Cùng một thời gian, không chỉ có mỗi Kiều Vi Vi đang mắng người.

Nhiều người vào tìm những bài viết chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Bạch Trà cũng đang mắng người.

"........" Nói bài viết mới đâu?

Đã bị xóa?

Cái kẻ xấu xa nào đã làm điều đó?

Kẻ xấu xa Tô Kình Hoán liên tiếp hắt hơi mấy cái, trời nắng nóng, không bị cảm, này nhất định là có người đang nhớ thương anh........

Bạch Trà, cũng không có hứng thú với diễn đàn,

Cô đang một lòng suy nghĩ về bữa trưa của mình, nga, nhất định là có rất nhiều rất nhiều đồ ăn ngon, Tô Kình Hoán nói, sẽ cho cô ăn chân giò.

Nó.........Chắc hẳn là rất ngon đi?

Thịt kho tàu?

Nga, cảm giác sắp chảy nước miếng.

Thất Thất bất lực nhắc nhở, [ Trà Trà, chúng ta là những nhiệm vụ giả, đi qua các thế giới, làm sao có thể để linh hồn nhỏ bé bị bắt cóc bởi một bữa ăn đâu?]

Bạch Trà tự tin phản bác lại, " Thất Thất, ngươi nói sai rồi, ngươi là hệ thống, hệ thống thì làm sao có thể là người? ngươi không phải người, từ đâu ra linh hồn nhỏ bé?"

Thất Thất, [........]

Không phải người, là lỗi của tôi sao?

Không có linh hồn là lỗi của tôi sao?

Tại sao hệ thống không có linh hồn nhỏ bé?

Đau lòng đến không nói nên lời!

Buổi sáng tan học, Bạch Trà lao thẳng ra ngoài trước khi mọi người kịp phản ứng.

Mọi người, "???"

Kiều Vi Vi, "......."

Các nam sinh nhìn nhau, bọn họ còn chưa kịp hỏi tên đâu! Tại sao người lại bỏ chạy như thế này?

Chẳng lẽ, bọn họ quá nhiệt tình nên bị dọa sợ rồi?

Bọn họ ngơ ngác nhìn những tờ giấy ghi nhớ đầy màu sắc trêи chiếc bàn trống cách Bạch Trà không xa.

Ngay sau đó, bọn họ đột nhiên đổ dồn ánh mắt về phía Kiều Vi Vi!

Ah ah ah, bạn cùng bàn của tiểu tiên nữ!

Nhất định phải biết được tiểu tiên nữ vừa ngoan ngoãn vừa dễ thương tên là gì.

Kiều Vi Vi mờ mịt nhìn những người đang đứng trước mặt mình.

Cô ấy biết những người này đang nghĩ gì, nhưng vì Bạch Trà đã ném những tờ giấy nhiều màu sắc đó, nên điều đó đã thể hiện rất rõ ràng ý tứ trong đó.

Vì vậy, cô ấy lạnh nhạt, giả vờ thờ ơ, "Mọi người có chuyện gì sao? Không thấy Trà Trà của tôi đã ném ghi nhớ của các cậu rồi sao? Điều đó có nghĩa là cô ấy không hy vọng các cậu làm phiền cô ấy, không cần ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, có thể sao? "

" Trà Trà? Cô ấy tên là Trà Trà sao! "

" Nga, cái tên thật dễ nghe."

..............

Một đống lời khen, như dòng sông cuồn cuộn dân trào.

Kiều Vi Vi, "........." Có độc! Đây là trọng điểm sao?

Điều cô ấy nói không phải là không nên ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của Bạch Trà sao???

Lúc này, cô ấy đột nhiên biết được cái gì gọi là mắt mù và tai điếc có chọn lọc.

Mắt thấy những người này giống như những kẻ điên, điên cuồng khen tên của Bạch Trà.

Mạnh Đồng Diệp ở trong góc rốt cuộc chịu không nổi, xông ra tại chỗ, đập bàn tức giận nói: "Cô ấy là Bạch Trà mà lúc trước các người đã khinh thường! Tôi lúc trước cũng không thấy cái người quan tâm cô ấy, như thế nào, hiện tại thấy cô ấy trở nên xinh đẹp, nên các người muốn tâng bốc,nịnh hót? Nhưng, cho dù các người có tâng bốc bao nhiêu đi nữa, người ta cũng chướng mắt các người! "

" Cái gì? Bạch trà? "

" Là trước kia vừa ngu ngốc......" Xấu xí Bạch Trà.

"Làm sao có thể! Thay đổi quá lớn!"

Mà trong lời nói của Mạnh Đồng Diệp cũng mơ hồ lộ ra hai tin tức.

Nhưng rất nhanh có người tinh ý bắt được nó.

"Bây giờ trông đẹp lên là sao?"

"Chẳng lẽ cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ?"

"A, cậu nói rõ đi! Hai người là bạn cùng phòng, câu nói vừa rồi chướng mắt chúng ta? Có phải hay không phía sau có kim chủ?