Tổ 4 người còn lại ở trong bầu không khí náo nhiệt khác, đặc biệt nhóm 2 người Quân Trần và Hứa Mộng Uyên phải dùng đến bốn từ “gà bay chó sủa” để hình dung.

“Được chưa hả? Trời nắng chang chang đi bộ suốt 2 tiếng đồng hồ cũng không có miếng nước uống, anh có phải đàn ông không hả?” Hứa Mộng Uyên không chút kiêng kị mà than thở vì tin chắc tổ đạo diễn tự biết cắt đoạn nào.

Quân Trần vốn là bậc tiền bối trong giới giải trí được nhiều người xu nịnh, bị hậu bối trách móc khó tránh khỏi bực tức, nhưng bề ngoài vẫn giữ hình tượng: “Đợi đến thôn phía trước, chúng ta vào hỏi thăm người dân xin ở nhờ.”

Cô ta nghe tới đây cũng không muốn đi nữa, đứng im tại chỗ: “Đây là trung tâm thành phố, phải đi bao lâu mới có thôn làng chứ? Anh thích thì đi đi, tôi không đi!”

Tổ quay phim theo chân hai người cũng mất kiên nhẫn với Hứa Mộng Uyên, trong lòng đã thầm mắng 18 đời tổ tông, nhưng ngoài mặt vẫn không dám nói gì.

“Cướp! Cướp!”

Một cô gái người Việt hoảng sợ tới mức quên bản thân đang ở xứ lạ, hét lớn tiếng bản ngữ đuổi theo người đàn ông cao to chạy phía trước.

Quân Trần thấy vậy lập tức đuổi theo, hai nhân viên quay phim dưới sự chỉ huy của đạo diễn qua tai nghe cũng không bỏ lỡ.

Rất nhanh anh lấy lại được túi xách nhưng tên cướp đã trốn thoát.

Cô gái theo tới vui mừng cảm tạ: “Cảm ơn anh, cảm ơn anh rất nhiều, nếu không có anh em không biết phải làm sao nữa!”

Quân Trần trả lại túi xách cho cô: “Không có gì, cô kiểm tra xem có mất thứ gì không, lần sau nhớ cẩn thận.”

Cô gái tươi cười ngẩng đầu lên nhìn đối phương, chỉ trong giây lát cô liền hoảng hốt lắp bắp: “Anh là...là...ca sĩ Quân Trần đúng không?”

Thấy anh gật đầu, cô gái vui mừng hét lớn: “Aaaaa...Di động của em toàn tải bài của anh, anh có thể ký tên cho em không ạ?”

Quân Trần biết là fan của mình gật đầu đồng ý.

Cô gái hớn hở, cười không khép miệng, trò chuyện một lát biết được anh đang quay show thực tế. Anh hỏi cô có muốn nói gì với khán giả không. Cô gái ngượng ngùng nhìn vào ống kính, lấy một tay che bên miệng vờ như nói nhỏ: “Mình tiết lộ cho các bạn một bí mật! Quân Trần anh ấy bên ngoài đẹp trai hơn trong mv nhiều lắm!”

Fan ngồi ở nhà xem phát sóng trực tiếp đã hú hét không ngừng trước màn hình.

[Aaaaa, bạn đừng nói nữa mình biết anh mình đẹp trai mà!]

[Quân Trần bắt cướp ngầu thật, ai nói tất cả có kịch bản tát vỡ mồm.]

[Bạn fan đáng yêu thật, tớ mà được gặp anh nhà ngoài đời không biết có giữ được bình tĩnh như cô ấy không nữa!]

Hứa Mộng Uyên không ngờ rằng, đạo diễn lại cho phát sóng toàn bộ quá trình cô ta phát cáu, cả fan qua đường lẫn fan Quân Trần đã mắng cô ta nghiêng trời lệch đất.

[Bệnh ngôi sao à? Anh nhà cũng cực khổ mà có than tiếng nào đâu, Hứa Mộng Uyên là cái thá gì!]

[Trước đây, tình cờ xem vài chương trình có Hứa Mộng Uyên lúc đó thục nữ ngọt ngào hết chỗ chê, không ngờ ngoài đời lại chảnh choẹ như vậy!]

[Tôi thà xem nữ hoàng thị phi Lê Khánh Nhã cũng không muốn xem cô ta!]

Tuy có một vài fan trung thành vào bênh vực nhưng cũng không che lấp được tiếng mắng chửi của đông đảo cư dân mạng.

Cô gái vừa bị cướp tên An Nhiên, là du học sinh Việt Nam tại Ấn, cô có một vài bạn bè người địa phương nên tìm cho thần tượng một chỗ ở cũng không khó. An Nhiên rất nhiệt tình Quân Trần cũng không từ chối, chân thành nói lời cảm ơn với cô.

...

Sa Sa và Văng Kỷ Minh là một tổ đội khá có cảm giác couple, một người nói nhiều lại hay cười, một người tuy ít nói nhưng tinh tế chu đáo.

Hai người tìm kiếm một chỗ nhiều người qua lại, Sa Sa hát, Văng Kỷ Minh thu tiền, khung cảnh ấm áp lạ thường.

Số tiền kiếm được đủ để hai người thuê 2 phòng trong một nhà nghỉ đơn sơ và ăn tiết kiệm trong 2 ngày. Không một ai phàn nàn, ngược lại vô cùng vui vẻ cứ như đi du lịch nghỉ dưỡng.

Chương trình thực tế kết thúc với lượt xem cao ngất ngưỡng, phá vỡ kỷ lục của mùa trước. Đạo diễn cười không khép miệng, đặc biệt còn cắt ra đoạn múa Kathak của Lê Khánh Nhã cùng người bản địa chiếu trên youtube, được nhiều người khen ngợi.