Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả không biết một động tác đơn giản của mình đã tác động lên người đàn ông nào đó, cô nhìn Diệp Lãng vuốt tóc mình, duỗi tay chụp được tay hắn.

Diệp Lãng cũng không tức giận, chỉ là lập tức kéo tay Mạc Vân Quả qua nói: "Đi thôi, tôi mang cô đi mua quần áo."

Mạc Vân Quả nhìn lại quần áo không ra gì trên người mình, gật gật đầu.

Lúc này Diệp Lãng mới vui vẻ lên, ừm...... Quả nhiên vẫn là em gái nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu nhất.

Diệp Lãng mang theo Mạc Vân Quả trực tiếp đi tới trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố, sau đó bắt đầu hình thức điên cuồng mua sắm.

Đừng nói đàn ông không thích đi dạo phố, đó là bởi vì bọn hắn không bị gợi lên hứng thú mà thôi.

Như lúc này đây, Diệp Lãng lôi kéo Mạc Vân Quả tới một cửa hàng, biểu tình rõ ràng vô cùng hưng phấn, trong lòng âm thầm cân nhắc làm sao có thể khiến em gái nhỏ trở nên xinh đẹp nhất.

Trái lại Mạc Vân Quả, vẫn là bộ dáng lạnh nhạt kia, làm sao có cô gái nào đi mua sắm lại không hưng phấn.

Mạc Vân Quả nghe theo yêu cầu của Diệp Lãng ngoan ngoãn cầm đồ đi thay quần áo, đương nhiên, quá trình này sẽ được hệ thống tự động che chắn, nếu không phòng phát sóng trực tiếp lại là một trận làm ầm ĩ.

Diệp Lãng ở bên ngoài chờ cũng không cảm thấy nhàm chán, hắn nhìn trái nhìn phải cân nhắc xem làm sao có thể biến Mạc Vân Quả trở nên xinh đẹp, hoàn mỹ nhất.

Sau khi Mạc Vân Quả thay bộ đồ Diệp Lãng chọn đi ra, trong mắt Diệp Lãng xẹt qua một tia rõ ràng kinh ngạc.

Ngược lại Mạc Vân Quả lại không có bất kì cảm giác gì, ừm...... Chính là chất liệu so với bộ đồ cũ của cô thì thoải mái hơn.

Diệp Lãng vỗ vỗ tay, vây quanh Mạc Vân Quả xoay vài vòng nói: "Anh nói này em gái, phong cách như thế này mới thích hợp với em!"

Không thể không nói, ánh mắt của Diệp Lãng rất tốt, bộ váy công chúa mặc lên người cô, lại vô cùng dịu dàng, văn nhã, có cảm giác điềm mỹ, tuy rằng biểu tình trên mặt phá hủy một tia mỹ cảm, nhưng lại có một loại hài hòa quỷ dị.

"Tiểu Quả Quả thật đáng yêu! Thật muốn xoa mặt cô ấy!"

"Ta cũng muốn có một cô con gái như vậy! Nếu vậy mỗi ngày ta đều trang điểm cho con bé!"

"Ai, ta cũng muốn có một cô con gái a, trong nhà mười mấy đứa bé, tất cả đều là hán giấy! Nói nhiều phát mệt!"

"...... Lầu trên ngươi thật giỏi sinh."

"Tiểu Quả Quả đáng yêu quá, ta bị sự đáng yêu này làm cho gục ngã, muốn thân thân với tiểu Quả Quả!"

"Ta cũng gục ngã rồi, muốn ôm ấp hôn hít nâng cao tiểu Quả Quả lên~"

"Lầu trên đừng tầm bậy, còn nâng lên cao! Sao ngươi không lên trời luôn đi!"

"Tiểu Quả Quả ~ mang ta bay ~( ̄3 ̄) a"

............

Mạc Vân Quả nhìn một nhóm người muốn cô mang đi bay, thập phần đứng đắn ở trong đầu nói một câu: "Ta sẽ không bay."

Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp:...... Tiểu Quả Quả thật là xuẩn manh xuẩn manh ~

Diệp Lãng chọc chọc gương mặt của Mạc Vân Quả, xúc cảm mềm mại làm hắn không nhịn được nheo đôi mắt lại.

"Tiểu muội muội, da thịt em thật mềm a!"

Mạc Vân Quả học theo động tác của hắn, nhón chân, duỗi tay hướng về phía gương mặt Diệp Lãng chọc thử.

"Cứng như đá."

Diệp Lãng:...... Ha hả!

Nhân viên cửa hàng nhìn hành động thân mật của hai người, tươi cười trên mặt cũng cứng lại.

Hu hu hu...... Đi đâu cũng đều có cẩu lương, hừ! ╭(╯^╰)╮ cô nàng mới không cần ăn cẩu lương đâu!

Tiếp theo, Diệp Lãng liền mang theo Mạc Vân Quả đông đi một chút tây đi một chút, tóm lại là mua rất nhiều quần áo, còn có giày dép.

Có thể nói, hôm nay Diệp Lãng có thể đồng thời thoả mãn thú vui mua sắp của mình!

Sau khi để lại địa chỉ cho nhân viên chuyển về biệt thự, Diệp Lãng liền mang theo Mạc Vân Quả đi ăn cơm chiều, nhưng lúc ăn cơm chiều, lại gặp người kỳ quái.

Bởi vì giữa trưa chịu giáo huấn từ ai đó, Diệp Lãng cũng không dám làm Mạc Vân Quả khó xử.