8 giờ tối, hầu hết mọi người đã xong công việc, một vài người bắt đầu dọn dẹp bàn và ra về, Thảo thì vẫn mải mê với việc tìm kiếm thông tin trên mạng.

- Này, Thảo không đói à? - Mai quay xuống nhìn Thảo với vẻ mặt ủ rũ - Mai đói quá, Thảo gần xong chưa?
Nghe Mai nhắc đến ăn, Thảo mới thấy bụng mình có một chút khó chịu.

- Ôi mình quên mất là chưa ăn tối luôn ấy, hì hì...!chắc mình phải làm tới khuya mất, còn Mai.

- Mai còn một đoạn nữa là xong, vậy mình đi ăn gì tạm đi, có thực mới vực được đạo chứ!
Mai vừa nói vừa vươn vai thả lỏng.

Thảo nhìn lên đồng hồ, đã hơn 8 giờ rồi, cô phải nhắn tin cho Nga báo hôm nay tăng ca về muộn, khống Nga lại lo.

.

- Ừm thôi mình đi ăn tạm gì đó đi, hay qua cửa hàng tiện lợi bên cạnh đây ăn tạm tô mì gói cho ấm bụng.

- Thảo đứng dậy cầm túi sách.


- Okiee...!Lets go! Mai đưa tay khoác vai Thảo.

Có được chút gì đó vào bụng cảm thấy khá hơn rất nhiều, ăn mì xong hai người lại lấy hai cây kem ra ngồi vừa ăn vừa nói chuyện.

- Thảo thấy tổng giám đốc như thế nào? tuyệt chứ? - Mai quay sang hỏi.

Thảo hơi giật mình, cô đơ người ra vài giây nghi hoặc nhìn Mai, sao tự nhiên lại hỏi đến giám đốc, lẽ nào Mai đã biết được điều gì đó, cô chỉ đành trả lời bâng quơ.

- Ừm, mình không để ý lắm, sao thế? Mai làm ra vẻ đáng nghi nhìn lại Thảo.

+
- Cậu không để ý á? mình nghĩ tất cả mọi người không ai là không để ý đến giám đốc chứ, vừa giỏi, vừa lắm tiền lại đẹp trai, tài sắc vẹn toàn như vậy chắc sẽ phải yêu một mỹ nữ như kiểu hoa hậu hoặc là minh tinh nhỉ.

Cậu có để ý trưởng phòng Hà không? từ khi giám đốc tới ăn diện với trang điểm sang hẳn lên, cứ lượn qua lượn lại phòng giám đốc nữa chứ, chắc là muốn quyết rũ giám đốc rồi.

Mai nói một hơi với vẻ mỉa mai, Thảo vội đưa tay che miệng Mai lại, ngó nghiêng xung quanh, Mai quá vô tư hay là ăn gan hùm rồi mà dám xấu cấp trên ở nơi công cộng thế này.


- Suyt! - Mai nói vậy không sợ ai đó nghe thấy à?
Thảo buông Mai ra, lại đưa ngón chỏ trên miệng mình ra hiệu cho Mai im lặng, nhưng có vẻ Mai không biết sự thật rồi, cô càng lớn tiếng hơn
- Sợ gì chứ, lúc nãy mình thấy trưởng phòng Hà bước vào phòng giám đốc rồi, có khi đang làm chuyện gì mờ ám cũng nên, hihi.

Thảo chỉ biết lắc đầu cười khuấy, đúng là cô phải đề phòng hơn rồi, môi trường làm việc ở công ty đúng là thứ đáng sợ, không chỉ riêng Mai, chắc hẳn cũng có rất nhiều con mắt đang rình rập ngày đêm xung quanh Mẫn, chỉ cần có một ám
hiệu lạ, lập tức sẽ được thêu dệt thành một câu chuyện nóng.

Thảo không dám nghĩ tới nếu họ biết chuyện xảy ra giữa cô và anh thì sẽ xây dựng nên bao nhiều bộ phim nữa, đúng là phải tránh xa người đàn ông đó mới được..

Cô thôi không nghĩ đến những điều phiền não nữa, ngắm nhìn đôi bạn trẻ đang chăm sóc nhau ngoài kia có chút thú vị, vừa nghe chuyện phiếm vừa đưa que kem hình chú gấu lên chậm rãi mút, cảm giác lạnh tế lưỡi này cũng thật thú vị, vừa ăn mì nóng xong ăn kem đúng là tuyệt vời.

- Kem ngon chứ?
Giọng nói trầm ấm vang lên khiến Thảo giật mình, La Thái Mẫn từ sau bước đến đứng ngay cạnh cô, nhìn Thảo một cách đầy ám muội, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Thảo và Mai bị doạ cho đứng hình, nhìn nhau rồi lại nhìn sang Mẫn, cả hai có cùng suy nghĩ trong đầu, ánh mắt lo sợ nhìn nhau "Anh ta ở đầu ra vậy trời, không phải đã nghe được cuộc nói chuyện.

của chúng ta chứ".

Nhưng Thảo nhớ lại những gì anh đã cưỡng bức cô, vẫn tức giận mà mạnh miệng đáp
- Anh ăn thử là biết mà.