*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở đầu dây bên này, Dung Dung cũng không biết nên giải thích như thế nào, chỉ có thể dùng cách im lặng để đáp lại chất vấn của ông cụ.

Ông cụ nghiễm nhiên cho rằng cô đang chột dạ, “Con nhóc thối, ông dạy con đánh bài không phải để con đi lừa gạt đối tác! Nếu con đắc tội với cậu ta thì sao đây? Con mau trả lại tàu du lịch cho người ta đi!”

Bên kia giận dữ cúp máy cái rụp.

Sau một tiếng “Bíp ——” rất dài, Dung Dung cắn môi, đi đến cửa thư phòng, dừng lại vài giây mới gõ cửa phòng.

Không có ai trả lời.

Cô do dự vươn tay nắm lấy tay nắm cửa, sau đó một tiếng cạch ma sát ngắn ngủi vang lên, cửa phòng bị đẩy ra.

Không có bật đèn phòng, đèn bàn bảo vệ mắt chỉ chiếu sáng trong khu vực bàn làm việc.

Người đàn ông đang nằm sấp trên bàn ngủ yên giấc.

Dung Dung rón rén đi tới, vốn muốn hỏi tại sao anh lại tặng tàu du lịch cho mình, thấy anh đã ngủ lại sợ mình sẽ quấy rầy anh.

Tóc của anh còn ướt, vài sợi tóc rơi rớt che kín trán. Khuôn mặt sáng sủa, lông mi cong vút tạo thành một bóng mờ.

Màu mắt của Thẩm Độ rất tối, viền mắt lại hẹp dài, khiến người ta có cảm giác cô độc và ngạo mạn.

Anh cũng không thích cười, nhìn chung đều là dáng vẻ lạnh nhạt.

Bây giờ hiếm khi thấy anh nằm nghiêng dựa lên cánh tay ngủ, hơi thở đều đặn, môi hơi mím lại, một góc mặt dựa vào bàn bị anh đè ép lồi ra một mảng thịt.

Dưới ánh đèn, người đàn ông với khuôn mặt điển trai không có chút phòng bị, ngắm thôi đã đủ no.

Dung Dung chống tay lên bàn, dè dặt chọt vào mảng thịt lồi lên của anh.

Mặt của Thẩm Độ lõm xuống một vòng tròn nhỏ.

Cô càng nhìn càng thích, sau đó vò tóc anh.

Tóc ngắn mềm mại cọ xát vào lòng bàn tay cô. Dung Dung tìm được xoáy tóc, đến gần và chạm nhẹ môi vào.

Lông mi của người đàn ông hơi nhúc nhích, anh chậm rãi mở mắt ra.

Đôi mắt sáng quắc, anh cũng không có hành động gì. Tầm mắt của người trước mặt đều dồn vào đỉnh đầu của anh. Cô hơi cúi người, đường cong được bao bọc bởi áo ngủ tơ tằm đang đung đưa trước mắt anh.

Anh nhếch môi rồi nhắm mắt lại.

Dung Dung thấy anh không có phản ứng lại to gan hơn, vén vài sợi tóc rơi trước trán của anh ra, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn nóng bỏng lên trán anh.

Sau đó lại hôn một cái lên chóp mũi anh.

Trong thư phòng yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng cười khẽ.

Dung Dung sững người, vùng eo bị siết chặt, bất ngờ bị người ta ôm ngang eo.

Đợi sau khi có phản ứng, cô đã ngồi trên chân của người đàn ông.

Thẩm Độ thoải mái tựa lưng vào ghế, nâng cằm của Dung Dung lên, giọng điệu lười biếng, “Làm gì vậy?”

Bị bắt tại hiện trường gây án, Dung Dung vội vàng chớp mắt, “Không có gì.”

Người đàn ông bật cười, nghiêng đầu muốn hôn cô.

Anh nhìn đăm chiêu vào môi cô, yết hầu chuyển động lên xuống.

Hơi thở từ từ đến gần, Dung Dung thấp thỏm nghiêng đầu né tránh. Thẩm Độ nhéo eo cô, dùng chút sức cắn vào má cô, giọng khàn khàn, “Lên giường nhé?”

Trong mắt anh đã bùng cháy lên ham muốn chọc ghẹo.

Hoàn toàn khác với dáng vẻ ngủ ngon lúc nãy. Dung Dung mím môi, lảng sang chuyện khác, “Em có chuyện muốn hỏi anh.”

Dường như Thẩm Độ đã đoán được từ trước, “Tàu du lịch?”

“Ừm.” Dung Dung nắm lấy vạt áo của anh, khó hiểu hỏi: “Tại sao?”

“Tàu du lịch đó thuộc về em, nhưng nó vẫn trực thuộc dưới danh nghĩa công ty.” Thẩm Độ nói từ tốn, chậm rãi: “Ngoại trừ hoạt động cá nhân của em, tất cả chi phí đều đưa vào sổ sách của công ty. Anh vẫn có thể dùng nó như hạng mục kiếm lời.”

Con tàu này vốn dĩ do Thẩm Độ đứng tên cá nhân mua, trực thuộc dưới danh nghĩa công ty du lịch Đại lục mà cô vừa mới thu mua vào nửa năm trước, tránh được thuế đầu vào một cách hợp lý.

Chẳng qua bây giờ chủ nhân đã trở thành Dung Dung.

Dung Dung nhất thời không tiếp thu nổi, cảm thấy Thẩm Độ trả lời không đúng trọng tâm.

Nhưng chưa chắc cô không đoán ra được, “Có phải anh muốn trút giận giúp em không?”

Thẩm Độ nói rõ ràng: “Có cô bé em đây là đủ rồi, anh vẫn không muốn làm bố.”

Cằm của cô căng cứng, đột nhiên ôm chặt lấy anh.

Cô vùi vào vai anh, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh làm như vậy sẽ bị lỗ đó.”

Thẩm Độ xoa gáy cô, “Sau này em sẽ là một trong những cổ đông, phải kiếm tiền thay anh.”

Dung Dung nũng nịu, “Em chỉ biết xài tiền.”

Thẩm Độ thở dài thờ ơ, “Vậy anh phải cố gắng làm việc rồi.”

Cô bỗng bật cười, hôn lên tai anh một cái, “Anh Thẩm, có phải làm tổng giám đốc bá đạo rất sướng không?”

“Ý em là sao?”

“Không sợ gì cả vì mình có khả năng giải quyết hết mọi thứ, không cần dựa vào ai.”

Thẩm Độ nhéo má cô, “Em chỉ cần làm chuyện mình thích là được rồi.”

Dù là vẽ tranh, hay là làm blogger làm đẹp.

“Em muốn tìm lại một chuyện mình thích làm.” Dung Dung ôm cổ anh, giơ hai chân lên cao lắc lư, “Có điều hiện giờ em vẫn chưa nghĩ ra.”

Thẩm Độ hiểu rõ, “Vậy em cứ từ từ suy nghĩ.”

Của trời cho bay tới này làm rối ren suy nghĩ của Dung Dung. Lẽ ra lúc này cô nên quỳ xuống ba lần, dập đầu chín lần với Thẩm Độ, tạ ơn thánh ân.

Cô nổi lên ý xấu, híp mắt lại, hỏi anh với ý đồ xấu xa: “Anh không sợ em bỏ chạy sao?”

Thẩm Độ chậm rãi hỏi ngược lại: “Em nghĩ em có thể chạy đi đâu?” Sau đó anh siết chặt vai cô, ép buộc cô ngồi đối mặt với mình, đến gần phà hơi vào tai cô, “Thử xem?”

Dung Dung che tai lại, tim bỗng đập nhanh hơn.

Anh cười khẽ, bế cô lên đi ra khỏi thư phòng, quay về phòng ngủ.

Đèn ngủ mờ ảo chiếu vào rèm cửa, gió máy điều hòa khẽ lay động mảnh vải lụa trong suốt. Dung Dung bị dồn vào góc giường, hai mắt rưng rưng, cố gắng kìm nén tiếng rên nhỏ trong cổ họng.

Thẩm Độ đưa ngón tay vào giữa môi cô, cười thở hổn hển, “Kìm nén sẽ có hại cho cơ thể.”

Dung Dung đỏ mặt, dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay anh ra, “Đi ra…”

Sao Thẩm Độ có thể nghe lời cô?

Bây giờ anh cũng không có yêu cầu gì đối với Dung Dung, chỉ cần đừng kêu la bậy bạ làm ảnh hưởng đến mình, cô đánh đấm hay than phiền gì cũng được.

Bộ dạng đắm chìm vào đó, vừa khoan khoái vừa xấu hổ đã đủ khiến anh rung động.

***

Dung Dung vừa mới xuống tàu du lịch đã nhận được tin nhắn từ ông cụ, bảo cô xách vali đến thẳng nhà ông.

Đây không phải là lần đầu Dung Dung giở chứng, vừa ngoan ngoãn nói dạ được, vừa nhanh chóng bảo Thẩm Độ chở cô về nhà, cả quá trình đều lưu loát.

Khả Ái được cô gửi đến cửa hàng thú cưng, vẫn chưa kịp đi đón.

Cô đoán hiện giờ chắc ông nội vẫn chưa biết về những lời bàn tán trên mạng có liên quan đến cô, nếu không trọng điểm của ông cụ sẽ không chỉ nhắm vào tàu du lịch.

Dung Thanh Từ biết chuyện, mắng chửi hai người yêu đương đến nỗi đầu óc mụ mị. Chị ấy chửi vài câu cho hả giận, nhưng vẫn tạm thời giấu giếm với ông nội giúp cô.

Tin đồn sao chép trước đây rất chấn động nhưng ông cụ không nghe được một chữ. Dung Thanh Từ đã giấu nhẹm chuyện đó rất hoàn hảo, không ai dám nhắc tới trước mặt ông cụ. Chị ấy rất quan tâm đến sức khỏe của ông nội, chắc chắn sẽ không đến nói trước mặt ông.

Tin đồn càng chướng tai, thường sẽ càng lan truyền nhanh hơn.

Vì là chuyện nhảm nhí, không có bằng chứng, đám blogger vừa mới vạch rõ giới hạn với Dung Dung đều thông minh lựa chọn im lặng.

Những kẻ điên khùng tung tin nhảm khắp nơi chỉ là cư dân mạng và anti-fan ỷ mình không để tên thật trên Internet, cho nên tùy ý khẩu nghiệp.

Lúc đầu có nhiều người không ưa dáng vẻ thanh cao của cô. Đúng lúc trong chuyến du lịch Nhật Bản, Đại Dung Dung tách nhóm thuê tàu, dáng vẻ đại tiểu thư coi rẻ đồng tiền trên livestream thực sự rất đáng ghét.

Còn có một số fan chân chính của chủ đăng khác giận dữ chuyển thành anti-fan vì cục cưng nhà mình chịu uất ức ở chỗ Đại Dung Dung, tích cực tham gia các hoạt động gây chiến của anti-fan, tốt nhất là có thể đá văng Đại Dung Dung vào tâm Trái đất, để cô mau chóng chìm xuống.

Có thể kết luận rằng vết nhơ của Đại Dung Dung đại khái bao quanh toàn cầu.

Thanh cao, ngạo mạn, khoe giàu, không hợp nhóm, đạo đức giả. Rõ ràng là một hotgirl mạng ngu đần, nhưng nổi lên nhờ nhan sắc nên tự cho mình là ngon.

Ở trước mặt anti-fan cao quý, Đại Dung Dung hít thở là đang hủy hoại môi trường sinh thái.

【Mọi chuyện xảy ra đều có nguyên do của nó. Trên mạng có rất nhiều người khoe giàu, chỉ có Đại Dung Dung bị đồn là bao nuôi, fan có não tự suy nghĩ thật kỹ đi.】

【Một cô gái tầm 20 tuổi mà có thể thuê tàu du lịch, xem ra rất biết cách phục vụ đại gia.】

【Gương mặt của Đại Dung Dung vẫn rất đáng được say mê mà. Bây giờ những khuôn mặt thuần khiết rất được đàn ông yêu thích.】

【Ngày nào bạn trai tôi cũng ngồi xổm đợi Đại Dung Dung livestream, tôi không tin cô ta còn trong trắng đâu ha ha.】

【Bạn trên à, đừng có lấy chuyện bạn trai dơ bẩn của bạn xem nữ streamer áp lên người Đại Dung Dung】

【Tìm sugar daddy thì còn trong trắng chỗ nào? Đều dơ bẩn như đám nữ minh tinh trong giới giải trí thôi.】

【Em gái xinh đẹp như thế mà đi tìm ba nuôi, thật đáng tiếc. Không biết biểu hiện trên giường như thế nào.】

Hình của Đại Dung Dung bị đính kèm dưới bài viết lôi kéo của blogger, đủ loại người nhảy vào.

“Đẹp là một cái tội”.

Nếu một cô gái trẻ đẹp và có tiền, vậy thì cô ấy chắc chắn làm tình nhân của người khác.

Bệnh đố kị và hình thái xã hội thối nát là điển hình của đường về não có vấn đề. Hơn nữa bọn họ còn coi “chân lý” này là một danh ngôn xã hội.

Cô nằm trên ghế sô pha, xem qua từng lời lẽ thô tục đó.

Ngoài tức giận, cô càng cảm thấy bất lực nhiều hơn.

Trải qua mấy đợt lợi dụng fan và lọc fan, sức chiến đấu của fan cô rất mạnh mẽ, đính chính tin đồn và báo cáo từng bài viết, kiên quyết gỡ chủ đề bao nuôi trên hot search xuống.

Thẩm Độ phải quay về công ty, xử lý xong công việc mới đến nhà tìm cô.

Trước khi cô lên lầu, Thẩm Độ chỉ nói với cô ba chữ “Giao cho anh”.

Fan và anti-fan đang chửi nhau om sòm trên Weibo, nhưng chửi chưa được bao lâu đã bị một bài viết dập tắt.

Tập đoàn Dream Star không cập nhật Weibo Offical từ 800 năm trước, hôm nay bật dậy từ trong quan tài, đột nhiên đăng một bài viết.

【Quyền sở hữu “The World” đã được chuyển nhượng qua hình thức mua bán cách đây hai tháng, dưới danh nghĩa doanh nghiệp cổ phần của cô @Một cây đa lớn trước cửa. “The World” sẽ chính thức khởi hành vào hè năm sau, cung cấp dịch vụ du lịch biển sang trọng và tiện nghi cho mọi người. Tập đoàn chúng tôi sẽ khởi hành lại tàu du lịch hạng sang “Quantum of the Seas” vào cuối năm, hoan nghênh các bạn đón theo dõi.】

Đính kèm hình chín ô vuông có filter làm đẹp của The Quantum.

Một câu nói đơn giản, thậm chí còn tự PR mình.

Phía Official đã đứng ra làm sáng tỏ, tin đồn ban đầu Đại Dung Dung được bao nuôi chưa đánh đã thua.

Trong mắt người khác, bài viết này như nói cho mọi người biết Đại Dung Dung là người mua con tàu này, hơn nữa còn mua để kiếm tiền cho doanh nghiệp nhà mình.

Tập đoàn Dream Star nói hai tháng trước đã bán “The World”, thật ra là bán cho Thẩm Độ, mà Thẩm Độ đứng tên tàu du lịch dưới danh nghĩa công ty.

Vì vậy tập đoàn Dream Star nói cũng không sai, “The World” đúng là đã được bán cho doanh nghiệp cổ phần của Đại Dung Dung vào hai tháng trước. Chẳng qua sau khi bán, Đại Dung Dung mới trở thành cổ đông.  

Ngoại trừ người trong cuộc, không ai biết thân phận cổ đông của Đại Dung Dung thật ra là “Ăn cơm trước kẻng”.

Bài viết giấu tên đầu tiên lan truyền ra hai chữ “bao nuôi” đã bị quản trị viên xóa bỏ. Trong bài viết ghim lên đầu trang, quản trị viên khác công bố xử lý đóng tài khoản vĩnh viễn đối với các ID cá nhân tạo tin đồn.

Nói một cách hoa mỹ là “Thanh lọc môi trường mạng, chống lại tin đồn nhảm”.

Một số blogger đình đám hùng hổ trên Weibo trước đây đã bị đóng tài khoản đột ngột.

Chủ đề #Đại Dung Dung được bao nuôi# còn chưa kịp tỏa sáng trên hot search đã bị quản trị viên khóa vì vi phạm quy định.

Khung cảnh náo nhiệt này có một thuật ngữ chuyên môn gọi là “Tư bản ra tay”.

Nhưng mà trong hai tiếng này, toàn bộ Weibo và diễn đàn giống như đang tiến hành một cuộc càn quét lớn.

Trước đây cô thấy Thẩm Độ gỡ hot search thứ hai của mình xuống, thì ra anh không chỉ giỏi gỡ hot search, mà còn giỏi thao túng đồng tiền.

【Đào bới ai mua “The World” suốt mấy tháng, kết quả là Đại Dung Dung mua, các bác vào đây chia sẻ cảm nhận đi.】

【“The World” là do Đại Dung Dung mua???? Đệch mợ???】

【Mấy má luôn mồm nói mình lăn lộn trong giới thượng lưu, tung hô đại gia mua “The World” trên trời dưới đất, còn nói cái gì mà bí mật giấu kín trong giới không tra được tin tức, ngạc nhiên chưa? Bất ngờ chưa?】

【Trả lời bạn trên: Radar cấp 1, tin tức ai mua “The World” đúng là được giữ bí mật trong giới, không ai biết đến.】

【Trả lời: Vậy nên bí mật này được đưa ra ánh sáng xem như là công lao của anti-fan hả? Ha ha ha ha ha ha cười mỏi mồm.】

【Trước đây đồn rầm rộ rằng “The World” được một đại gia Đại lục mua, và đại gia đó là Đại Dung Dung???? Một pha vả mặt vi diệu.】

【Sự kiện lội ngược dòng sao chép Đại Dung Dung là Yinel trước đó mới là vi diệu chứ? Tranh cãi rất lâu mà kết quả người sao chép và bị sao chép đều là cùng một người.】

【Những tài khoản bay nhảy trên diễn đàn bị khóa vĩnh viễn hết rồi, Đại Dung Dung ngầu lòi.】

【Cảm nghĩ là tại sao vẫn còn có người dám làm anti-fan của Đại Dung Dung nhỉ? Sự kiện sao chép trước đó còn chưa bị vả sưng mặt hả?】

【Ngày nào cũng rao tin vịt nói người ta tìm đại gia, kết quả đại gia là chính Đại Dung Dung, đỉnh.】

【Chỉ có một mình mị tò mò rốt cuộc Đại Dung Dung đang nắm giữ cổ phận doanh nghiệp nào sao??】

【Tò mò chung, mua được “The World” thì chắc chắn là doanh nghiệp Đại lục nổi tiếng nhỉ?】

【Bạn trên từ bỏ câu hỏi đi, trừ phi bạn là người trong cuộc, còn không bạn nghĩ bạn có thể điều tra được?】

【Đợi sang năm “The World” khởi hành, chắc chắn sẽ được đưa vào danh sách, đến lúc đó Bộ Công Thương kiểm tra một cái là biết ngay, vội gì.】

【Đại Dung Dung đúng là Mary Sue màu mè.】

【Gương mặt xinh đẹp, trong nhà có mỏ, còn là họa sĩ nổi tiếng, kỹ năng hotgirl trắng-giàu-đẹp đều đủ điểm, đâu ai thèm quan tâm chị ấy là công chúa nhỏ của doanh nghiệp nào. Dù gì chắc chắn là Mary Sue chính gốc.】

【Đại Dung Dung nắm giữ cổ phần mà, không chỉ là công chúa nhỏ thôi đâu, sau này nhất định sẽ thừa kế gia sản.】

【Cái này gọi là biết đầu thai, gato quá.】

【Trước đây ai nói Tô An là hotgirl trắng-giàu-đẹp đứng đầu Bilibili nhỉ? Tàu du lịch mấy trăm triệu tệ nói mua là mua, Đại Dung Dung chắn chắn giàu hơn Tô An.】

【Mấy đứa anti gato Đại Dung Dung ra phát biểu tuyên ngôn vả mặt đi ha ha ha ha ha.】

“Mày hỏi tổng giám đốc Thẩm xem làm sao anh ta làm lưu loát một loạt hành động, vừa hả giận vừa sảng khoái vậy?” Chó Lương cảm thán trong điện thoại, nói líu lo: “Chó Dung, mày ôm chặt đùi đi, cả đời này đừng buông ra.”

Dung Dung hơi ngại ngùng, “Anh ấy nói lát nữa tới nhà tìm tao.”

“Aaaaa đừng bỏ lỡ cơ hội tốt này nha!” Chó Lương thét chói tai, nghe có vẻ còn kích động hơn cô, “Trang điểm diêm dúa lẳng lơ xong chưa? Chuẩn bị xong hoa hồng và nến chưa?”

Dung Dung nhìn ngọn nến hình trái tim đang cháy trong phòng khách, và chính mình đang trang điểm cẩn thận trong gương dưới ánh đèn mờ ảo.

Váy chiffon trắng đơn giản, mái tóc dài uốn xoăn nhẹ, cặp mắt hạnh nhân sáng ngời, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp.

Cô căng thẳng nhìn chính mình trong gương.

Mùi hương La Fille de Berlin* nồng đậm và quyến rũ xộc vào mũi cô.

*La Fille de Berlin: Dòng nước hoa unisex của hãng Serge Lutens. Hương thơm hoa hồng ngọt ngào tạo nên nét quyến rũ và hấp dẫn, Độ lưu hương của nước hoa rất tốt.

La Fille de Berlin (hình minh họa)

Mùi hạt tiêu kích thích của hương đầu đã biến mất, thiếu nữ xé đi lớp ngụy trang ngọt ngào. Mùi son phấn đặc trưng của phụ nữ trưởng thành là mùi hoa hồng sau khi ủ.

Chuông cửa vang lên, Dung Dung vén tóc lẳng lơ, nhón chân chạy đi mở cửa.

Cô đã nói với bảo vệ để Thẩm Độ đi thẳng lên lầu mà không cần thông qua gác cổng và đăng ký.

Cánh cửa từ từ được mở ra, Dung Dung bấm cổ họng để nói dịu dàng như nước, nũng nịu, “Anh đến rồi.”

“Con nhóc thối, con còn biết ông tới nữa hả!”

Dung Dung ngước mắt lên. Ông cụ mặc quần áo kiểu Tôn Trung Sơn mang cốt cách của tiên, đang chống gậy đứng cười khẩy nhìn cô.

“…”

Đúng rồi, không cần qua gác cổng và đăng ký, có thể lên đây thẳng còn có ông nội cô.

Ông cụ thấy bộ dạng này của cô thì bĩu môi chán ghét, “Con đang làm gì vậy? Đứng dựa vào cửa kiểu gì vậy? Không có xương hả?”

“…”
Lời của tác giả:

Đỗ Đỗ: Đang trên đường tới.

Dung Dung: Anh không cần tới đâu, em ngỏm rồi.

***

La Fille de Berlin: Mị cảm thấy mùi nước hoa rất trưởng thành, không khuyến khích mấy bé nhỏ tuổi mua. Mị mua nó chỉ đơn thuần là vì cảm thấy trưng ở nhà rất thỏa mãn, rất có cảm giác quý bà chanh sả.