Kể từ khi cuộc hẹn hò hôm đó xảy ra.

Bạch Diên không còn dám tùy ý tìm Bạch Trà gây phiền phức nữa.

Bây giờ, thật vất vả mới nắm bắt được cơ hội, cô ta sẽ không bỏ qua.

Cô ta muốn xem, sau khi Bạch Trà về nhà họ Bạch còn dám động thủ đánh người trước mặt mẹ cô hay không.

Bạch Diên xuân phong đắc ý, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì với ý tưởng của mình.

Nói một cách đơn giản, ân, Bạch Diên nghĩ mình đã thắng một hiệp, cô ta híp mắt lại, đang tưởng tượng sau khi Bạch Trà xuất hiện sẽ bị cô ta kϊƈɦ thích như thế nào!

Có lẽ cô ấy sẽ khóc ngay tại chỗ, đáng thương hề hề, như một con kiến, bị giẫm dưới chân.

Khi Bạch Trà nhận được cuộc gọi từ mẹ Bạch, cô cảm thấy có lỗi.

Cô ấy nhìn tên người gọi và lo lắng hỏi, " Thất Thất, có phải vì ta quên không đưa nam nhân cho bà ấy làm đối tượng hẹn hò nên bà ấy mới tức giận hay không?"

Thất Thất suy nghĩ trong ba giây, [ Tôi nghĩ những gì Trà Trà nói rất có lý! ]

"Đúng vậy, ta cũng nghĩ như thế này, ngươi không thể thiếu nợ nhân tình..........Nếu không sẽ gặp báo ứng, vạn vật đều có vòng tuần hoàn của nó, nếu nợ người khác, không trả thì trong tương lai ông trời sẽ dùng đủ loại phương thức từ trêи người ngươi lấy lai một cái gì đó có giá trị tương ứng "

Vì vậy, chúng ta phải trả lại người đàn ông đó!

Bạch Trà nghiêng đầu, chìm đắm trong suy nghĩ.

Không vui!

Đêm nay không ngủ ngon được!

không vui.

Nhạc chuông điện thoại lại suy nghĩ tới, Bạch Trà nhấn trả lời, đầu dây bên kia còn chưa kịp lên tiếng, cô đã ném ra một câu, " Tôi thật mau sẽ trở về, đừng có gấp!"

Dứt lời, cô nhanh chóng cúp điện thoại.

[ Rất tiếc, Trà Trà, cô không thể trả lại đối tượng hẹn hò cho mẹ Bạch! Bạch Diên cũng có tham gia!]

"..........." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch nhăn lại, ý nói ta rất không vui.

[ Trà Trà........] Thất Thất cảm thấy Trà Trà nhà nó chắc hẳn rất buồn.

Nga, nó muốn ôm Trà Trà.

"Thất Thất, ta nghĩ bọn họ thật xấu a! Bọn họ chỉ giới thiệu một người đàn ông làm đối tượng hẹn hò cho ta, nhưng ta lại nợ bọn họ hai người? Họ dường như đã phát tài! Không, ta rất không vui, ta phải tìm ra được biện pháp để giải quyết! "

Bạch Trà đứng lên, lời thế son sắc.

Thất Thất, [??? ] Nó luôn cảm thấy mọi thứ phát triển đều không đúng lắm, nhưng lại không nghĩ ra không đúng chỗ nào............

Một phút sau, Bạch Trà trêи mặt tràn đầy vui vẻ.

Nga!

Cô đã nghĩ ra một cách!

Khi Tô Kình Hoán bước vào, anh nhìn thấy là bộ dạng vui vẻ của Bạch Trà.

Anh cố nén cười, có vẻ như Bạch Trà hẳn đã xem Weibo của anh ấy, kỳ thật, anh ấy cũng cho rằng lời tỏ tình của anh rất hay!

"Có gì mà vương vẻ như vậy?"

Tô ảnh đế tự tin chờ đợi Bạch Trà vui mừng bổ nhào vào lòng ngực của anh.

Bạch Trà chớp mắt, " Em vừa nghĩ ra cách giải quyết một vấn đề mà em đang gặp phải bây giờ! Em sẽ đi làm ngay!"

Nói xong, cô bật người dậy nhảy nhót chạy ra ngoài.

Nụ cười trêи mặt Tô Thanh Hoàn lập tức đông lại, "???"

Anh ta quay người lại, nhanh chóng nắm lấy cổ tay Bạch Chá, "Em đi đâu vậy?" Lời nói tràn đầy kinh ngạc.

Thái độ của cô khiến anh rất nản lòng.

" Em muốn về nhà họ Bạch!" Cô cười đáp lại.

"Nhà họ Bạch?" Vẻ mặt Tô Thanh Hoàn đanh lại, anh đã điều tra về nhà họ Bạch, người trong nhà họ Bạch không phải là thứ gì tốt, họ thường bắt nạt Trà Trà nhà anh, giờ mà trở về còn không phải bị mắng sao?

( * Vì Tô Kình Hoán đã tỏ tình nên mình đổi cách xưng hô thành Anh=Em nha.)

"Anh cùng đi với em!" Anh dứt khoát.

Theo ước tính, một phần nguyên nhân khiến Bạch Trà quay lại Bạch gia là vì video trêи mạng.

Bạch Diên giỏi tính toán, mẹ Bạch lại thiên vị Bạch Diên.

Bạch Trà đã trở về, lẻ loi một mình, cô đơn và bất lực!