở nên khẩn trương, bởi vì long tức là một loại công kích rất mạnh, nó có thể sánh ngang với cả công kích của đại pháp sư thông thường, một hiệp sĩ không có khiên như hắn không biết có thể chịu được bao lâu trước đòn công kích này.
Nếu không chọn đúng thời cơ khai hỏa người hắn có thể bị nướng chín bởi long tức.
Độ cao lúc này chỉ còn hai trăm mét, ở khoảng cách này ánh mắt của cả hiệp sĩ và còn rồng đã có thể nhìn thấy nhau.

— QUẢNG CÁO —
Trong ánh mắt của người hiệp sĩ lúc này mang theo sát khí cùng sự quyết tâm không thể lay chuyển, gió từ xung quanh đã bắt đầu hình thành.
Con rồng đương nhiên cũng có thể nhìn thấy ánh mắt đầy sát khí toát ra từ hiệp sĩ, mũi nó thở mạnh đôi mắt nheo lại như đang tức giận với kẻ đang đứng bên dưới dám có sát khí với nó.
Con rồng đã há miệng ra, hướng khoang miệng đỏ chót đầy màu máu của nó về phía người hiệp sĩ, sẵn sàng thiêu chết kẻ hỗn láo này.
Khoảng cách của cả hai đã rút ngắn rất nhanh, từ trong miệng con rồng một ngọn lửa bắt đầu được hình thành.

Chưa được! Chưa được!
Người hiệp sĩ thấy ngọn lửa bắt đầu cháy trong khoang miệng con rồng, nhưng hắn vẫn tự nhụ lòng minh rằng bây giờ chưa phải lúc, hắn cần chờ đợi, chờ đợi cho ngọn lửa đủ lớn.
Con rồng cũng đang chờ đợi, chờ đợi khoảng cách đủ gần để long tức của nó có thể thiêu cháy tên hiệp sĩ hỗn láo kia.
Ngọn lửa trong miệng nó lớn dần, lớn dần lên, đã sắp tới lúc rồi.
Ngay bây giờ!
Khoảng cách đã đủ gần, người hiệp sĩ nhận ra điều đó.
Từ bên cạnh một luồng gió xoáy mạnh thổi thẳng vào cánh quạt động cơ, bị luồng gió mạnh thổi vào cánh quạt nặng nề quay nhanh, ở bên trong các bánh răng bắt đầu hoạt động, làm quay động cơ.
Sáu nòng pháo bắt đầu quay quay, mất khoảng 0,5 giây để tiếng nổ như rồi vỗ cánh quen thuộc vang lên, những viên đạn bọc thép b ắn ra từ bên trong hướng thẳng về phía cái miệng đỏ lỏm đang há ra kia.
Những viên đạn bọc thép 20mm xuyên thẳng vào khoang miệng không có lớp vảy bảo vệ của con rồng, cày nát những phần thịt phía trong.
Đau đớn truyền tới từ khoang miệng khiến con rồng vô thức ngậm miệng lại né đầu sang một bên, nhưng dù vậy lớp giáp chỉ mạnh hơn so với phòng thủ của một pháp sư của nó cũng vô vọng trước sức mạnh của những viên đạn xuyên giáp 20mm.
Chúng bắn xuyên qua lớp giáp bên ngoài, cắm thẳng vào phần thịt bên trong dày xéo từng miếng tảng thịt của nó, khiến con rồng đau đớn rống lên vọng vào trong tai mỗi người lính ở đây.
Ngay trước khi hỏa thần khai hỏa hiệp sĩ rồng cũng cảm nhận được nguy hiểm phát ra từ trụ sắt kia, tuy hắn không biết đó là thứ gì nhưng théo bản năng hắn đã điều khiển rồng của mình né đi ống sắt.

— QUẢNG CÁO —
Nhưng mọi thứ đã quá muộn, từ bên trong ống sắt những tia lửa bén lên, ngay sau đó là tiếng rú đau đớn của con rồng hắn đang cưỡi.
Con rồng bắt đầu lắc lư thần mình, nó đã mất sự ổn định trong khi bay.
Ngồi trên lưng con rồng, người hiệp sĩ cố gắng điều khiển rồng của mình ổn định lại đường bay, nhưng hắn đã thất bại, thú cưỡi của hắn đã không còn nghe theo mệnh lệnh nữa, thần hình nó lắc lư mạnh, hai cánh đã vô lực buông xuống không còn dang rộng nữa.

Mất đi đôi cánh đón gió, cả cơ thể khổng lồ của con rồng không còn thứ gì có thể nâng đỡ nữa, cơ thể khổng lồ của nó theo quán tính bay thẳng qua trên đầu người hiệp sĩ, ngã xuống ngay trong trận hình của quân đoàn một.

Cho dù con rồng đã không còn uy hiếp tới người hiệp sĩ nữa, hắn cũng không dễ dàng bỏ qua như vậy, thời điểm con rồng bay qua trên đầu hắn, khẩu pháo trên tay vẫn nhả đạn liên tục găm liên tiếp những viên đạn vào bụng con rồng cho tới khi nó rơi xuống hoàn toàn.
Những binh lính nhìn thấy cơ thể khổng lồ đang rơi xuống đầu mình cũng trở nên hoảng sợ rời bỏ vị trí cố gắng tránh đi.

Nhưng đáng tiếc vẫn có những binh sĩ không kịp né tránh bị che lấp bởi cơ thể khổng lồ của con rồng.
Rất nhanh sau đó một tiếng rống khác tiếp tục vọng vào tai các binh lính, hiệp sĩ rồng ở cánh phải cũng đã bị tiêu diệt, cơ thể của con rồng rơi xuống ngay phía trước trận hình nó không gây ra bất cứ thiệt hại nào cho cánh phải cả.
Dừng!
Hiệp sĩ rồng tấn công trung tâm thấy tình cảnh của hai đồng đội thì hoảng sợ dừng rồng của mình lại, cố gắng điều khiển nó nhanh chóng bay lên càng cao càng tốt.
Không biết có phải may mắn hay không mà hiệp sĩ rồng này không chịu chung số phận với đồng đội của mình, hắn vẫn có thể bình an kéo ra độ cao với mặt đất phía dưới.
Nhìn xác hai đồng đội phía dưới khiến tim hắn đập mạnh.
Nhìn tên hiệp sĩ rồng đang bay trên trời kia, Đức Bình không khỏi tiếc nuối, ông đã sẵn sàng cho một kích diệt đi con rồng này nhưng tên khốn đó lại phản ứng quá nhanh, chỉ cần hắn tới gần hơn chút nữa mọi chuyện chắc chắn sẽ an bài.
“Ha ha Lý Duy Khánh, ngươi chết chắc rồi.”
Tiếng cười của Long khiến Lý Duy Khánh như rơi vào hầm băng, bây giờ hắn chỉ muốn rút lui rời khỏi đây, nhưng mọi thứ đã quá muộn, hắn đang ở ngay trước mặt trận hình kẻ thù.
Nếu bây giờ quay người rút lui, hắn sẽ đưa lưng cho kẻ thù thoải mái chém giết..