*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Thảo biết điều ngồi lui qua một bên, trưởng phòng Hà liên ngồi xuống chỗ của Thảo, uống một hơi cạn sạch ly bia, La Thải Mân cũng cầm ly bia lên đáp lại, trưởng phòng Hà lại tiếp tục rót một ly nữa mời tất cả mọi người.

- Nào mọi người, chúng ta cùng nhau cố gắng để dự án quảng bá sản phẩm lần này có thể đạt được hiệu quả cao nhất.

Cạn ly!
Mọi người ai cũng cầm một ly bia đây cùng nhau chạm cốc, tuy tửu lượng Thảo không cao nhưng cô có thể uống được ba đến năm ly vẫn còn tỉnh táo, cô đưa ly bia lên uống một hơi cạn sạch trong khi mọi người cũng chỉ uống một ngụm cho có.

Khi Thảo đặt ly xuống mới thấy tất cả ánh mắt đều đổ về phía mình.

- Ô, Tiểu mỹ nữ của công ty ta uống cũng được đấy chứ nhỉ.

- Tài lên tiếng trêu chọc.

- Wow, Thảo uống giỏi thật nha.


- Mai ngồi cạnh quay sang huých vào tay Thảo.

Nhìn trên bàn chỉ có ly bia của các nhân viên nam là hết sạch, còn của các nhân viên nữ đều còn hơn phân nữa, cô mới nhận ra mình đã quá thật thà, chỉ cười ngại ngùng nói.

- Tại em hơi khát ạ!
Mọi người lại được phen phá lên cười, bắt đầu cầm đũa lên thưởng thức đồ ăn và chủ yếu nói chuyện về công việc.

Thảo để ý vẫn chưa thấy La Thái Mần đụng đũa, chỉ thấy trưởng phòng Hà liên tục gắp thức ăn, mời bia, rồi lại nói về chuyện công việc với anh, do cũng có chút tò mò nên Thảo quay sang nhìn về phía Mân xem thái độ của anh ta như thế nào, anh ta chỉ ngôi bắt chéo chân, vừa uống bia vừa gật gù nghe trưởng phòng Hà nói chuyện, nhìn dáng vẻ tuấn tú của anh đúng là khiến người ta khó rời mắt, Thảo để ý đến các nhân viên nữ đều đang nhìn về phía anh với con mắt ngưỡng
mộ, say mê, cô chỉ cười nhẹ lắc đầu rồi lại quay sang nhìn về phía Mẫn thầm nghĩ "nếu họ biết cô đã trải qua chuyện gì với anh, chắc sẽ nhìn cô với ánh mắt viên đạn mất".

Mẫn bỗng đưa mắt qua nhìn cô, bốn mắt chạm nhau, Thảo bối rối nhìn xuống chén thức ăn, rồi cầm lấy ly bia uống cạn, "không phải anh ta nghĩ mình đang ngắm anh ta
chứ" Thảo tự chửi thầm trong lòng "Thảo đi là Thảo, sao mày cứ phải chột dạ thế nhỉ? Cứ vờ nhờ vô tình chạm mắt mỉm cười một cái là được thôi không phải sao, đúng! nên như vậy, bình tĩnh lại đi đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa".


Lòng thì nghĩ như vậy nhưng thực sự có cảm thấy rất bối rối, chủ thể ăn nổi nữa, cô liền ghé vào tai Mai.

- Mai đi vệ sinh với mình không?
Mai cũng rất nhiệt tình dù cô không phải giải quyết nỗi buồn đó, nhưng vẫn vui vẻ đi cùng Thảo.

Mai đứng ngoài đời còn Thảo đi vào trong, lúc đi ra thì vô tình đụng phải một người đàn ông, là Nhã, sao hắn ta lại xuất hiện ở đây, nhận ra Thảo, hắn quay lại kéo tay cô lôi theo hắn.

- Mai ơi, giúp mình với, Mai ơi - Thảo hốt hoảng quay lại cầu cứu Mai
- Ở Thảo, này tên kia! anh làm gì vậy? thả bạn tôi ra ngay!
Mai đuổi theo kéo tay Thảo lại, đứng lên trước ngăn không cho hắn đụng vào Thảo.

- Này cô em, khôn hồn thì tránh sang một bên, anh có chuyện cần giải quyết với bạn của em đó.

- Hắn vừa nói vừa cười mỉa mai, đưa tay ra muốn vuốt tóc Thảo.

- Anh có chuyện gì cần giải quyết với người
của tôi vậy, để tôi giải quyết giúp anh!
.