Khu dạy học lúc này vẫn đang bao trùm không khí căng thẳng của kì thi, rất ít học sinh rời phòng thi sớm. Long Thất một đường đi ngang qua ba lớp, cuối cùng cũng tìm thấy tên béo ở cuối hành lang lớp 1, phòng thi này đặc biệt an tĩnh. Hắn ngồi ở góc trong cùng cuối phòng học. Chỗ ngồi đó là góc chết của giám thị nên hắn ngang nhiên vụng trộm ăn quà vặt. Lúc Long Thất nhìn qua vừa vặn thấy hắn cúi đầu xuống gầm bàn, có vẻ như đang cẩn thận nhập số trên điện thoại.
 
Tên biến thái Long Tín Nghĩa vậy mà thực sự đưa mật khẩu cho hắn!
 
Cửa trước của lớp học bị cô dùng tay đập mạnh lên. Long Thất chẳng thèm để tâm đến bất kỳ ai trực tiếp xông vào. Toàn bộ người trong phòng bởi vì sự xuất hiện ngoài ý muốn của cô mà nháo nhào. Học sinh ngồi hàng đầu dõi mắt theo cô, giám thị đứng trên bục giảng cũng bị doạ cho sững sờ. Cận Dịch Khẳng là người duy nhất kịp thời phản ứng lại, cũng là người thi ở phòng đó. Cậu lười biếng ngước mắt nhìn cô. Theo sau đó là tiếng ầm ầm vang dội, cô đá mạnh một phát vào bàn của tên béo. Cả phòng thi ai ai cũng đứng dậy. Một người khác cũng thi ở đây chính là Bạch Ngải Đình, cô nhìn qua, trông thấy tên béo càng lúc càng thảm hại hơn. Đồ ăn vặt rơi vãi đầy đất, giấy thi cũng bay tán loạn, còn ly trà sữa được giấu trong bụng hắn cũng bay thẳng sang bàn bên cạnh.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Long Thất!" Giám thị lạnh giọng kêu tên cô. 
 
Cô vẫn làm bộ mắt điếc tai ngơ cúi người nhặt điện thoại từ dưới mặt đất hỗn loạn. Cận Dịch Khẳng cuối cùng cũng đứng lên, hai tay bỏ vào trong túi nhìn về phía cô. Bạch Ngải Đình cách chỗ huyên náo khá gần, liền cầm lấy bài thi lùi gần về phía cậu. Cả phòng thi ồn ào ầm ĩ.
 
Tên béo vẫn tê liệt trên ghế không dám nhúc nhích. Long Thất bắt đầu xoá video. Nữ giáo viên phụ trách kì thi bắt lấy tay cô, cô hất ra rồi lại tiếp tục xoá video. Sau khi xoá sạch mới ném điện thoại trở lại trên người hắn. Tên béo mặt đỏ tía tai, nữ giáo viên một lần nữa giữ chặt hai tay cô, một nam giáo viên khác lớn giọng quát: "Mọi người ngồi xuống! Làm nốt bài thi đi! Ai chưa làm xong thì không được đứng lên! Tất cả đều ngồi xuống!"

 
Cùng với tất cả học sinh đứng dậy còn có Trác Thanh. Hắn nghe vậy liền nộp bài luôn, đi theo Long Thất ra ngoài, tầm mắt từng giây từng phút đều dán chặt lấy cô.
 
Chuyện này chẳng bao lâu đã loan khắp cả trường.
    
Đang thi thì gây chuyện, sự việc này rất nghiêm trọng. Trường học quyết định đình chỉ Long Thất một tuần lễ. Chuyện của tên béo chẳng ai hay biết, bản thân hắn cũng không chịu thú nhận, cho nên trường học tạm thời cũng chẳng có biện pháp nào để xử lý. Càng đừng nói đến Long Tín Nghĩa là làm ăn lén lút.
 
Nhưng Long Thất cố ý ngáng đường Long Tín Nghĩa, nói hắn ở trường học buôn bán phim cấm. Vì vậy mặc dù không tìm ra được video, nhà trường vẫn tìm được lịch sử trò chuyện giữa hắn với tên béo làm giao dịch. Tức thì liền cảnh cáo cả hai người bọn họ.
 
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ phòng làm việc của chủ nhiệm lớp đi ra, Long Thất nhìn thấy một người đang đứng đợi cô ở bên ngoài, là Trác Thanh. Hắn với chủ nhiệm lớp đang đứng ở cửa văn phòng bên cạnh. Mày hắn vẫn nhíu chặt thẳng đến khi nhìn thấy cô đi ra mới thả lỏng, chủ nhiệm lớp đang nói chuyện gì đó cùng hắn. Hắn nghe xong liền nhìn về phía cô, còn Long Thất chẳng nói chẳng rằng rời đi.
 
Lúc đi xuống cầu thang Trác Thanh cũng đuổi tới. Lần nào cũng vậy. Mỗi lần Long Thất bị gọi tới văn phòng hắn đều mượn cớ xuất hiện ở văn phòng bên cạnh nghe lén cô bị xử phạt. Lần này hắn hỏi: "Có muốn mình đưa cậu về hay không?"
 
Cô ngoảnh mặt làm ngơ.
 
Bắc Phiên có tam hậu, Bắc Phiên còn có nhị vương. Một người hư, một người ngoan. Cận Dịch Khẳng chính là cái tên hư hỏng, còn Trác Thanh lại là học sinh ba tốt. Là học sinh đứng đầu ban tự nhiên, còn ban xã hội là Bạch Ngải Đình, Đổng Tây cũng chẳng thua kém ai cả. Hắn trông rất khôi ngô, tính tình lẫn bối cảnh gia đình đều khá tốt. Nhưng mà người tốt thì lại luôn bị những thứ xấu xa mê hoặc đến thần hồn điên đảo, giống như Bạch Ngải Đình thích Cận Dịch Khẳng còn hắn thì lại thích Long Thất, đã thế còn làm bạn với Cận Dịch Khẳng.
 
Cận Dịch Khẳng chính là hư hỏng ở điểm này.

 
Cậu biết cô là nữ thần của Trác Thanh nên mới thông đồng cùng cô làm bậy. Thành tích của cậu cũng chẳng thua kém gì Trác Thanh, thậm chí trong mắt giáo viên Cận Dịch Khẳng luôn là một học sinh ưu tú là mặt mũi của nhà trường. Nhưng so với Trác Thanh cậu có thủ đoạn hơn nhiều. Cậu ngủ cùng cô đến bây giờ cũng chẳng có một ai phát giác. Trác Thanh tốn tận ba năm vẫn như cũ dùng mấy câu kiểu "Có cần đưa cậu về nhà không?". Còn Cận Dịch Khẳng mở miệng chính là nói: "Tôi đưa cậu về."
 
_____"Có muốn ăn chút gì không?"
 
_____"Tới chỗ gia ăn khuya."
 
_____"Có muốn mình cầm đồ giúp cậu không?"
 
_____"Để đó đi tôi cầm."
 
_____"Cậu có muốn thử tìm hiểu mình không?"
 
_____"Chúng ta ngủ cùng nhau đi."

 
Phía trước là Trác Thanh, phía sau chính là Cận Dịch Khẳng.
 
Cận Dịch Khẳng thích cảm giác yêu đương vụng trộm. Một nửa lý do là cậu và Long Thất vốn là người của hai thế giới khác nhau, nửa còn lại đến từ Trác Thanh. Vì vậy dù cho có đốt tiền cậu cũng muốn có được cô.
 
Trác Thanh theo đuôi Long Thất đến tận bên ngoài khu dạy học. Cận Dịch Khẳng cũng tình cờ ở tầng ba đối diện trông thấy. Đứng cạnh cậu là Bạch Ngải Đình. Bạch Ngải Đình đang dùng ánh mắt của Quan Thế Âm Bồ Tát phổ độ chúng sinh mà nhìn người có tốn ba đời ba kiếp cũng chẳng thể bị cảm hoá là cô, trong mắt đong đầy cảm thông và thương hại.
 
Cận Dịch Khẳng thu hồi tầm mắt. Cậu vừa đi vào lớp vừa cầm điện thoại gọi điện. Chuông điện thoại của Trác Thanh cùng lúc vang lên, hắn bị Cận Dịch Khẳng mượn cớ gọi trở về. Sau khi Trác Thanh rời đi Bạch Ngải Đình mới thôi dùng ánh mắt đó nhìn cô. Giống như lo sợ người bạn tốt của mình sẽ bị yêu nữ quấn lấy.
 
Chính là như vậy. Vòng tròn của học sinh giỏi mãi mãi là kiểu kết bè kết phái cùng nhau toả sáng. Còn những học sinh cá biệt thì luôn luôn đơn thương độc mã mà chiến đấu.