Vốn dĩ cả giới giải trí đang sục sôi vì các sự kiện xung quanh bộ [Phù Hoa], đột nhiên nhà đài Bách Hoa lại đăng một bài báo không liên quan, không khỏi làm người ta chú ý.

Tuy nhiên ảnh đính kèm của bài báo, cư nhiên là tấm ảnh chụp Kỷ Miên.

Tấm ảnh này là khi Kỷ Miên vừa bước khỏi xe ở cổng khách sạn Đế Tước.

Trong tấm ảnh thực sự đẹp đến nôn nao, cả bộ váy và cả người đều là cực phẩm trong cực phẩm.

Kỷ Miên mơ hồ cảm thấy không ổn, quả nhiên khi bấm vào liền rõ ràng, bộ váy mà nhãi rồng tặng nàng cư nhiên là tác phẩm nằm trong bảy bộ váy giúp Vương hậu năm xưa đạt giải Tinh Lô- giải đấu của những nhà thiết kế Liên lục địa trực thuộc Hiệp hội thời trang.

Thật con mịa nó quá trâu bò rồi!
Mới đầu Kỷ Miên chỉ mơ hồ thấy nó rất đẹp, có đưa Lý Nhị xem qua, cả người có kiến thức như Lý Nhị cũng không nhìn ra được lai lịch, nên chỉ đơn thuần nghĩ là một tác phẩm của studio nhỏ lẻ không tên tuổi.

Bất quá đẹp thế này, để Kỷ Miên mặc đi dự sự kiện cũng rất ổn.

Thế nhưng giới giải trí là nơi chứa đầy long xà hỗn tạp, không phải ai cũng thiếu kiến thức, điển hình là nhà đài Bách Hoa đã có người nhìn ra được lai lịch thật của bộ váy Kỷ Miên.

Bộ váy Sương Giáng của đương kim Vương hậu thiết kế ra nha!
Hai mươi năm trước, Vương hậu đã đấu giá cả nó và cả bộ sưu tập của mình ủng hộ quỹ từ thiện, nhằm cứu trợ cho những trẻ em mồ côi trên thế giới.

Cuộc đấu giá đúng là tầm cỡ quốc tế, nhưng thông tin về nó thì giữ kín như bưng.

Việc những thứ tham gia đấu giá đã vượt mức giá ra sao, hay là thuộc về tay ai, đến giờ chỉ là một ẩn số.

Bất quá, khi Vương hậu chưa gả về phu gia, cũng từng là một nữ Omega cường nhân có tiếng tăm, việc có được tấm ảnh chụp đăng quang Kim Lô cùng với bộ sưu tập năm ấy vẫn có thể.

Người ta đem ra đối chiếu, đúng là bộ váy của Kỷ Miên thật, hơn nữa so với cô người mẫu khô khan mặc, trên người Kỷ Miên càng trở nên linh khí xuất trần, chỉ có thể dùng thanh thủy xuất phù dung để diễn tả.


Cũng có thể nói Kỷ Miên sinh ra là để mặc bộ váy này vậy.

Mới đầu cũng có người nghĩ rằng bộ váy Kỷ Miên là mô phỏng theo thiết kế của Vương hậu, có thể là một váy giả thôi.

Nhưng sau đó suy xét mặt lợi hại, ai lại dám làm nhái đồ của đương kim Vương hậu đây? Đâu ai ngu ngốc như vậy.

Hơn nữa một nhà thẩm định thời trang có tiếng cũng chia sẻ lại bài báo của Bách Hoa, viết vài dòng cảm nghĩ hoài niệm về sự kiện năm đó, đây là gián tiếp thừa nhận bộ váy đó là thật.

Tuy nhiên, đó cũng chỉ là bất lợi mà thôi.

Vốn dĩ việc Kỷ Miên vướng nghi vấn giành vị trí thảm đỏ chưa lắng xuống, nay lại thêm lai lịch của Sương Giáng, tất nhiên đám người Mộ Bạch Chi đâu để yên.

Chỉ trong vòng một giờ sau đó chỉ thấy trên mạng đầy những bình luận, cũng như topic ác ý chĩa mũi nhọn về phía Kỷ Miên.

#Tân nhân Thịnh Đức phải chăng đùi kim chủ cực kỳ thô?!!#
Bài viết này từng chút leo lên hot search.

Đại khái là mô tả cũng như đặt nghi vấn vì sao một tân như Kỷ Miên lại có được những tài nguyên khủng như vậy?
Từ việc giành được vai diễn trong một bộ phim lớn, nơi mà cả ngôi sao hạng A cũng bị đè xuống làm vai phụ.

Được đóng cp với Sơ Mục Kỳ, nay vướng phải chuyện giành vị trí và cộng thêm bộ váy có lai lịch trâu bò.

Tất cả đều gián tiếp nói lên rằng Kỷ Miên có ô dù chống lưng.

Thế mới nói, không biết kim chủ của cái tân nhân này, đùi thô cỡ nào nha?
Tiểu vương vô liêm sỉ: [A há, còn tưởng thế nào, thì ra chỉ là dựa vào gương mặt đi lên! Nhìn thôi đã thấy bẩn.

Xã hội ngày nay đúng là không nên nhìn mặt để đánh giá được!]

Chi Chi là thiên sứ của ta: [Chỉ là một tân nhân mà có được những tài nguyên mà người lâu năm như Tô Manh, Mộ thiên sứ không có được.

Còn không phải dựa vào việc để người ta cưỡi hay sao? Ta nhổ vào!]
Mục Kỳ bảo bối nhi: [Vừa định nói Kỷ Miên nhìn cũng đẹp đôi với Mục Kỳ, may mà chưa nói ra, mặt hàng này thì không thể bình phẩm nổi nữa rồi.

Quá buồn nôn!]
Tiện nhân cút đi: [Ta chỉ thấy ở cô ta một chữ thôi: bẩn!! Cực kỳ bẩn!! Chỉ cần nghĩ tới việc cô ta đè ép Mộ thiên sứ là đã thấy bẩn rồi! Việc đi thảm đỏ mà cô ta cũng giở trò được cơ đấy!! Tiện nhân cút đi!!]
Tang thi vương: [Càng lúc càng thấy Thịnh Đức những năm gần đây chẳng ra làm sao, người trước người sau đều không ra gì cả! Bất quá, cầu cao nhân đào ra kim chủ của Kỷ Miên a, dù sao có thể lấy được bộ váy của Vương hậu thiết kế năm xưa, thế thì cũng quá ngầu rồi!]
Ta tới mua đậu phụ: [Các ngươi có thể nói lý trí một chút không vậy? Chỉ là một bộ váy liền suy diễn người ta thành cái dạng gì rồi? Còn nữa, việc giành vị trí thảm đỏ gì đó, còn chưa chắc chắn đâu nha.

Sơ Mục Kỳ cũng lên tiếng rồi đấy, là BTC sắp xếp, liên quan cái *beep* gì tới Kỷ Miên.

Úp thúng phân cũng nên biết suy nghĩ một chút chứ!]
Tiện nhân cút đi: [ @ Ta tới mua đậu phụ.

Ngươi có phải là ngu rồi không!! Hay là đồ óc lợn? Nếu cô ta có kim chủ, cô ta nhân lúc cho kim chủ cưỡi lên người, nói vài lời bên gối, không phải lão già bụng phệ kia liền sẽ giúp cô ta dằn xếp bên BTC hay sao? Loại tiện nhân này thì chỉ có nước cút đi mới yên được thôi!!]
...!
"Là thủy quân." Lý Nhị nhìn thoáng qua những bình luận trong điện thoại Kỷ Miên, thản nhiên nói.

Kỷ Miên đương nhiên biết Mộ Bạch Chi sẽ ra tay rồi.

Không kể chuyện nàng và cô ta có mâu thuẫn chút đỉnh, chỉ riêng việc năm xưa bắt cóc, Mộ Bạch Chi nhất định sẽ không để Kỷ Miên sống yên ổn nổi.

Thủy quân tràn đến như cơn sóng dữ, dù cư dân mạng non nửa còn lý trí cũng bị đám người chửi bới đó kích động rơi vào vòng xoáy, mấy chốc ấn tượng về Kỷ Miên không còn tốt đẹp như ban đầu nữa.

Kỷ Miên không giống Mộ Bạch Chi, cô ta là người lăn lộn lâu năm, sở hữu một vài trạm thủy quân là bình thường.


Còn Kỷ Miên, híc, nàng nghèo đến mức chờ người ta đến mướn cày game thuê, lấy đâu ra tiền thuê thủy quân?
Bắt đầu có một số người đào ra được tài khoản cá nhân của Kỷ Miên, fan nhan khống thì leo vào mlem, còn đảng nhà Mộ Bạch Chi thì leo vào chửi rủa.

Nhất thời tài khoản của Kỷ Miên trở nên nóng hổi chỉ sau vài giờ, đúng là làm cái chùa bà đanh của Kỷ Miên một phen náo nhiệt.

Mắt thấy số lượt chửi rủa sắp áp đảo số người lý trí, Kỷ Miên bình thản đăng một dòng trạng thái.

[Thực hư hãy để [Phù Hoa] quyết định!]
Đây là một câu kinh điển trong trailer bộ phim, đại khái là ở cuối cùng, vị sử quan đã gọi nữ chính bằng cái tên mới "Phù Hoa".

Kỷ Miên cũng mượn câu này để đám người kia ngày mai hãy đi xem phim cúng tiền, à nhầm, hãy đi xem phim để bị thực lực nàng vả mặt.

"Chiếu theo tình hình này, sợ rằng không dễ gì im ắng nổi." Kỷ Miên hơi rầu rĩ.

Lý Nhị hít sâu, nhẹ nhàng nói: "Miên Miên, lần này ngươi để ta."
Nhìn bộ dạng tràn trề sức chiến đấu của Lý Nhị, Kỷ Miên hơi ngẩn ra, nàng thế nào lại quên mất đây là lão đại đã một tay đưa Tô Manh từ tầng chót lên vị trí Ảnh hậu chứ? Lão đại đã muốn ra tay, còn lo gạo không xay ra thành cám hay sao?
Kỷ Miên cảm thấy mình đánh bậy đánh bạ vớ bở, còn quá hời, toe toét cười: "Vâng.

Thế thì ta ngồi chờ ngày mai phim công chiếu, cũng chờ luôn tin vui của Nhị tỷ!"
Lý Nhị gật đầu, xoa xoa đầu Kỷ Miên.

Nghệ sĩ chiến trường là trước ống kính, còn quản lý chiến trường là ở sau ống kính.

Làm một quản lý phải chiến đấu hết công suất, diệt hết toàn bộ những thứ tạp nham, dọn đường cho nghệ sĩ của mình bước lên thảm đỏ tràn trề hào quang, chinh phục giới giải trí!
Lý Nhị từng là kim bài quản lý của Thịnh Đức, thời gian qua vì chuyện Tô Manh phản bội mà sa sút tinh thần, nhưng hiện tại nhìn thấy Kỷ Miên chói sáng dưới ống kính, nàng chợt nhận ra mình đã phụ cô bé này quá nhiều.

Vì một cái bạch nhãn lang mà nhớ mãi không quên, trái lại khiến Kỷ Miên bị qua loa.

Tuyệt đối không được!
Thế nên ngay sau đó, Lý Nhị ngựa không ngừng vó, suốt đường đưa Kỷ Miên về nhà đều là vừa gọi điện thoại vừa lái xe.

Lý Nhị liên lạc, móc nối quan hệ không ít chỗ, vận lực khả năng của mình mà không cần đến phòng quan hệ công chúng của Thịnh Đức, từng bước tẩy trắng cho Kỷ Miên.


Vì các nàng đang bị tên Trầm Trí Bạch ngán chân, vậy nên không trông mong cầu cứu tổng công ty được, chỉ có thể tự lực cánh sinh mà thôi.

Thực tế Lý Nhị cũng không quá sốt sắng, phần nhiều vì nàng biết, ngày mai khi bộ phim được công chiếu, thực lực của Kỷ Miên sẽ dễ dàng đập tan mọi nghi vấn.

"Được rồi, ngươi về hảo hảo nghỉ ngơi.

Ngày mai đến tổng công ty, ta sẽ đem trợ lý của ngươi đến ra mắt." Lý Nhị cười nói.

Kỷ Miên hơi ngạc nhiên: "Trợ lý? Ta sẽ có tiểu trợ lý sao?"
Lý Nhị có hơi buồn cười: "Phải, ta quá nhiều việc, vốn nên sắp xếp cho ngươi một trợ lý từ lâu, nhưng bên Trầm Trí Bạch, ngươi cũng biết rồi đó.

Bất quá, sau ngày mai ngươi cũng sẽ mau chóng hot lên, có trợ lý từ bây giờ lo chuyện hậu cần phía sau thì tốt hơn."
"Nhị tỷ, ai da, ngươi tin tưởng người ta sẽ hot tới vậy sao?" Kỷ Miên quắn quéo, cảm giác được tin tưởng này thật là quá sảng, còn là sự tin tưởng đến từ quản lý nhà mình nữa chứ.

Lý Nhị một giây trước còn thấy Kỷ Miên phong quang vô tận ở trước ống kính, nay lại như con sâu róm nhảy tưng tưng ở ghế sau.

Quả nhiên bên trong nữ thần là một nữ thần kinh.

Một tay buông vô lăng xe đỡ trán: "Ngươi nên chú ý chút hình tượng đi!"
"Người ta đang vui vẻ mà~"
Kỷ Miên thật sự vui vẻ.

Lúc trước nàng chìm trong thế giới hắc đạo, cả ngày chỉ làm những chuyện vừa nguy hiểm vừa vô bổ, sau đó nàng tình cờ trông thấy màn ảnh sự kiện của giới giải trí, khoảnh khắc đó nàng cảm thấy mình cũng muốn làm một minh tinh.

Đúng vậy, nàng cũng muốn là người đứng trên đỉnh kim tử tháp, tráng lệ nhìn xuống giang sơn mình chinh phục được.

Nghĩ là làm, vậy nên nàng đã quyết định thi đậu vào học viện Điện ảnh NYFA.

Hôm nay, lần đầu chiêm nghiệm cảm giác làm một minh tinh, thật sự sướng rơn người, để nàng phát một chút mao bệnh chắc không sao đâu nhỉ?
....