Editor: Nha Đam


Thế giới 7 này tính cả phiên ngoại là 52 chương, mn tha hồ đợi hoàn nhé  😉


~~~~~~~~~~~~~~'


Mọi người hậm hực cất điện thoại đi nhưng lại càng tò mò hơn về danh tính của cô gái này.


Cô đang đeo một chiếc kính râm.


Chỉ lộ chiếc cằm trắng nõn trơn bóng.


Cực kỳ tinh xảo.


Dù không thất dung nhan nhưng cũng làm người ta cảm thấy đối phương rất xinh đẹp.


Mọi người đều háo hức nhìn xem.


Cửa xe mở ra.


Một vị quản gia mặc vest đen bước ra từ ghế phụ và ưu nhã kính cẩn chào kiểu phương Tây với Phong Thiển


Bình tĩnh mở cửa sau và làm cử chỉ mời.


"Tiểu thư, mời lên xe."


Người quản gia nhận lấy vali từ Phong Thiển.


Cô khẽ gật đầu, nhấc chân ngồi lên xe.


Sau khi quản gia cất hành lý cho Phong Thiển xong, ông ta cũng mở cửa và ngồi vào.


Không nhanh không chậm thắt dây an toàn.


Ông ta đỡ kính và kính cẩn nói: "Tiểu thư, lát nữa có một bữa tiệc mà cô phải đến dự."


Phong Thiển nhàn nhạt nói: "Được rồi."


Cô giơ tay tháo kính râm, lộ ra khuôn mặt thanh tú xinh đẹp.


"Tiểu thư bô ba một đường rồi, bây giờ có thể nghỉ ngơi trên xe một chút được rồi."


Quản gia tri kỷ dặn dò.


Phong khẽ gật đầu.


Mình đã ngủ trên máy bay một lúc lâu rồi, bây giờ cũng không mệt mỏi lắm.


Phong Thiển tựa vào phía sau.


Một tiếng sau.


Xe dừng lại ở một hội sở xa hoa hoàng gia.


Tài xế lái xe vào gara.


Sau khi dừng lại, quản gia bước xuống xe, mở cửa cho cô.


"Mời tiểu thư xuống xe."


Vị quản gia này từng phục vụ cựu tổng thống nên rất có kỷ luật trong lời ăn tiếng nói và hành vi.


Ưu nhã lịch lãm.


Quản gia đưa Phong Thiển vào hội sở.


Lúc này, không có ai cả.


Có một ít phòng dành cho khách trên tầng hai.


Quản gia mang Phong Thiển dừng trước cửa một gian phòng, lấy thẻ phòng từ trong túi ra quẹt thẻ.


Bíp một tiếng.


Cửa được mở.


Quản gia mỉm cười đưa thẻ phòng cho Phong Thiển.


"Tiểu thư, tiên sinh đã chuẩn bị sẵn nhiều lễ phục cho cô. Cô có thể thử xem. Bữa tiệc bắt đầu lúc sáu giờ. Trước khi bữa tiệc bắt đầu, cô có thể nghỉ ngơi ở đây một chút."


Phong Thiển lấy thẻ phòng từ quản gia, nhàn nhạt "Ừm" một tiếng.


Quản gia mỉm cười chào tạm biệt.


Phong Thiển quay đầu lại, đẩy cửa đi vào.


Căn phòng trang trí rất lộng lẫy.


Cô đóng cửa lại, chậm rãi bước vào, ném chiếc túi xách lên chiếc giường.


Phong Thiển đi đến mở tủ quần áo ra.


Vừa mở ra......


Phong Thiển không khỏi ngây người.


Bên trong tủ quần áo chất đầy các loại váy dạ hội.


Mặc kệ là kiểu dáng hay cắt may đều rất tuyệt vời.


Mỗi chiếc váy đều rất đẹp.


Rõ ràng, chúng đều được thiết kế riêng.


Phong Thiển ngẫu hứng chọn một chiếc váy dạ hội màu trắng.


Váy chỉ dài đến đầu gối.


Cô đứng trước gương ướm thử chiếc váy, cảm thấy cũng được nên thay luôn.


Lại ngoài ý muốn mặc lên rất đẹp.


Chiếc váy trắng làm tôn lên nước da trắng của cô, giống như một viên ngọc bích mịn màng.


Tóc dài xoăn nhẹ xõa xuống một bên.


Cùng với khuôn mặt tinh xảo ấy, trông thật là đẹp.


Phần cổ váy được thiết kế vừa phải, để lộ xương quai xanh xinh đẹp của cô.


Phong Thiển nhìn mình trong gương, sau đó xoay người và ngồi trên giường.


Buồn chán mà lướt điện thoại.


Lướt lướt Weibo.


Phong Thiển đã phát hiện ra một việc ngoài ý muốn.


Các chủ đề nóng trên Weibo không phải là một số tin tức giải trí, mà là tất cả về vị tổng thống đương nhiệm.


Ví dụ như......


# Thịnh thế mỹ nhan của Tổng thống đại nhân #


# Tôi muốn sinh hầu tử cho tổng thống #


# Cuộc sống hàng ngày của Tổng thống lão công #


......


Phong Thiển khẽ cau mày.


Cô tùy tiện ấn vào một cái.


Lướt lướt màn hình.


Đều là những tin nhắn tỏ tình.


Phong Thiển nhìn một chút rồi tắt máy luôn.


~~~~~~~~~~~~~~~


Mấy chương đầu mảnh nhỏ chưa xuất hiên nên chán quá đi 😣~~~