….Sáng hôm sau, đúng theo ý của bà Khánh thì Giao Giao đã đưa Gia Nguyên quay trở về sống cùng bà ta.

Về căn nhà này, Giao Giao biết mình không còn có thể vui vẻ được nữa nhưnng thứ khiến cô thấy cũng khác vui chính là gặp lại được chú Kính.

Khi thấy cô trở về, chú Kính cũng rất mừng, hai người họ không trực tiếp nói chuyện với nhau mà chỉ đứng xa nhìn mặt nhưng tâm ý trong mắt rõ ràng là cả hai đều có tình.Sau khi cô về không lâu thì bà Khánh cũng đã bắt cô tuyệt đối phải ở nhà làm việc không được ra đường làm như trước nữa, cô cảm thấy rất buồn nhưng chẳng thể làm gì hơn.

Những ngày ở nhà cô thương xuyên nhắn tin với bạn trai đã quen lâu năm của mình, mối quan hệ này cô giấu rất kĩ chẳng ai biết cả.

Cứ như thế, cô lại quay về làm người giúp việc trong nhà...Loay hoay mãi, ngày tháng qua không đợi ai, lại đến sinh nhật 15 tuổi của Gia Nguyên mà Giao Giao cũng bước sang tuổi 21 được hơn hai tháng.

Trước ngày sinh nhật của cậu hai ngày, bà Khánh đi ngang chỗ cô khi cô đang lau nhà và nói một cậu chỉ riêng mình cô nghe thấy, bà ta nói:“Gia Nguyên lớn rồi, cô phục vụ chuyện giường chiếu cho nó đi, cô mà không làm hài lòng nó thì mức nợ sẽ càng tăng cao.”Nghe xong câu đó, Giao Giao thất thần ngồi quỵ xuống đất, tâm trí cô hoàn toàn sụp đổ, chẳng thể ngờ rằng lại có một ngày mình bị đẩy tới con đường này.

Trước này cô luôn tự tin rằng mình sẽ trả được hết nợ nhưng đó chỉ là cô tin mà thôi, cô vốn dĩ đã không có khả năng chi trả nữa rồi.

Bây giờ bà ta đã đính thân nói rõ ra như vậy, cô không làm thì nhất định sẽ không yên.

Lúc này cô lại nghĩ tới chút tình cảm dành cho chú Kính, trong lòng thầm nghĩ nếu mình nên vứt bỏ tình cảm với chú Kính qua một bên.

Tuy rằng đã biết số mình tránh không khỏi nhưng cô vấn cô duy trì quan hệ trong sáng với Gia Nguyên chờ khi cậu trưởng thành hơn xem thái độ của cậu thế nào mới dám nói tiếp.Cô cứ ngây thơ tưởng rằng bây giờ chưa cần phục vụ chuyện giường chiếu cho Gia Nguyên nhưng câu đâu biế Gia Nguyên đã trông chờ ngày đó lâu lắm rồi.


Tiệc sinh nhật của Gia Nguyên được tổ chức, bạn bè đến rất đông vui, một đêm tưng bừng tiệc rượu, nhảy múa.

Sau buổi tiệc, Giao Giao dọn dẹp cùng những người giúp việc khác rồi đi ngủ như bình thường.

Nhưng ngày hôm đó, cả đời cô cũng không thể ngờ tới sự việc kinh khủng này sẽ xảy ra.

Đêm khuya, Gia Nguyên có uống vài ly rượu nên trong người đã say ngà ngà, đang ngủ thì cậu bỗng nổi cơn khát tình, vào lúc đó cậu nghĩ ngay đến Giao Giao nên đã đi sang nhà kho sách trong lúc cô đang ngủ rồi giởn trò đồi bại với cô.

Giao Giao làm việc mệt nên ngủ rất say, đến lúc cô phát giác thì đã thấy Gia Nguyên đang ngồi trên người cô cởi áo cô ra.

Quá hoảng sợ, cô hết lớn đẩy cậu ra rồi chạy khỏi nhà kho.

Lúc vừa chạy ra cô bắt gặp một người giúp việc nhìn thấy mình, cô hi vọng vào sự giúp đỡ của người đó nên chạy tới kêu cứu.

Nào ngờ Gia Nguyên vẫn không chịu ta cho cô, cậu đuổi theo cô đến nơi.

Vừa thấy cô bị Gia Nguyên đuổi bắt, người giúp việc kia bỗng chốc trở mặt không giúp cô nữa mà trái lại còn ôm giữ cô không cô chạy thoát.

Giao Giao lúc đó hoảng loạn vô cùng, cô vùng vẫy muốn thoát nhưng sau đó liền bị Gia Nguyên đi tới nắm lấy tay cô cùng với sự giúp đỡ của người giúp việc kia mà đem cô tới cửa phòng rồi đẩy cô vào bên trong.


Cô bị đẩy một mạch lao đầu thẳng vào phòng riêng của cậu.

Thỏ đã vào hang cọp, Gia Nguyên bước vào phòng đóng cửa khóa chặt lại, sau đó tiếp tục muốn chiếm đoạt cô.

Ở trong phòng Giao Giao vô cùng hoảng sợ, cô chống trả quyết liệt nhưng chẳng dám làm cậu bị thương, chính vì thế mà cậu nhanh chóng nắm thế chủ động xé nát quần áo của cô ra, đè cô lên giường, rồi mạnh bạo rút thắt lưng trói hai tay cô lại.

Cô la hét cầu cứu nhưng chẳng ai nghe, bất lực nằm đó như một con cá nằm trên thớt.

Gia Nguyên là một đứa trẻ vị thành niên, cậu tuy say rượu nhưng vẫn đủ tỉnh táo để biết rõ không nên hại Giao Giao vi phạm pháp luật, thế nên cậu đã không cướp đi sự trong trắng của cô trong lần đó mà chỉ muốn mượn cơ thể mềm mại của cô để thỏa mãn dục vong và khao khát khám phá cái mới.

Nằm trên giường không một mảnh vải che thân trước mặt cậu khiến cô nhục nhã ê chề, cơ thể bị cậu chơi đùa như một món đồ chơi, từ đầu tới chân đều bị cậu nhìn thấy tất cả, nơi nào cậu cũng muốn khám phá kể cả đó là nơi nhạy cảm nhất, riêng tư nhất.

Cô đau khổ quằn quại cầu xin cậu nhưng cậu vốn dĩ không quan tâm, và còn nói:“Sớm muộn gì thì chị cũng là vợ của tôi mà thôi, chị có gì phải sợ? Tôi sẽ không làm gì chị đâu, lần đầu của chị tôi sẽ để cho đêm tân hôn của chúng ta.

Chỉ cần chị nằm yên nghe lời thì sẽ không phải đau đớn, tôi sẽ trân trọng chị, chị cứ yên tâm làm vợ tôi thôi…”Nói xong lời đó, đôi tay của cậu bắt đầu chạm vào từng nơi của cô, sờ nắn, cắn rồi hôn, dùng phần thịt cương cứng nóng ấm mấy lần đặt lên người để cô cảm nhận.

Cô cảm nhận được thứ cương cứng đó rồi, trên da thịt chẳng mấy chốc cũng đầy những thứ dịch nhẩy mà cậu để lại, vẻ mặt lúc này chả khác gì một tên đàn ông cuồng dâm không muốn bỏ sót bất cứ gì của cô.Lần đâu tiên trong cuộc đời cô phải trải qua một đêm khủng khiếp như thế, cô thức trắng đêm, đến khi Gia Nguyên đã dừng lại và gục ngã trên vai cô thì cô vẫn mở tròn đôi mắt.

Dường như đây chính là cú sốc tinh thần lớn nhất trong cuộc đời cô, chính vào giờ phút này cô cũng chính thức trở nên hận và ghét Gia Nguyên đến tận xương tủy.


Dựa vào những gì cậu đã làm với cô ngày hôm nay, cô biết rằng trước nay bản thân đã quá ngây thơ khi cho rằng chỉ có bà nội của cậu mưu tính muốn cô dùng thân để trả nợ, bây giờ cô dám chắc Gia Nguyên cũng biết và thậm chí giờ đây là bắt đầu mong muốn cô làm điều đó…Sáng hôm sau, khi Gia Nguyên thức dậy, cậu thấy cô đang khóc, khi bị cậu nhìn thấy thì liền nghiêng đầu tránh né.

Cậu không quá bất ngờ khi thấy cô như vậy, cậu tháo dây thắt lưng trói ở tay cho cô, kéo hai tay cô xuống rồi đưa bàn tay lau nước mắt trên mặt cho cô, khẽ giọng nói:“Đừng khóc, tôi sẽ thương yêu chị mà.”Giao Giao liếc mắt căm hận nhìn cậu: “Cậu đã sớm hợp tác với bà mình để bắt tôi trao thân cho cậu có phải vậy không?...Cậu giết tôi luôn đi, tôi không thiết sống nữa!”Gia Nguyên bối rối nhìn xuống cơ thể của cô rồi vội kéo chăn đắp lại, cậu im lặng một lúc sau đứng dậy lấy quần áo của mình mặc vào.

Mặc xong, cậu đi ra cửa nhưng trước khi ra khỏi phòng cậu lại dừng bước và nói:“Sau đêm qua, quan hệ của chúng ta cũng không còn gì nghi ngờ.

Nhưng từ giờ tôi sẽ xưng em với chị, coi như là trả lại tự tôn cho chị, cũng là thể hiện sự kính trọng của tôi với chị, chuyện tối qua tôi làm không có nghĩa là tôi xem thường chị.

Từ nay về sau chúng ta không còn là chủ tớ, chị hiện tại là người phụ nữ của tôi.”Nói rồi, cậu dứt khoát bước chân ra khỏi phòng.

Giao Giao nhìn theo cậu mà nước mắt cứ dâng trào, lòng tự tôn của một người đổi cách xưng hô khác là trả được sao?Ngày hôm đó, cô không còn giữ được nét mặt vui vẻ được đây nữa, khi làm việc nhà cô vẫn nhớ đến cảnh tượng đêm qua, khi gặp chú Kính cô cũng không còn dùng ánh mắt ngây thơ mà nhìn chú, cô chỉ dám cúi mặt mà đi…Kể từ đó về sau, cô chính thức có thêm một công việc đó chính là hầu hạ Gia Nguyên về đêm, đêm nào cô cũng bị đem ra làm trò tiêu khiển như thế.

Càng đau khổ cô lại càng lén nói chuyện với người bạn trai yêu xa nhiều hơn, có lần cô nghĩ đến cắt cổ tay tự sát nhưng may mắn được anh bạn trai khuyên răng nên cô từ bỏ… Dần dần, cô cũng quen và thích nghi với việc này.

Trong khoảng thời gian đó chú Kính hiểu rõ những thứ cô phải trải qua nhưng không thể ngăn cản và chỉ có thể âm thầm đem đến những niềm vui bất ngờ cho cô, có khi là một chiếc váy, có khi là một chiếc buột tóc xinh xắn, chú trước giờ vẫn chưa một lần từ bỏ tỉnh cảm cất giấu của mình.Một năm sau, chú Kính đề xuất để Giao Giao đi học đại học, Gia Nguyên cũng rất tán đồng nên bà Khánh không thể cản, dù sau suốt một năm qua cô cũng đã tận tâm làm hài lòng Gia Nguyên.

Và thế là sau hai năm nghỉ học, Giao Giao được chấp thuận học lên đại học, nhưng lúc này ngành nghề trước kia mà cô muốn học bây giờ cô cũng không còn hứng thú nữa, cô được đưa vào trường học về kinh tế và quản trị doanh nghiệp.

Tuy rằng không phải là ngành cô thích nhưng cô vẫn rất tích cực học vì sau này nó rất có thể sẽ là cứu tinh cuộc đời của cô.Trong khoảng thời gian học đại học, Giao Giao có nhiều thời gian xa Gia Nguyên hơn nên có qua lại với vài người đàn ông qua đường mặc cho cô vẫn đang có một người bạn trai yêu xa.

Bốn năm học khó nhằn, cô tiếp xúc với nhiều loại người hơn và dần trưởng thành hơn, Gia Nguyên cũng ngày một lớn lên thấy rõ, càng lúc càng có những yêu cầu kì lạ với cô.

Cùng với việc học, mỗi đêm dù có bận thế nào cô cũng phải cùng Gia Nguyên chơi vài trò lạ, thỏa mãn ham muốn tình dục của cậu.


Cô dần học được cách chấp nhận nhưng cũng không ngừng muốn trốn chạy và luôn tìm cơ hội tốt nhất để thoát khỏi nơi này.Và sau đó, sức chịu đựng của cô cũng đạt tới giới hạn, cô không còn muốn sống khổ sở bên Gia Nguyên nữa nên quyết tâm lên kế hoạch bỏ trốn.

Lần này, cô nhờ bạn trai lâu năm làm người đưa cô trốn chạy.

Chuẩn bị chu đáo suốt một năm liền, cuối cùng cũng tới lúc trốn đi.

Ngày hôm đó là lễ tốt nghiệp đại học của cô, sau khi chụp ảnh tốt nghiệp cùng Gia Nguyên một cách vui vẻ, cô nhân cậu mải lo xem hình trong máy ảnh mà trà trộn vào đám đông người chạy trốn khỏi tầm mắt của cậu.

Sau khi thuận lời tách ra, cô nhanh chóng thay đồ rồi lên xe taxi đi tới sân bay, bay một chuyến thẳng đến Hà Nội mà không hề bị phát hiện.

Đến nơi, bạn trai cô bịt kính mặt chờ cô ở sân bay, hai người gặp nhau rồi lập tức bắt taxi muốn trở về nhà của bạn trai cô.

Mọi chuyện lợi tới mức không có chút trắc trở nào, cứ nghĩ là sẽ trốn thoát được nhưng không thể ngờ đều đã nằm trong sự tính toán của Gia Nguyên.

Đợi khi cô và bạn trai trên taxi đi được một đoạn thì bỗng xuất hiện một đám người chặn đầu xe tấp họ vào một con đường vắng, ngay sau đó bạn trai cô bị lôi khỏi xe đánh đập một trận dữ dội mà chưa kịp nói bất kì lời nào.

Giao Giao hoảng hốt muốn cứu người nhưng nhanh chóng bị đám người đó bắt lại, cô vì muốn trốn thoát mà khi dằn co với họ khi bị họ nắm tóc cô liền giật lấy con dao vũ khí của đám người đó cắt đứt tóc bỏ chạy.Ngay sau khi cô chạy đi để lại bạn trai, cô bị truy đuổi đến cùng, đuổi hết cả giờ cuối cùng cũng bắt được cô lại.

Đến lúc này cô vẫn không biết kẻ bắt mình có mục đích gì.

Sau khi bị bắt lại, cô bị đưa lên xe rồi lại lên máy bay quay về thành phố vừa mới cố gắng trốn đi, bấy giờ thì cô đã đoán ra người đứng sau vụ việc chính là Gia Nguyên không sai đi đâu được..