Editor: Nha Đam


Khi Ngôn Sanh còn đang ngẩn người, Phong Thiển đã ngồi xuống.


Trên bàn là cháo gạo lứt còn nóng hổi.


Phong Thiển dùng thìa nhỏ múc lên ăn một miếng.


Ngọt.


Nhiệt độ vừa phải.


Cô cúi đầu, lặng lẽ ăn cháo.


Ngài Tổng thống cũng thong thả ưng dung, động tác thanh thoát.


Anh hỏi một cách bâng quơ: "Đại học Q có buổi lễ kỉ niệm thành lập trường à?"


Nghe vậy, động tác uống cháo của Phong Thiển dừng lại.


Cô ngước mắt lên, nghiêm túc gật đầu.


"Đúng rồi."


Nhưng mà...


Phong Thiển hơi nghi ngờ, tại sao mảnh nhỏ lại đề cập đến vấn đề này?


Làm sao anh biết được buổi lễ kỷ niệm?


Có chút kỳ quái ......


"Ừm."


Ngài Tổng thống nói một cách bình tĩnh.


Tiếp tục ăn cháo trong bát.


Sau một lúc, Ngôn Sanh hỏi lại, "Thiển Thiển có kế hoạch gì không?"


Giọng điệu không để ý.


Giống như thuận miệng thì hỏi thôi.


Phong Thiển chớp chớp mắt.


"Tham gia là được rồi, em cũng không có kế hoạch gì cả."


Ngài Tổng thống ở đối diện ăn hết miếng cháo cuối cùng và đặt lại chiếc thìa vào bát.


Anh khẽ rũ mi xuống.


"Vậy ... Có cái hoạt động khiêu vũ gì đấy?"


Phong Thiển khó hiểu nhìn Ngôn Sanh.


Cảm thấy mình nhỏ hình như có chút là lạ?


Có vẻ như mảnh nhỏ còn có năng lực liệu sự như thần nữa.


"Có." Phong Thiển nói.


"Ừm." Ngài Tổng thống đáp.


Có chút bực bội, dựa vào ghế.


Phong Thiển nhìn Ngài Tổng thống ở đối diện, tiếp tục ăn cháo của mình.


Một lúc lâu sau, người đối diện mới hỏi: "Thiển Thiển có tham gia buổi khiêu vũ đó không?"


Động tác ăn cháo của Phong Thiển dừng lại, ngước mắt lên nhìn người đối diện.


Chớp chớp mắt nghi ngờ.


Nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Chắc vậy, chắc em sẽ đi xem".


Câu trả lời mơ hồ.


Ngài Tổng thống hơi cau mày.


Cho nên......


Cuối cùng thì Thiển Thiển có hẹn với tên Hạ Dương kia không?


Một lúc sau.


Mặt mày của Ngôn Sanh mới giãn ra.


Cũng may, anh chuẩn bị trước từ sớm.


...


Phong Thiển ăn cháo xong, Ngôn Sanh đích thân đưa cô đến trường.


Ngài Tổng thống hạ kính ô tô xuống.


Đôi mắt màu hổ phách nhàn nhạt nhìn cô.


"Thiển Thiển, em có cảm thấy thiếu thiếu cái gì không?"


Phong Thiển chớp mắt.


Hả?


Còn thiếu cái gì?


Cô nghiêng đầu suy nghĩ.


Lại nhìn ngài Tổng thống ở đối diện, sau đó nhẹ nhàng nghiêng người, bẹp một cái, hôn lên mặt của đối phương.


"Tạm biệt anh."


Giọng nói của cô ngoan ngoãn đáng yêu.


Ngài Tổng thống ở phía đối diện nhướng mày, cong môi.


Nhẹ nhàng nói ra vào chữ: "Tạm biệt, Thiển Thiển."


Cô gật đầu và xách ba lô bước vào sân trường.


Ngài Tổng thống trong xe nhìn chằm chằm vào cô.


Cho đến khi đối phương biến mất khỏi tầm mắt.


"Tới Phủ tổng thống."


Ngôn Sanh trầm giọng nói.


Gương mặt vẫn lạnh lùng, thờ ơ như ngày nào.


...


...


Khi đến lớp, Phong Thiển tình cờ gặp Hạ Dương.


Lần này Phong Thiển đến sớm hơn đối phương.


Thiếu niên ấm áp đó ngồi sau Phong Thiển.


Anh có chút tò mò nhẹ giọng hỏi: "Bạn học Phong, cậu và ngài Tổng thống có quan hệ gì vậy?"


Ngày hôm đó, sau khi Hạ Dương rời đi, anh nhận được một email từ Phủ Tổng thống.


Bảo anh không được loan tin rằng ngài Tổng thống đến Đại học Q đón Phong Thiển.


Hạ Dương cũng đã xác nhận nhiều lần mới chứng minh rằng đây thực sự là một email từ phía Chính phủ.


Vì vậy, khi nhìn thấy Ngài Tổng thống hàng thật giá thật ở bên ngoài, Hạ Dương cũng không có nói cho cha mẹ biết.


Email này rõ ràng là vì ngài Tổng thống không muốn để cho bạn học Phong bị quấy rầy vì mình.


Rốt cuộc thì nếu mọi người biết mối quan hệ giữa Ngài Tổng thống và Phong Thiển.


Chắc bạn học Phong cũng không biết làm như thế nào.


Dù đó là fan girl của ngài Tổng thống, hay hội con nhà giàu muốn nịnh hót ngài Tổng thống hay không.


Chỉ là...


Điều khiến Hạ Dương bối rối chính là xưng hô của Phong Thiển với Ngài Tổng thống.


Anh trai...


_____________


Á hihi mình tìm được tai nghe nên edit luôn nè (●'◡'●)